Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chiến tranh Việt Nam, một đề tài chẳng mấy làm xa lạ.Khi máy chém nhỏ những giọt nước mắt dài, vết sẹo khó lành hằn sâu từ những trận bom tàn phá.Cơn ác mộng tưởng như không hồi kết trong đêm đen tăm tối, với những tiếng thét đau đớn, xác người la liệt.Những giọt nước mắt, những cánh tay chới với bám víu lấy sự sống.Và màu đỏ tàn nhẫn, màu đỏ chết chóc bao trùm như không còn hy vọng.Như thường lệ, đó là điều mà chúng ta thấy ở chiến tranh, ở những thước phim đen trắng.Nhưng câu chuyện chúng tôi sắp kể, sẽ tái hiện một khung cảnh hoàn toàn khác.Vẫn là sự tàn nhẫn chết chóc đó, vẫn là chiến tranh trên những thước phim đen trắng đó, chỉ là thêm chút thi vị của tình yêu - thứ mà tưởng chừng đã bị lãng quên trong dòng chảy của lịch sử. Đây, chỉ là câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng giữa thời bom đạn...…
Văn án: Từ xuất thân lúng túng vướng víu, đến quyền khuynh thiên hạ gian thần vợ,Từng bước đều khó khăn Du Lăng Tâm rốt cục vẫn là tâm lực lao lực quá độ, ôm hận nhắm mắt.Ai ngờ lại mở to mắt, vậy mà lại về tới mười ba tuổi khuê bên trong thời gian.Chờ chút, người nào đó lúc này không phải hẳn là bắt đầu ốm đau a,Làm sao lại chết như vậy da lại mặt, vung đều thoát không nổi rồi?Du Lăng Tâm: Buông ra! Ngươi tổng sờ tay ta làm gì!Tuân mỗ nhân: Ta làm bài vị những năm kia, ngươi không phải cũng mỗi ngày sờ ta a?Bài này từng dùng tên: 【 trùng sinh chi linh lung bốn phạm 】Bài này dự bị tên: 【 hắn không làm bài vị những năm kia 】 【 thiên kim đích nữ nghịch tập nhớ 】 【 cẩm tú hoa năm thiều quang ấm 】 【 nói nhiều tác giả não động nhiều 】 【 tác giả lựa chọn khó khăn chứng các ngươi nhìn ra đi 】Gỡ mìn: 1v1, song trọng sinh, HE, ngọt, thoải mái, giày vò, đại khái cứ như vậy đi.Nội dung nhãn hiệu: Ngọt vănLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Du Lăng Tâm, Tuân Triệt ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
■ Phần giới thiệuCó duyên thì tức sẽ gặp được nhau đến với nhau, còn không duyên thì cho dù có cố gắn tạo quan hệ như thế nào đi nữa thì nó cũng vẫn là không thể đến với nhau. Lần đầu gặp hắn cô cứ luôn gọi hắn là mỹ nhân này mỹ nhân nọ lại còn thờ ơ với hắn. Hừhh chỉ có người này mới dám làm vậy với hắn thôi thật tức chết mà thôi được phải dạy đỗ lại cô ngốc này mới được.........đã nói rằng không quen sao hắn ta cứ bám víu không tha vậy =.= thôi được nếu hắn đã muốn chơi vậy cô sẽ chơi tới cùng xem ai là người bỏ cuộc trước đây ^_^ . Nhưng mà...ấy chết cô rồi hắn ta như vậy cư nhiên mới lần gặp đầu tiên lại hôn cô hôn tới nghẹt thở lại còn có ý định xin sđt của cô •_•||| xí nằm mơ đi cô mới cho hắn... còn còn giở trò đồi bại nơi đông người như vậy cô thực xấu hổ nha hắn đồ mặt dày không biết xấu hổ thì thôi đi tự mà làm một mình cô sợ quá lại bỏ chạy để quên điện thoại mới đau ㅠㅡㅠ được rồi tên khốn này cô thề phải giết hắn xem như sáng ra đường quên thắp nhang T.T...…
Cô vốn chỉ là một đứa con gái bình thường, cùng lắm là có tí nhan sắc vậy mà những cơn ác mộng ấy sao cứ bám víu lấy cô? Những điều kì lạ kia sao lại xuất hiện trong cuộc đời cô? Quấy tung mọi thứ?Cô-Nguyễn Thiên Lam và anh vốn nên không bao giờ gặp nhau nhưng định mệnh trớ trêu đã làm những điều ngược ngạo và rồi từng ngày từng ngày lại một bí ẩn, một thế giới mới kì ảo được từng bước khám phá..Và tình yêu cũng dần chớm nở vươn cao, xinh đẹp và thanh khiết và bền vững.…
