fdgb
Ffd…
Ffd…
Phúc ngủ trên giường Sơn sau khi anh bị loại.Khi viết không có vào mood lắm và cố nặn ra chữ nên sẽ sến và OOC…
Tác giả: Oản Tửu.Nguồn: Diêu Hạ @wikidich.Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, thanh mai trúc mã, 1v1, thị giác nữ chủ.Độ dài: 64 chương + 2 ngoại truyện.Editor: Mây.Dựng bìa: Một Chiếc Mèo Mei Mei.Link: https://vumangnon.wordpress.com/2021/10/26/cuoc-song-nay-that-ngot-ngao-se-hon-em-hang-ngan-lan-oan-tuu/…
Tác giả : Vũ My Cp: Vương Nhất Bác Tiêu Chiến…
[ATVNCG Fanfic] [Jun Phạm Tăng Phúc] Gần Đây Anh Có Khoẻ Không?Thể Loại: Tình Trai, LGBT, Có thể ngược, cái kết thì đọc sẽ biết ^^Rating : GLưu ý: Fic là hư cấu, tính cách nhân vật là khác hẳn ở ngoài.…
Ừ, Kyoto thương nhớ. Bởi vì ở tận trấn cổ Kyoto, anh vẫn không ngừng nhớ thương một người.Nắng vẫn giòn tan trên sân đền, gió nhẹ lay hàng cây, và trái tim Duy Thuận chưa bao giờ an yên đến như vậy. Về thôi, về với Sài Gòn, có người đang đợi mình. Kyoto à, hẹn một ngày không xa nhé.…
"A prison with a horizon... but no escape."…
is a code that when i asked Phuc "Anh ơi chừng nào ra MV Thuốc ạ?", he answered "Thuốc hả? Hỏi Neko á"(Hỏi Neko quài)chanh siêu xinh của ngài Ciel Vante (fb) em cảm ơn ngài ạvà cả chị chang chủ chợ đã beta cho em nữa >v<…
Câu truyện kể về ông Cáo phải vất bỏ lại sau lưng những chuỗi ngày phiêu lưu lang bạc bắt gà, trộm rượu thời trai trẻ để làm những việc ông ta cần làm, 1 người chồng,1 người cha. Nhưng bản năng hoang dại đã không thể ngăn cản ông thực hiện 1 phi vụ cuối cùng, đột kích trang tại của 3 tên nông dân xấu tính, hợm hĩnh nhất vùng: Boggis, Bunce và Bean.…
Tuyển tập truyện ngắn "Những ánh sao đêm" là những câu chuyện nhỏ tôi chợt nghĩ ra khi về đêm, mỗi lúc nhìn ra ngoài cửa sổ trầm ngâm nhìn ngắm ánh đèn đường một góc thành phố , hoặc những khi ngẩng đầu nhìn ánh sao rải rác trên bầu trời. Có những chuyện xảy ra xung quanh tôi, cũng có những câu chuyện giả tưởng tôi đặt bản thân mình vào đó.…
"Từ khi nào vậy?" - Duy Thuận đột ngột hỏi"Từ khi nào em thích anh?""Không, từ khi nào em nhận ra?""À, từ khi em vẽ tranh về anh."Duy Thuận ngẩng đầu lên, nhìn em tò mò."Em có thể nói dối, em có thể diễn, nhưng tranh của em thì không. Khi em vẽ anh, và khi em nhìn vào bức tranh đó, em đã biết em không thể nào tự mình lừa dối mình nữa rồi. Ngòi cọ của em chưa bao giờ nói dối, em biết điều đó."…
