[Oneshot GaLe] Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Hy vọng mọi người ủng hộ ^^Link wordpress cá nhân: https://uchihayuki.wordpress.com/…
Hy vọng mọi người ủng hộ ^^Link wordpress cá nhân: https://uchihayuki.wordpress.com/…
Gió Thạch Hãn hát bài ca thương nhớMột người đi một người mãi đợi chờ Ta vẫn kể, kể về thời chinh chiếnMong một ngày ký ức lại tìm nhau.Dòng Thạch Hãn bao năm từng chứng kiến,Một cuộc tình chẳng khuất phục thương đauGiữa lửa đạn ta tìm nhau lần nữaHát câu hò cho trọn giấc mơ xưa.Năm 1972, giữa chiến trường rực lửa của Thành Cổ Quảng Trị, Kiều - một nữ chiến sĩ gan dạ, và Phương - cô y tá dịu dàng nhưng kiên cường, gặp nhau giữa những ngày bom đạn ác liệt. Họ cùng nhau chiến đấu, cùng sẻ chia từng khoảnh khắc giữa ranh giới sống chết. Từ tình đồng đội, giữa họ nảy sinh một tình cảm sâu sắc, nhưng chiến tranh không cho phép họ kịp gọi tên thứ tình cảm ấy.Rồi một trận bom oan nghiệt đã cuốn Phương mất tích giữa dòng Thạch Hãn đỏ rực màu đau thương. Kiều tuyệt vọng tìm kiếm người thương, mang theo niềm đau và nỗi nhớ suốt nhiều năm sau. Khi hòa bình lập lại, cô quay trở lại mảnh đất năm xưa, để rồi bất ngờ nghe thấy một câu hò quen thuộc bên bờ sông - câu hò từng gắn liền với Phương.Phương vẫn còn sống, nhưng ký ức về Kiều đã lạc mất theo những tháng năm chinh chiến. Trước đôi mắt ngỡ xa lạ mà thân thuộc, Kiều quyết định ở lại, kiên nhẫn giúp Phương tìm lại những gì đã quên. Và rồi, giữa những câu chuyện cũ, giữa những bông hoa trôi trên dòng Thạch Hãn, giữa những câu hò vọng về miền ký ức, Phương dần nhớ lại tất cả.Chiến tranh từng chia cắt họ, nhưng hòa bình mang họ trở lại bên nhau. Dòng Thạch Hãn đã chứng kiến những cuộc chia ly, nhưng cũng là nơi đưa những trái tim lạc…
17 âm 1 là một tác phẩm hiển đang có sức nóng bởi các tình tiết và nội dung đó chính tác giả xây dựng, tất cả motif đều là gợi ý cho ý tưởng để bản thân tôi tạo nên một fanfic cho riêng mình. Nội dung của fanfic sẽ là sự sáng tạo của riêng cá nhân nhưng cũng là một phần mong muốn của tôi để trải nghiệm một cái kết khác.Tất cả các nội dung đều mang tính hư cấu( được truyền cảm từ tác giả Doo Vandenis) bao gồm cả nhân vật và bối cảnh trong truyện ,Sẽ có couple của Duy Lâm với nhân vật chính giả tưởng trong truyện). Một số nội dung sẽ được trích từ trong chính tác phẩm của nhà văn ( có thể giữ nguyên hoặc thay đổi một chút để phù hợp với truyện ) rất mong các bạn có thể đón nhận . Link của tác phẩm gốc : https://vt.tiktok.com/ZShEX8qyG/…
Chỉ chứa SongKiệt nhưng có cài fic nó liền nhau nên sẽ maybe dính cp khác ^^Chưa có sự cho phép của tác giả…
Để lấy được năng lượng từ các thế giới khác, Mạc Thanh bắt buộc phải sống sót, hoàn thành vô số các bá đạo kỳ quái yêu cầu.Huyền ảo Sư phụ : Làm chuyện ngu ngốc, hy sinh tính mạng để đổi lại cái gì?Đô thị hắc đạo: Ngươi chỉ là ta ấm giường công cụ, còn không ngoan ngoãn, ta liền giết chết ngươi.Cổ đại hoàng đế : trẫm không bảo vệ hắn, vậy chẳng lẽ lại bảo vệ cái nghiệt chủng như ngươi?Vườn trường vương tử: Đúng chỉ là ngươi thế thân, nhưng kia thì thế nào? Hiện tại người ta yêu thích chính là hắn.Mạc Thanh : @&@&@Abcdef thế giới khácMạc Thanh yên lặng vuốt trán, vật hy sinh vốn là khó sống.Nhân vật chính : Mạc Thanh. Phụ : Hệ thống, cái khác...vvv…
