[VKook] Nguyện Cầu Chỉ Mãi Bên Em.
Lần đầu viết có gì mong mọi người bỏ qua !!…
Lần đầu viết có gì mong mọi người bỏ qua !!…
Heyy…
Đây là phần 2 từ chương 160 đến hết bợn nào chưa đọc phần 1 thì vào wall mình đọc nhé. Các bạn trẻ đọc truyện vui vẻ và nhớ bình chọn cho mình nhé. Saranghaeyo~ pặc pặc 😘😘😘…
truyện nói về cặp VkookJungkook tỏ tình với V mà anh cứ như người ngây thơJungkook đã thổ lộ qua rất nhiều hành động mà anh không biếtđọc truyện rồi chúng ta sẽ biết như thế nào nhé!!…
" Sẽ chẳng có gì ý nghĩa nếu anh là của em và em gọi anh là anh yêu nhưng chúng ta lại nói rằng chúng ta chỉ là bạn "…
[ VKook story ] [ H+21 ] VKook , HopeMin , Namjin .…
Cô gái dthw theo đủi chàng trai mà bao nhiu cô gái theo đủi mà hk đc…
18+ :))Warn : Đây là truyện đam mỹ (boy x boy), ai không thích đọc, anti BTS, anti Vkook . . . click back…
Author: NacrissaRating: TPairing: VKook (main), MonJin, JiHope, Suga FA =))))Category: Longfic, Cổ trangDisclaimer: Các nhân vật thuộc về nhau nhưng không ai thuộc về tui :’( SummaryMưa.Mưa rơi tầm tã,rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của hắn, như muốn rửa trôi hết những giọt nước mắt vương trên khóe mi,hết những kỉ niệm và đau khổ mà mối tình đó gây ra. Những vết thương hằn sâu trong trái tim đã trở thành những vết sẹo sâu hoắm,mỗi khi nhìn thấy người, vết sẹo đó lại càng lúc càng sâu,nhấn chìm trái tim hắn trong hối hận và đau khổ.Trong vườn đào,một thiếu niên với đôi mắt trong veo đã hỏi hắn “huynh à, tại sao hoàng thượng lại luôn ở trong hoàng cung? Cả thiên hạ này là của người, vậy mà người chỉ ở trong hoàng cung với bốn bức tường như vậy,người không thấy buồn sao?” .Đến bây giờ,ngay cả hắn hay cả hoàng thượng đều không trả lời được câu hỏi đó,nhưng từ lúc đó,hắn đã có dự cảm không hay về những điều sắp xảy ra.Ngày lễ sắc phong,vẫn là thiếu niên đó,vẫn là khuôn mặt xinh đẹp đến kinh tâm động phách đó nhưng đã không còn nét ngây thơ mà là sự ưu buồn và lạnh lùng trong đôi mắt. Còn hắn thì cúi người trước y,cổ họng phát ra từng tiếng thỉnh an,khô khốc,lãnh đạm.Ngày tuyết trắng ngập trời,thiếu niên đó,một thân áo đỏ,kiều diễm,xinh đẹp,như bông hoa bỉ ngạn nổi bật trên nền tuyết trắng. Bông hoa xinh đẹp đó chạy đến bên hắn,khuôn mặt lạnh lùng,bi phẫn nhưng từng câu hỏi thốt ra lại ứ nghẹn,như thấm đẫm từng giọt nước mắt: “Huynh đã từng nói sẽ bảo vệ ta,tại sao lại buông tay? "…
Đây là một câu chuyện có thật được mình làm thành short fic ạ, các bạn ủng hộ nhé ! Cảm ơnVà cũng có nhiều chổ khó nói..mình có sửa vài chổ cho phù hợp ạ.Và cả tuần mình đi học rồi còn học võ.. đủ thứ hết. Nên lâu lâu mình sẽ up một chap mới ạ. Bao giờ mọi người xem và bình chọn nhiều mình sẽ ra chap nhanh hơn xíu ạ.…
"Aaaaaaaaaaaaaa tránh xa tôi ra tôi xin anh hãy buông tha cho tôi"- Tiếng kêu tuyệt vọng của chàng trai nhỏ bé vang lên trong đêm tối tĩnh mịch khiến ai nghe qua cũng cảm thấy xót xa"Kim TaeHyung Tôi Hận Anh"" Jeon JungKook em nghĩ em sẽ thoát khỏi tôi sao"- Hắn cười nhếch miệng"TaeHyung cứu em""JungKook anh xin lỗi""JUNGKOOK TRÁNH RA""Papa ơi ba của con đâu"""…
Tên: { BTS } ( ĐOẢN ) Đoản Văn Nhà BangtanThể loại: FanfictionTình trạng: FULL ( Nhưng con au sẽ ra tiếp khi còn có thể vì đã đăng hết đâu!!)TG ra chap: 1 tháng 1 chap!!! Đùa đấy!!!! 1 tuần 1 chap!!!Au: Shiho Ai…
Dạ mình ship cặp Vkook best ạLần đầu mình viết nên mng đừng gạch đá ạ…
Rất nhớ chúng ta của năm đó.Hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài.Năm 16, lứa tuổi đầy những mộng mơ và đôi chút dại khờ. Năm 17, lứa tuổi của những sự thay đổi về thể chất lẫn tâm sinh lý, lối suy nghĩ cũng trưởng thành hơn.Năm 18, chúng ta sẽ dễ dàng yêu một ai đó, cũng thường âu lo vì những chuyện cỏn con.Thật sự rất nhớ chúng ta của những năm đó.Những năm mà chúng ta đều không có gì quý giá, chỉ có những kỉ niệm mãi không bao giờ quên.…
Đọc rồi biết…
Con này nó muốn VKook là tình cơ, nhưng cuộc đời éo le lắm mấy bác ơi :'(( Cuối cùng con này cũng chả biết là bạn hay tình =)))) Mấy bác nhớ góp ý cho em nhé :v…
[Vkook]…
Nhẹ nhàng thôi~~…