Sydney chào tạm biệt anh như vậy đó. Với muôn ngàn suy nghĩ, với cảnh biển đẹp như mơ, với ánh nắng chứa chan của sớm hè, với cuộc nói chuyện không đầu không đuôi, với một đóa hoa cho anh, với một đóa hoa trụi lủi, và với lời chốt "Sydney dấu yêu" từ người ấy.…
Minh Phúc nhìn người bên cạnh, mỉm cười. Cuối cùng em cũng có thể gọi anh là của em rồi, nụ cười của anh, nước mắt của anh, sự mạnh mẽ của anh, sự yếu đuối của anh, em xin đón nhận hết, và trân trọng gọi tất cả là của em. Đến thời điểm này, tương lai có ra sao, cũng không tính được, có đến được tới đích hay không, cũng không còn quan trọng nữa rồi. Ít nhất ở hiện tại, cả hai có nhau, và hy vọng chặng đường sắp tới, cả hai sẽ trưởng thành cùng nhau.Ôi Hà Nội, khi mùa gió bấc về.…
(Chương 201 - 373)Tronɡ ṫim mỗi người đềυ cό mộṫ đốm Ɩửa, ngϋời զua ᵭường ⲥhỉ cό tҺể nҺìn tҺấy khóᎥ. NҺưng luȏn cό mộṫ ngϋời, luȏn cό mộṫ ngϋời ᥒhư ∨ậy cό tҺể nҺìn tҺấy đốm Ɩửa nàү, saυ đấy ᵭi tới, cùᥒg ∨ới tôi. Tôi mang tҺeo ᥒhiệt tìnҺ củα tôi, tҺờ ơ củα tôi, đᎥên cuồng củα tôi, ấm áⲣ củα tôi, cùᥒg ∨ới ᥒiềm tᎥn khônɡ cό nguyên do ɡì ∨ới tìnҺ yëu, ᵭi đḗn khônɡ tҺở ᥒổi. Tôi nói, em têᥒ ɡì. Bắṫ ᵭầu ṫừ em têᥒ ɡì, saυ đấy, đᾶ cό ṫấṫ ⲥả. - Van Gogh***"Em têᥒ Lϋu Tɾaᥒh?""∨âng...∨âng ạ...""Nghe nói em thích tôi?""Ừm....PhảᎥ....em...nҺưnɡ mà...""∨ậy ⲥhúng ṫa kḗt hôᥒ ᵭi.""À.Đượⲥ...Hả?"***AnҺ lὰ chồᥒg ⲥô. Cȏ gǫi anҺ lὰ hǫc tɾưởng ᥒiᥒh, gǫi anҺ lὰ Ꮟác ṡĩ ᥒiᥒh, gǫi anҺ lὰ thầү ᥒiᥒh, nҺưnɡ dυy nhấṫ, cҺưa Ꮟao ɡiờ ⅾám gǫi anҺ lὰ chồᥒg, thậm ⲥhí cҺưa ṫừng gǫi têᥒ anҺ.AnҺ ⲥưới ⲥô, hôᥒ ⲥô, ȏm ⲥô, Ꮟiến ⲥô ṫhành ngϋời pҺụ ᥒữ củα anҺ, nҺưnɡ lᾳi cҺưa Ꮟao ɡiờ thựⲥ ṡự nҺìn ⲥô, thậm ⲥhí ⲥô Һoài nghᎥ, nḗu ⲥô lạⲥ vὰo tr᧐ng đám ngϋời, anҺ cũnɡ sӗ khônɡ ᥒhớ đϋợc ɡươnɡ mặṫ ⲥô.Cȏ đᾶ dùᥒg ṫấṫ ⲥả ṡức Ɩực ᵭể yëu anҺ, anҺ cũnɡ dịυ dàᥒg ⲥhăm ṡóc ⲥô, phàm lὰ cҺuyện ⲥô muốn, anҺ cҺưa Ꮟao ɡiờ cҺối ṫừ, lớᥒ lὰ nhὰ xė, nҺỏ lὰ socola anҺ ṫự taү làm, ⲥhỉ cầᥒ ⲥô nói, anҺ cũnɡ sӗ cõng ⲥô ṫừ ᵭầu ᵭường tới cuốᎥ ᵭường. Ṡẽ ⲥắt mónɡ taү cҺo ⲥô, sӗ Ꮟuộc ṫóc ⲥô, thậm ⲥhí, mộṫ ngϋời đὰn ôᥒg ⲥòn kҺâu ᥒút…
Thì ra Phương Trà My chưa bao giờ quên đi cậu bạn thân mang tên "Tăng Bái Vũ" trong 12 năm thanh xuân dài đằng đẵng của mình....…
nó là con gái của một ông trùm về buôn bán ma túy lớn nhì thế giới. Hắn là con trai của trùm mafia nổi tiếng khắp thế giới.cha của họ là bạn thân từ nhỏ, nó và hắn từ nhỏ đã được hứa hôn. Sự tình cờ hay ông trời sắp, nó và hắn học chung trường và từ đó tình cảm gắn kết…