Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Cậu yên nàoCó lẽ đây là lần cuối tôi ôm cậu đấyÀ không, không phải có lẽ nữa, là chắc chắn rồi"Au: JERM mới lần đầu viết truyện, có nhiều sai sót mong các bạn thông cảm. Thực sự là tui đã thử rất nhiều cách mở đầu có thể tóm gọn được nội dung và gây hấp dẫn với mọi người nhưng tụi bó tay. Mọi người kiên nhẫn thêm mấy chap sau nữa nếu không hay thì bỏ qua chứ đừng bỏ rơi tui vội nha😭…
Ngụy Vô Tiện ( Ngụy Anh ) vốn dĩ là con trai của Ngụy Thường Trạch ( cao đại nhân ) và Tàn Sắc Tán Nhân ( mỹ nhân tuyệt thế giai nhân thời đó ) , hai người đang cùng các đồ đệ của mình trên đường trở về núi Thanh Sơn sau quãng thời gian vân du khắp nơi thiên hạ , nhưng khi trở về bọn họ lại gặp bạo loạn khiến lạc mất đứa con Ngụy Anh của mình. "Con ta...con ta..." Tàn nương khóc nức nở. "Nương tử đừng khóc, nàng cùng ta trở về trước, ta sẽ sai các đệ tử của mình đi tìm A Anh" Sau một hồi thuyết phục bọn họ cùng nhau trở về núi Thanh Sơn, sau đó phái các đệ tử ưu tú của mình đi khắp nơi tìm đại tiểu thư Ngụy Anh. " Cha....sư muội của con sẽ không sao chứ...." Ngụy Vô Tĩnh nức nở ôm lấy bụng Thường Trạch khóc. " Cha đã phái các huynh con đi tìm rồi , sẽ sớm có tin tức thôi" Thường Trạch vỗ về nói. Và rồi : Một tháng.... Hai tháng..... Một năm...... ............ Ba năm.......... Hai năm sau, ở một nơi hẻo lánh rừng không nông quạnh, có một đứa trẻ khoảng chừng 13 tuổi cầm trên tay chiếc sáo Trần Tình do phụ thân cho mình hồi nhỏ đang ngồi khóc thút thít dựa vào một cái gốc cây đã khô héo, đang lau nước mắt ở trên mặt, đột nhiên có một bàn tay to dài hướng về Ngụy Anh. " Đại nhân....đó chỉ là một con người...." Giang Trừng đứng bên cạnh Lam Vong Cơ bất ngờ lên tiếng. Lam Trạm bỏ ngoài tai những gì tiểu tử thối của mình nói trực tiếp vừa đưa tay đến Ngụy Anh vừa nh…