Tác Giả: Đường TôConvert: Lynz ChanVăn Án:Mỹ thực chủ blog một khi trở lại 60 niên đại sau, thiếu ăn thiếu mặc, cực phẩm vờn quanh, còn có vướng víu đệ muội muốn nuôi.Đừng nói mỹ thực, cơ bản ấm no đều là vấn đề lớn.May mắn phòng bếp cũng đi theo đến đây.Rau dại, bắp ngô, hoa màu mặt? Chỉ có xấu đầu bếp, không có xấu nguyên liệu nấu ăn. Vạn vật ở trong mắt nàng đều là mỹ vị.Thật tình không biết, chính nàng cũng là trong mắt người khác mỹ vị......Tiểu kịch trường: Đêm tân hôn, nam nhân dỗ ngon dỗ ngọt: Tiền ta kiếm, bát ta tẩy, ngươi chỉ phụ trách một ngày ba bữa.Lâm Nhiên Nhiên bị mỹ mạo mê đảo, ngoan ngoãn bị hắn ôm vào phòng ngủ.Về sau, nàng mới biết được, nam nhân nói thật đúng là một, ngày, ba bữa cơm a!Gỡ mìn: Bài này chuyên tâm làm mỹ thực, tình cảm tuyến chưa nóng, có cực phẩm ẩn hiện.Không hợp khẩu vị nhưng góc trên bên phải điểm xiên. Tác giả gõ chữ không dễ, xin đừng nên tùy ý đánh thua điểm hoặc thủ chương gỡ mìn.Nội dung nhãn: Làm ruộng văn trọng sinh mỹ thực niên đại vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lâm Nhiên Nhiên ┃ phối hợp diễn: Của ta dự thu văn: 《 thất linh ngự thiện mỹ nhân (mặc thư)》 cùng 《 ác độc nữ phối nàng chỉ nghĩ nấu cơm 》 ┃ cái khác:…
Tôi thích những sự rõ ràng, đại loại như nếu không yêu thương, tuyệt đối không động chạm vào nhau, không nắm tay âu yếm, không ôm hôn, không gì cả. Có lẽ vì quá rõ ràng, nên tôi luôn chuẩn bị rất kĩ cảm xúc trước mọi điều, tôi nắm trọn mọi diễn biến, tôi khống chế mọi xúc cảm. Và cũng có lẽ vì đã quá thành thục, nên tôi dần không cần điều hòa những xúc cảm của mình. Không khóc, không cười, không đau, cũng không thổn thức. Tất cả dường như chỉ tồn tại như một bài toán dễ dàng: 1+1 nhất định phải bằng 2.Tôi sống quá rõ ràng, nên tuyệt nhiên dù yêu ai đến đắm say, tôi cũng không cướp người yêu của kẻ khác. Tôi từng là một trong số họ, từng đau đớn và uất nghẹn, từng dằn vặt và khổ tâm, từng bật khóc, cũng từng nổi đóa. Tôi từng là kẻ tưởng chừng đang có tất cả, lại mất hết tất cả. Tôi từng là kẻ có lí tưởng, có một hạnh phúc chung để cố gắng hướng đến và rồi tất cả sụp đổ. Tôi từng là vậy, còn bây giờ, tôi đã khác. Tôi có thể tự lo cho mình, đủ trưởng thành để chẳng còn quá bám víu vào điều gì khác ngoài chính mình. Vì vậy, dù cho bất kì chuyện gì xảy đến, cũng chỉ là một cơn gió nhẹ thổi qua, làm cay xè mắt nhưng nước mắt đã Tôi sống quá rõ ràng, vì thế tôi không bao giờ nhập nhằng những mối quan hệ. Tôi không còn như xưa, dễ dàng xem mọi thứ là tình yêu, dễ dàng cho trái tim mình sa ngã.Tôi rõ ràng quá, nên cũng mạnh mẽ và cô lập chính mình.Tôi rõ ràng quá, nên trái tim vốn tổn thương, chỉ muốn sống chung với những đau rát hiện có, thà không chữa lành còn hơn nhận thêm nỗi đau.Tôi rõ ràng quá, nên dù có chuyện gì xảy ra, nó vẫn bị gạt khỏi cuộc sống của tôi.Vốn dĩ tôi không sở hữu điều gì hay bất kì ai, vì thế tôi sẽ chỉ đau một nỗi đau qua thôi, một nỗi đau là đủ rồi…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…
