Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Với tư cách một con lười của nhân loại,tớ xin giới thiệu,đây là bản dịch đầu tiên của tớ.Nhìn tiêu đề các cậu biết đó,tớ thích dịch những thứ liên quan đến Diabolik Lovers.Cơ mà xin lưu ý,tớ dịch từ anh sang việt,chứ không phải nhật sang việt.Tại tớ chưa học tiếng nhật =.=.Tuy nhiên tớ vẫn biết một vài từ,câu -.- cơ mà chẳng đáng kể cho lắm -.-.Trong bản dịch sẽ có sai sót nên mong các cậu bỏ qua cho,vì tớ chẳng khi nào duyệt trước khi post cả.…
*ENG Name: Violin and The Broken Guitar*CP: Aventio (Aventurine - Veritas Ratio/Dr. Ratio)*Artist bìa: Bơ Bút (wp acc: @bobut1307)FB address: https://www.facebook.com/profile.php?id=100061038428179*Idea fic của Bơ Bút, t chỉ là người triển khai phương trình*Tất cả các loại art xuất hiện trong fic (bìa fic, bìa part) đều đã được Bơ Bút cho phép sử dụng, vui lòng không bế lên nền tảng khác khi chưa có sự cho phép của artist. 『Lần đầu tiên Veritas Ratio gặp cậu ta là ở một phòng trà tại một thị trấn nhỏ, nơi hoa bồ công anh nở rộ vàng ươm cả cánh đồng trong thị trấn.Anh giải thích với cậu về cách chơi guitar của cậu ta, cậu thanh niên ấy đã bật cười."Haha, anh làm thế chỉ càng khiến lũ sinh viên tái mặt rồi bỏ chạy mất thôi! Nhưng rất may tôi không phải là kiểu sẽ bỏ chạy mất dạng như vậy."Anh hỏi tên cậu, cậu vừa nói xong đã đi mất."Tôi? Tôi tên Aventurine. Còn chuyện ngày mai, anh không cần phải lo. Cứ chọn một nơi mà anh muốn, tôi sẽ tự tìm được đến! Chào nhé!"Và sáng ngày hôm sau, cậu ta quả thật tìm được anh ở cánh đồng bồ công anh gần nhà thờ."Xin chào. Hình như tôi quấy rầy anh rồi sao, giáo sư Ratio?"』*ADE*Tất cả sự xuất hiện của các nhân vật ở trong fic đều thuộc về miHoYo/Hoyoverse - game Honkai: Star Rail, tất cả đều là nhân vật game. Fic chỉ mượn nhân vật, không mượn nội dung.*WARNING: OOC!!! OOC!!! OOC!!!*Vui lòng đọc fic tại Wattpad!!! Nếu fic xuất hiện trên các nền tảng web khác và reader cày ads thuê cho web đó thì mình xin phép không chịu trách nhiệm ạ! Fic flop cũng bế đi được :<…
Viết trong những ngày mưa, đọc để chill nha. Chúc bạn một ngày vui vẻ.------Tóm Tắt-------Truyện kể về những giấc mơ của một cô gái (Băng) và đâu đó trong những giấc mơ ấy luôn có hình bóng của một người đàn ông lạ. Anh ta liên tục khiến cô nàng hoài nghi về anh, dần trong lòng cũng nảy sinh một cảm giác quen thuộc. Một ngày anh ta xuất hiện, anh như có như không biết đến những giấc mơ mà cô giấu kín trong quyển sổ nhỏ. Phải chăng, hai người mơ cùng những giấc mơ để rồi giờ cô có thêm một kẻ đeo bám?-------------------------Tác giả: Hạ LiễuTrang đăng tải chính thức: wattad, tất cả những trang còn lại đều không chính thống.Cập nhật nhanh nhất tại: https://www.wattpad.com/user/devilmask114…
Project: AllRascal - Mãn Nguyệt.Không gian đăng tải: Toàn bộ project sẽ được đăng dưới dạng các chương tách biệt trong fic này, mỗi chương sẽ là một câu chuyện riêng.Thời gian đăng tải: Tuần trăng sẽ kéo dài từ nay cho đến hết năm 2024, không có thời gian đăng tải cụ thể, cũng không có số lượng cố định.-Đây là một project được vẽ ra dưới ngòi bút của "Cái váy màu mắm tôm của Rascal" và "Cơm rượu vị sầu riêng", dành riêng cho ánh trăng mà chúng tôi cả đời theo đuổi. Xin nhớ, hai chúng tôi chỉ là những con người bình thường, dùng tình yêu làm mực, con chữ làm cọ, họa lại vầng trăng sáng trên cao.Tất cả mọi thứ trong PJ bao gồm ảnh bìa và fic đều được đóng dấu bản quyền của "Hai con vợ của Rascal", vui lòng không bê đi nơi khác mà chưa có sự đồng ý của chúng tôi.Sau cùng thì, chào mừng bạn đến với Mãn Nguyệt!…
Thể loại: Giả tưởng, kinh dị, chiến tranh, lãng mạn, hiểu lầm, lãng quên, 18+,...- Đó là cái gì? Sao tôi chưa từng thấy nó trước đây?- Là đảo bay và rất nhiều đảo nhỏ.- Này!! Có thứ gì đó đang đến gần!!!-ASHHHHHHH!!!- Nó là cái gì?- Thứ đó đang tấn công con thuyền, chúng ta phải trở về đất liền ngay lập tức.Cứ như vậy, "nó" xuất hiện đột ngột đem theo những thứ bẩn thỉu tấn công con người. Không rõ nguồn gốc, không rõ lí do,... Khu rừng già ở hòn đảo bay được gọi là Aran, nơi mà những sinh vật ma quái xuất hiện vô tận. Từ đó, biển được ngăn cách thành hai phần: bờ gần và bờ xa. Để bảo vệ con người khỏi thế lực tà ác, chính phủ giới hạn họ ở bờ gần.Nhưng không phải vì thế là bỏ mặc cho ma quỷ nhởn nhơ. Hội trừ tà thành lập và được trao cho quyền lực ngang hàng với chính phủ. Họ được phép đào tạo binh lính, hay còn gọi là những thầy trừ tà với những nhiệm vụ khác nhau. Cơ sở chính nằm ở hòn đảo lớn ngay dưới đảo bay. Những đứa trẻ vượt qua kì sát hạch để trở thành một tập sự phải trải qua cả cuộc đời ở nơi ấy kể cả khi đã về già.Hội trừ tà như con thú canh giữ ngăn cho ma quỷ thoát ra khỏi bờ xa tiến đến bờ gần. Hy sinh vô số, họ gánh trên vai nhiệm vụ bảo vệ bình yên cho người dân. Thành viên hội chia thành 5 cấp: sơ cấp, trung cấp ( trong trung cấp gồm Thuần và Diệt ), cao cấp ( tinh nhuệ - thường được dẫn dắt trực tiếp bởi các tư lệnh ) và cuối cùng là thượng cấp ( tư lệnh ). Để thăng lên 1 cấp, các tân sinh phải trải qua 20 kì sát hạch với độ khó tăng dần. Riêng đ…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…