Thanh xuân của phận nữ nhi như đóa hoa chóng nở, mau tàn. Chỉ mong trong khoảng thời gian đẹp nhất kia có ai nâng niu, trân trọng. Mãi cho đến khi qua hết xuân, hạ, thu, đông, khi mà tất cả chỉ còn lại tàn tro, ta mới biết thì ra thân phận này không ai muốn yêu thương...Hoa đã tàn! Tuyết cũng tan. Nhưng sao người không đến?…
Tiến độ: Không xác định =)) chờ được thì chờ, không được thì bái bai~~~Couple chính: Xiao x Aether.Trợ diễn: Lumine, Albedo, Childe, Kazuha, Tomo(Shion), Zhongli,...Thể loại: OOC, 1x1, lính đánh thuê lãnh cảm thiếu niên công x nghiên cứu viên thiếu niên ấm áp thụ, AU hậu tận thế, sinh tồn, TCB.Warning: Không thể đọc, không thể hiểu, không thể chấp nhận cốt truyện xin mời quay xe ngay trước khi bể đầu nhé =))))) Chủ nhà đã rớt não rồi nên KHÔNG TIẾP ANTI VÀ ĐỤC THUYỀN NHÉ~~~~~Khái quát:Thiên niên kỉ thứ tư, sau trận Đại Địa Chấn đã thanh lọc toàn bộ Địa Cầu thì nhân loại - sau gần 200 năm trốn tránh dưới lòng đất, cuối cùng đã quay trở lại mặt đất.Trước một kỉ nguyên hoàn toàn xa lạ với hệ sinh khác dị biệt và giữa những chủng quái thú được hình thành từ tiến hóa, giờ đây nhân loại muốn tồn tại buộc phải vận dụng hết mọi tiềm lực bản thân đang sở hữu.Và con người nhắm đến sức mạnh tiến hóa của mã gen.Hàng ngàn cuộc thí nghiệm, những bước tiến nhỏ yếu, công nghệ sinh học hay loại thuốc thúc đẩy tố chất cơ thể,... Tất cả những điều đó không đủ bù vào số lần thất bại và lãng phí chỗ tài nguyên vốn ít ỏi của họ.Doctor - những người dẫn đầu trong công cuộc nghiên cứu đã sáng tạo ra mã gen mới để bảo đảm sự tồn tại của nhân loại.[The Seed]Những đứa trẻ sơ sinh không thể sống sót nổi trong kỉ nguyêm mới, các nghiên cứu viên và khoa học gia không còn bao nhiêu thời gian, cả các binh sĩ và lính đánh thuê đang vật vờ bên lằn ranh sinh tử,... Tất cả đều được chọn để trở thành vật thí nghi…
viết về những điều vụn vặt ngọt ngào ở thế giới mà Choi Hyeonjoon và Han Wangho là người yêu của nhau. 📌 warning: ooc💕 note: nhân vật ở cùng thế giới "vụn bánh mì ngọt" của fakedeft, các chi tiết truyện hai bên có thể đan xen nhau.…
Fanfic nên tất nhiên sẽ có OOC, tổng hợp nồi lẩu các cp đam, bách, ngôn, ai ko thik thì lướt nhe( ╹▽╹ ) Đăng tải trên Wattpad và đừng mang đi nơi khác nhen(●__●) *Nhân vật của miHoYo*…
những chiếc oneshot về Thời Đại Thiếu Niên Đoàn tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả, không áp dụng lên người thậtKhông nên kì vọng quá nhiều, trình viết không ổn lắmKhông đem đi nơi khác khi không có sự đồng ý của tacd giảhoan hỉ đón đọc…