"Tình yêu chân thành bắt đầu từ trái tim, chỉ có máu từ con tim của một kẻ đang yêu mới tạo ra bông hồng xanh bất diệt. Và bông hồng xanh sẽ tạo nên điều kỳ diệu..."Nguồn ảnh: @Christine Krainockweb: https://www.contemporaryartbychristine.com/Nguồn nguyên tác: https://sachhay24h.com/ : Sưu tầm…
Câu chuyện ngọt ngào giữa chủ tiệm bánh ngoài lạnh trong nóng và cậu sinh viên ngoại quốc thích bám víu lấy đối phương. "Em đã vứt bỏ cả liêm sỉ để theo đuổi anh lâu như vậy rồi, tại sao anh vẫn chưa chịu thích em?" "Tôi có nói tôi không thích em à?" ----------Note: một chiếc truyện ngọt nhân ngày quốc tế thiếu nhi (「'・ω・)「Writer: stashing_k Thể loại: ngọt sủng, bot theo đuổi top, boylove hiện đại. HEPairing: kim taehyung - jeon jungkook Status: ongoing Start: 1/6/2022 Finish: --/--/--…
Tên Hán Việt: Trừ liễu ngã ấu nhi viên toàn thị yêu quáiTác giả: Tú Sinh Thể loại: niên thượng, chủ thụ, 1v1, hiện đại, tiên ma thần quái, điềm văn, sảng văn, tưởng mình là người yêu quái thụ x dấm chua tinh lão long công.Chưa có sự đồng ý của tác giả, phi thương mại.Edit: LanNhaBeta: DanNote: trình mình còn thấp, chỉ đảm bảo đúng được 50-60% so với bản gốc, chỗ nào không biết sẽ chém bừa, hoặc bỏ qua.Văn án:Sau khi vị giáo viên thứ tư phẫn nộ mà từ chức, Vinh Tuế nhậm chức, trở thành vị giáo viên thứ năm của vườn trẻ Sơn Hải. Nghe được tin tức này, nhóm ấu tể yêu quái đều phấn khởi, nóng lòng muốn thử=))Ngày đầu tiên lên lớp, Vinh Tuế dùng ánh mắt (tự cho là) tràn ngập yêu thương nhìn những đóa hoa tương lai của Tổ quốc=))Bên dưới bục giảng, nhóm ấu tể sợ hãi: "Đây...đây...đây là đại yêu quái từ đâu tới?!QAQ Ngửi mùi thật hung ác QAQ."Sau khi thích ứng hoàn cảnh Vinh lão sư đối với công việc mới phi thường hài lòng, tay trái vuốt một đoàn bạch mao, tay phải ôm một tiểu hồng điểu, trên đùi còn có một tiểu bàn long bụng tròn vo đang nằm.Ân Chúc Chi nỗ lực banh mặt, dùng móng vuốt ngắn ngắn víu tay Vinh Tuế: "Theo bối phận, ngươi phải gọi ta một tiếng tổ thúc."Vinh Tuế không để ý chọt chọt cái bụng mềm của hắn: "Nha, vậy hả???"…
"Dư Y, cô thật sự vì một sơ suất nhỏ mà đã phạm phải tội lỗi trầm trọng cho Thiên Giới và ảnh hưởng không nhỏ đến nhân gian. Thiên Giới ta niệm tình xưa cô giúp ích không nhỏ cho Thiên Giới, nên tha tội chết nhưng ngươi phải chịu hình phạt đày xuống trần gian tìm Thần Khí Thời Gian! Và tuyệt đối không được vướn víu với người phàm trần tránh gây ra rắc rối, rõ chưa?" thế là vận mệnh đã sắp đặt. Liệu thời gian tìm kiếm thần khí Dư Y không được có tình cảm với bất kỳ ai chăng? Có thể đó là lẽ phải và quy luật của Tiên Giới…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…
Có tiếng động ở ngoài ban công. Nhẹ như tiếng giấy rơi, âm thanh không to lắm, thậm chí còn khó để khiến người ta chú ý và làm họ dễ dàng lờ đi.Nhưng Taehyung thì không. Anh thở dài, từ giường bước ra cửa sổ để kéo tấm rèm ngủ quen thuộc sang một bên cho bớt vướng víu. Xong tiếp tục bật chốt, mở cánh cửa sổ ra xem xét.Một sinh vật gầy gò đen sì với hai cánh tay dài ngoằng, ngồi trên mép ban công của anh, tư thế quay lưng lại. Anh không rõ nó có chân hay không. Mà nếu có, chắc hẳn hai chân nó đang buông thòng lòng xuống. Nơi Taehyung