Nguoi Me
…
!ĐÃ NGỪNG VIẾT! fic là do chính mình viết, thỏa mãn mình và CHỈ MUỐN cho 1 số bạn bè THÂN THIẾT xem và đóng góp ý kiến. Bạn nào đọc thấy k phải gu ý định chê bai thì next, mình sẽ đón nhận ý kiến góp ý của mng nếu có ý định tiếp tục viết truyện. Không cấm những người bạn khác đọc nhưng mình CẤM các bạn dùng từ ngữ không hợp lý và ĐƯA FIC LÊN CFS, RCM KHI MÌNH CHƯA ĐỒNG Ý. fic mình! MÌNH CÓ QUYỀN!…
Đây là một câu chuyện kể về một cô gái sát thủ đứng đầu giang hồ trong một biệt đội lính đánh thuê, nàng kiêu ngạo, ác độc, không vướng bận tình cảm, sau khi xuyên không thì gặp hắn. (Hắn là một tuyệt thế chí tôn, lạnh lùng, kiêu ngạo. Không ai bì kịp ). Nhưng hắn gặp nàng. Lúc đầu, nàng cố chấp với tình yêu của hắn chỉ vì một nỗi đau trong quá khứ, hắn rung động bởi ánh mắt của nàng, hắn yêu nàng tha thiết, còn nàng lại tha thiết chạy trốn hắn. Nhưng vào một ngày, hắn liều mạng bảo vệ nàng, hắn đã làm nàng rung động. Hai người từ đó đồng sinh cộng tử, ước hẹn bên nhau đến đầu bạc răng long. Nhưng còn đường đó có không ít trở ngại, liệu hai người họ có vượt qua được hết hay không ? Mời các bạn đón đọc♡♥♡♥…
fic đầu đời khog có H đâu có thì có xíu à tại cổ khôg biết viết H mà cổ đọc H nhanh số 2 không ai chủ nhật =)))…
Những mẩu chuyện bé bé nhỏ xíu viết cho NJ ❤❤❤Mình viết cho thỏa nỗi niềm fangirl hardship NJ thôi hiuhiu.Mình sẽ rất vui nếu các cậu để lại một vài dòng cmt nho nhỏ ~~ Cảm ơn đã ghé thăm ❤❤❤…
Kiếp trước, nàng ái mộ hư vinh, bị phụ thân bán vào Tống phủ làm thiếp, cuối cùng nhi tử bị đoạt, mình thì nhận được kết quả bị loạn côn đánh chết. Giờ nghĩ lại, làm lại một lần, nàng không quan tâm thắng thua, người nhà mới, cuộc sống mới, nàng muốn tay trắng dựng nghiệp, thoát khỏi nghèo khó, phu gia kiếp trước, để cho hắn đi chết đi!"Thanh Thanh, là ta, thím của ngươi, ngươi có khỏe không? Ta giúp vợ lão Nhị hầm một con gà, mang tới đây cho ngươi một chút, mau dậy ăn, ngươi phải nghĩ thoáng ra, đừng quá thương tâm, người chết không thể sống lại.""Thím?" Quế Thanh Thanh nhìn khuôn mặt có chút quen thuộc, nhớ tới đây là Lý Đồng thím Tống thị, vẫn đối xử với nàng rất tốt, mắt thấy thím mở hộp đựng thức ăn ra, một cỗ mùi thơm xông vào mũi, Quế Thanh Thanh không khỏi hoảng hốt, tất cả thế nào lại chân thực như vậy? Chẳng lẽ mình không phải linh hồn? Chẳng lẽ mình còn sống? Chẳng lẽ trọng sinh trở lại mười năm trước sao?…
"Mẹ ơi, tên của con có ý nghĩa gì vậy ?" cô bé nằm trong lòng người phụ nữ"Bé con của mẹ, tên con mang một ý nghĩa vô cùng đẹp, vì mẹ rất thích trăng mà mẹ lại muốn con gái của mẹ lúc nào cũng tỏa sáng và vui tươi nên mẹ đã đặt tên con là Tô Di Nguyệt" người phụ nữ nhẹ nhàng vuốt ve cô"Hì, tên của con thật đẹp !" cô bé cười vui sướng ------Cô gái khóc nức nở "Con xin lỗi mẹ, cái tên xinh đẹp của mẹ dành cho con, con thật biết ơn, nhưng con không vui vẻ như cái tên của mình, con xin nguyện đổi tên thành Tôn Hi Nhiễm" -------Chàng trai đứng trước mặt cô gái "Con của tôi đâu ?"Cô gái ngước lên nhìn anh "Anh nhầm người rồi, tôi không quen anh, tôi cũng không sinh con gì cả, vui lòng tránh ra""Mau giao con tôi đây !" Chàng trai tức giận siết lấy tay cô"Tôi không giữ con anh, mau thả tay ra !""Nếu cô còn bướng, tôi sẽ cho cô sống không bằng chết !""Âu Tinh Húc..." "Anh là anh, còn tôi là tôi, chúng ta không liên quan tới nhau, anh đừng ép tôi !"…