Thể loại: Huyền Huyễn, Hài Hước, Tiên giới, xuyên không. Văn án: Ta là người kì lạ nhất thế gian. Có phải không? Ta chắc vậy. Ta nghe mẹ ta nói rằng: khi ta được sinh ra, chim bay đầy trời, cá bơi ngược dòng, hàng cây thì xào xạc không ngừng, nơi đâu cũng tươi sáng, ai ai cũng trào dâng hạnh phúc khôn xiết. Mẹ còn bảo, ngày hôm đó, trên bầu trời xuất hiện bảy chiếc cầu vồng. Những nhà tiên tri dự đoán rằng, phúc tinh sẽ xuất hiện, mang sự may mắn, bình yên cho thế gian. Và ta, ta là đứa trẻ đó. À không, ta là đứa trẻ duy nhất trên thế giới được sinh ra trong hoàn cảnh đó. Khi ta mười bốn tuổi ta nghe thấy, nhìn thấy các linh hồn lang thang cúi gập người chào ta tôn kính. Họ nói ta là tiên nữ giáng trần, mang linh lực giúp họ thanh thản hơn. Ta cười. Thực là ta sợ muốn chết luôn. Khi ta mười sáu tuổi, ta thường xuyên đến cõi âm dạo chơi, trốn tiết học quá nhàm chán. Ta nghe bọn quỷ sai đồn tin về ta. Thế là ta hóng. Chúng bảo ta là thiên nữ, mang trọng tội bị phạt giáng trần. Ta giật thót mình, trước là tiên nữ, giờ là thiên nữ, có khi còn có kẻ đồn ta là thiên đế luôn. Chết. Ta lỡ mồm, coi như ta chưa từng nói gì. Ta là ai, ta cũng tò mò lắm chứ. Sự thật dần phơi bày, ta tìm cách bỏ trốn. Ta không muốn gò bó, ta muốn tiêu dao, muốn tự tại. Ta là nữ sao ta có thể làm thiên đế được chứ. Nhầm hết rồi. Ok ta đính chính lại một lần nữa. Ta chỉ là ta mà thôi.…
Những chiếc là cuối thu đang dần héo úa rơi rụng theo từng đợt gió , cái cảm giác lạnh lẽo trống vắng của Ely bao giờ cũng hiện rõ trên gương mặt non nớt đầy mộng mơ của nó . Làm sao khi đã mới yêu mà đã vướng phảitình yêu đầy phức tạp như thế .Nó yêu Ren suốt 3 năm qua , ko 1 giây phút nào tình yêu đó thay đổi . Luôn hi vọng , luôn trông chờ , luôn là kẻ đứng sau dõi theo Ren người mà nó rất mực yêu thương .Ely - là kẻ đến sau đồng thời cũng là người thay thế . Nó biết và vẫn chấp nhận .…
⚠️⚠️cảnh báo fic có yếu tố 16+ bao gồm bạo lực và máu me, có thể gây khó chịu khi đọc, hãy cân nhắc khi ấn vào⚠️⚠️Trans - link gốc https://archiveofourown.org/works/59224201?view_adult=trueTóm tắt:... Thanh kiếm khổng lồ của Kinich dường như đang chế nhạo cậu thợ săn trẻ từ nơi nó nằm trên mặt đất, khi cánh tay gãy nát không thể nào nhấc nổi nó lên.Không cần tới tay nghề của vị y sĩ lành nghề cũng biết rõ Kinich không còn hy vọng sống sót.…
Tác giả: ChanhTraXanhSummary: Vòng xoáy tình yêu giữa hai con người đối lập, là hai đường thẳng song song không có đích chung....Liệu họ sẽ có được một kết thúc đẹp ?Truyện do trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp lên người thật !!!…
Dù đang trú ở góc sân trường rợp bóng cây, tụi học trò vẫn hứng trọn vài luồng sáng le lói.Dù đắm mình dưới sắc vàng rạng rỡ của nắng xuân, Hiên vẫn cảm tưởng như tâm trí còn trôi lạc nơi chiều thu hoang hoải.Mặt trời đem tới nhựa sống, sự ấm áp và niềm hy vọng, nhưng mặt trời cũng chực chờ phô bày tất thảy góc khuất tối tăm mà cô hoài công che giấu. Cô ghét mặt trời, nhưng cô không cách nào ngăn mình tới gần luồng sáng ấy, mặt trời dạy cô cách mở lòng, cách chấp nhận những rung cảm của con tim, rồi kéo cô chìm đắm vào mộng tưởng rằng cả hai là mảnh ghép vẹn toàn.Một vì sao mờ nhạt trên nền trời cố bấu víu vào ánh tịch dương. Liệu những xuyến xao thuở thiếu thời có thể đưa hai tâm hồn hoang sơ tới với bến bờ an yên không?…