đang ở là tầng thứ 9. Thật điên khùng nếu một con người nào làm như vậy, nhất là vào giữa đêm. Nhận thấy ánh mắt của Taehyung, sinh vật chậm chạp bám tay nó vào mép lan can. Dưới ánh trăng, hành động đó thật quái đản, quái đản đến mức kinh dị."Này anh bạn, anh nghĩ mình có thể sống được bao lâu nữa?" - nó nói"Ồ, buổi tối tốt lành thưa ông. Ông đang ngồi vắt vẻo trên ban công NHÀ TÔI. Dù đang gặp vấn đề gì, mong ông bình tĩnh lại. Và ông có định đi xuống chứ?" - anh trả lời mà vẫn cố giữ thái độ mình ở mức bình tĩnh nhất có thể."Miễn là anh trả lời câu hỏi của tôi, Kim Taehyung. Về tuổi thọ của mình ấy."Taehyung bắt đầu nghi ngờ. Kẻ này có lẽ là Thần Chết trong các câu chuyện ma quỷ về thị trấn này thật. Nhưng, anh không thể chết."Tôi nghĩ là vài chục năm nữa, thưa ông.""Sẽ không lâu nữa để đón nhận cái chết của anh đâu Taehyung....""Những con quỷ đang đến." Tìm anh.Tìm anh.Tìm anh.Tìmmmmmm...Anhhhhhhhhhh!______________________________________________________Wow, lại một fic horror n…
Đó là lần đầu tôi thấy một ánh mắt dục vọng đến lạ thường Anh ta bỏ đi hết những thứ vướng víu trên người tôi và cả của hắn, tôi hoảng hốt nhưng đã quá muộn,nó quá to.... Rầm!? tôi thấy chiếc giường cũng như buông xuôi, anh lấy tay xoa bóp cặp liên hoa căng tròn của tôi với một cái lưỡi đã sẵn sàng giao đấu.Thật kinh khủng, tôi cảm thấy cặp bưởi tôi như biến dạng đi Không! Hắn dừng lại? Dường như đó ko phải điều ngọt nhất..Ơ... đừng mà... nhột.. nhột Tôi thốt Lên những câu ngu ngốc, chiếc hang động của tôi đã ướt sũng rồiHắn đè lên tôi và bắt đầu lấp kín hang động của tôi Ôi.... kimochi~~Lần đầu tiên tôi thấy một cảm giác vừa đau vừa sướng, hỏng rồi, giám đốc..stop -END-Follow tui nhak Sai sót xin thứ lỗi…
Đã là chờ đợi ... chắc chắn không thoát khỏi thương tâm . Nếu đã là bi thương , chấp nhận từ bỏ hay ..... vẫn tiếp tục chờ đợi ? Tất cả đều là do anh lựa chọn ... nhưng mà ... đã 1000 năm trôi qua rồi ... chỉ sợ rằng ... em không còn nhớ gì về tôi nữa . Tôi đã ở dưới lòng đất này .... rất lâu rồi .... chỉ để chờ đợi sự xuất hiện của em ....." Anh là ai ? Tôi không quen biết anh .... hãy thả tôi ra .... làm ơn .... hãy buông tha cho tôi .... " Cô hoảng sợ lùi về phía sau , ánh mắt chứa đầy nỗi sợ hãi . Đôi bàn tay bấu víu vào bức tường như tìm một điểm tựa , đối với người đàn ông trước mặt , cô thật sự đã không còn sức lực để trốn chạy .... bởi vì ..." Tôi luôn có thể tìm ra em . Tiểu Bạch , đừng trốn chạy nữa . "…
Nam chính đang sầu đời gặp nữ chính đang tuyệt vọng. Điều gì sẽ xảy ra khi hai cái khổ gặp nhau? Một kẻ phải cố gắng lạc quan, vui tươi để người còn lại bám víu mà sống tiếp. Câu chuyện như quyển nhật ký lưu lại hành trình chữa lành tâm hồn. Để rồi khi từng chặng đường đã trải qua, người thật sự được chữa lành là...Lưu ý: 👉 Timeline của truyện sẽ bắt đầu từ giữa năm 2023 đến giữa năm 2024 nên nội dung sẽ xuất hiện những sự kiện thực tế trong khoảng thời gian đó. 👉 Mọi chi tiết trong truyện đều là hư cấu, tác phẩm không có ý định công kích hay xúc phạm bất kỳ cá nhân hay tập thể nào.…