Resident evil nói về một dịch bệnh có tên là zombie tràn vào thành phố nơi mà nhân vật chính - Nguyễn Ngọc Linh đang sinh sống. Khi dịch bệnh đã lây lan rộng, cô luôn tìm cách để sống sót và tìm nơi trú ẩn để giữ lấy tính mạng của mình. Nhưng cô lại tận mắt chứng kiến cảnh mọi người bị xé xác bởi lũ zombie thì trong lòng cô tràn đầy sự phẫn nộ, nhất là những người bạn thân của cô, nên cô nghĩ nguyên nhân của dịch bệnh này là do người nào đó gây ra và đồng thời muốn tìm ra kẻ đã gây ra dịch bệnh này để trả thù cho mọi người đã chết trước mặt cô. Tuy cô khá yếu đuối ở bên ngoài nhưng cô có suy nghĩ rất chính chắn, kỹ lưỡng, đúng đắn và chắc chắn. Bỗng một ngày, cô gặp một cậu con trai lớp 8 cùng trường - Nguyễn Vũ Kha, sau lần gặp gỡ đó, cô càng tràn đầy mạnh mẽ và tự tin khi chiến đấu với lũ zombie là nhờ có Vũ Kha bên cạnh. Trong truyện này có rất nhiều thử thách dành cho cả hai người nên hy vọng các bạn sẽ thích nó! Chúc các bạn đọc vui vẻ!…
Nhân cố hữu vừa chết, hoặc nhẹ tựa lông hồng, hoặc trọng vu mập mạp.Tần Không chết, không hay ho thúc giục địa bị một cái tự sát mập mạp đè chết.Vốn tưởng rằng hắn đây là thành trùng sinh, xuyên qua văn nam chủ giác, không nghĩ tới cũng là gặp gỡ hố cha địa ngục thay đổi chế độ xã hội.Tần Không: ni mã! Thuyết hảo vương bát khí, bàn tay vàng, hậu cung ba nghìn, tiểu đệ vô số, xưng bá địa ngục đâu? !Vạn Lễ: đệ nhất, ngươi chính là cái trị liệu chức nghiệp tại sao vương bát khí? Thứ hai, đây là JJ giảo cơ văn, hậu cung ba nghìn ngươi cũng đừng nằm mơ. Đệ tam, xưng bá địa ngục? Có ta ở đây, vẫn là có thể giúp ngươi hoàn thành.Làm một cái thân kiều thể nhu dịch đẩy ngã, huyết mỏng phòng thấp chết sớm nãi ba, Tần Không vẫn là quyết định -- tuyệt bích phải ôm hảo Vạn Lễ đùi một trăm năm không lay được!Địa ngục online, chính thức công trắc. Não bổ đế, lời nói ác độc đế, ảnh đế ( tinh phân đế ), muộn tao đế dắt tay nhau biểu diễn, vi ngài cơ tình kính dâng: thập bát tầng địa ngục đại trốn sát, sống đến cuối cùng ba ba ba! Ba ba baĐơn giản mà nói, đây là nhất thiên thiếu niên mạn hướng thăng cấp lưu giảo cơ văn, mà khi sơn trại võng du văn xem, hoan yin cơ hữu nhóm đến muốn làm.…
Khụ khụ, trước đó thuyết minh, này văn là ta nguyên sang, có một thiên là người khác đăng lại, trong đó đại bộ phận đều là sửa chữa quá.Sư phụ nói, nam nhân không một cái thứ tốt.Sư phụ nói, mỹ nam là dùng để đùa giỡn, điểm này sư phụ vĩnh viễn bám riết không tha thực tiễn ở Nho gia tam tiên sinh trên người.Thế cho nên sau lại danh gia thanh danh biến thành: Danh gia nữ nhân chẳng những mồm mép lợi hại, hơn nữa hảo nam sắc.Này thực sự oan uổng! Thân là danh gia nhất có thực lực thiên tài nhị tiểu thư, ta chính là thanh thuần vô tội không rành thế sự thực a!Bất quá là trộm nhìn âm dương gia tiểu tể tử liếc mắt một cái, cư nhiên bị trên phố phố hẻm truyền thành: Không hổ là Công Tôn lả lướt đắc ý đệ tử, cư nhiên dám đùa giỡn thường nhân xem cũng không dám xem đệ nhị mắt đại quốc sư!Ai ai ai! Này nhưng thực sự là oan uổng ta a! Cái gì? Ngươi muốn nghe này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, đông! Thả nghe kia cười thanh tế nói đi!Tag: Ngược luyến tình thâmNguyên tác hướngLinh dị thần quáiCung đình hầu tướcTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tinh hồn, Công Tôn lưu y ┃ vai phụ: Kỳ phỉ, Mặc gia mọi người ┃ cái khác: Tinh hồn, quốc sư, Tần thời minh nguyệt…