chuyện mở đầu với việc một bọn người ở Đà Nẵng đã bị nhiễm virus Ebodesis một loại vius làm người bị nhiễm trở thành các xác sống trong vòng 1 tháng.Và bọn phản động đã thành lập nước cộng hòa dân chủ Hoàng Liên Sơn (The Democratic Republic of Hoang Lien Son) với mục đích thành lập một đất nước riêng cho cả dân tộc vùng Cao.Virus Ebodesis(tui chế đó): là loại virus có thể lây qua không khí , nước và chất thải của con người và động vật.À mà chuyện của tui sẽ không có chiến tranh lạnh giữa Mỹ và Liên Xô đâu(Xin lỗi mọi người tại tui thuộc dạng não chó nên đeo biết chap 2 viết gì)…
Truyện xoay quanh về một cô bé học cấp 3 mê truyện ngôn tình Đến sinh nhật của cô , các bạn cô biết cô thích truyện ngôn tình nên đã đặt cho cô 1 cuốn Khi bữa tiệc sinh nhật của cô tan thì cô bắt đầu lên phòng đọc truyện và cũng không hiểu lí do vì sao khi cô mở ra thì chỉ có một ánh sáng hiện lên với một dòng chữ "Long Thiên Mãn " và có thêm 1 chiếc vòng ngọc hiện ra.Khi cô vừa cầm chiếc vòng đó lên thì có một ánh sáng kì lạ hút cô vào trong ánh sáng đó .Cô đang ở trong một thế giới cổ đại nhưng thân thể của cô không phải là hình người nữa mà là thỏ và cô cũng gặp được 1 người tên Long Thiên Mãn Cô nghĩ việc cô có trở về hiện tại được hay không sẽ là nhờ người này nên cô đã bám víu lấy hắn và cuộc tình bắt đầu từ đâyMong các bạn ủng hộ truyện…
Nhiều người nói giữa một nam và một nữ không thể tồn tại một thứ gọi là tình bạn, nếu có dần dần rồi cũng sẽ biến chất !...Nhưng tại sao tôi chưa từng nghe được rằng giữa nữ và nữ cũng tồn tại điều lạ lẫm ấy ?...Đó là ý tưởng nảy ra đầu tiên trong đầu tôi lúc ấy. Thế nhưng nó không kiên định như tôi vẫn nghĩ....Bởi lẽ, bằng cách nào đó tôi bị kéo vào một hố sâu, sâu đến mức tôi đã không còn ý chí vùng vẫy như ban đầu. ...Tôi, cậu ấy và cô ấy. Trong tâm trí chúng tôi đã và vẫn đang vướn vào một nỗi lo âu không biết tên. Cố bám víu vào những điều bản thân tự cho là đúng để giữ lại những thứ vốn đã không còn nguyên vẹn như thuở nào....Câu chuyện ba người luôn luôn có một kết thúc không tốt đẹp. ...Người ra đi, kẻ ở lại, đúng sai, vui buồn, hợp tan từ trước đến nay chưa bao giờ có thể dùng cảm tình để phân định.…
「 [ OP / AllLuffy ] Tình 」〖 Fanfic , đồng nhân One Piece , Allmain ( AllLuffy ), Tình cảm nam x nam ( Yaoi / Đam Mỹ ) 〗〖 Tác phẩm gốc - One Piece ( Tác giả : Oda Eiichiro ) 〗〖 Tác giả fanfic - Hoàng Thượng - Diều 〗〖 Couple - AllLuffy 〗『 Chữ người, chữ tìnhChữ anh, chữ emChữ ghét, chữ yêu. 』▭▭▭▭▭▭▭▭Lưu Ý - Warring :Trước khi đọc tác phẩm hay buông lời lăng mạ hoặc ý kiến gì đó, yêu cầu bạn biết tiếng việt và đọc rõ nội dung sau. Tôi theo đảng AllMain, có thể cả 1x1, đơn giản tôi thích thì trèo, thích là viết, vì tôi có thực lực để làm điều đó, mà nó để thỏa mãn nhu cầu chính tôi, có thể cốt truyện xảy ra rất nhiều việc, nhưng nên nhớ, tôi không phải tác giả gốc mà bám víu vào nội dung chính? Các bạn ship couple khác, góc trái màn hình, next.Các bạn không thích đọc loại này, next.Tôi viết để giải trí, không phải sử dụng hai bán cầu não gây gổ với ai, cảm ơn.AllLuffy nghĩa là viết trộn lẫn nhé, nếu sai sót hãy bình luận, tôi xin tiếp thu và sửa chữa, nếu chán ghét và bình luận phản cảm, tôi xin phép block. Tôi viết vì yêu thích, chả phải nghe lời nhục mạ của ai. Mong bạn sẽ giải trí được phần nào đó, sau cùng cuộc sống…