Đoản Ngắn
Thật sự cảm ơn anh. Đã mang đến cho Vy Vy ta một thanh xuân tươi đẹp... Cảm ơn người con trai làm em biết thế nào là hạnh phúc... Đây là thanh xuân của ta.. Mong các nàng không dùng lời nặng. Đem đi phải báo ta?...…
Thật sự cảm ơn anh. Đã mang đến cho Vy Vy ta một thanh xuân tươi đẹp... Cảm ơn người con trai làm em biết thế nào là hạnh phúc... Đây là thanh xuân của ta.. Mong các nàng không dùng lời nặng. Đem đi phải báo ta?...…
Kiếp sau anh vẫn hi vọng chúng ta là vợ chồng em à!…
Từng là của nhau cho đến khi không còn là gì của nhau...Truyện có cả yếu tố boylove và girllove…
Tác giả: Cận Hi nhiConvert:hanthientuyetNguồn: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106672&page=438…
Tớ không nghĩ đây là tóm tắt truyện, nhưng đây là vài điều thuộc về bé ngoan của tớ: Không sống, cũng chẳng chết. Hải Miên là bé ngoan, hôm nay bé ngoan vẫn đang loay hoay trong góc nhỏ của riêng mình, bận rộn với mấy sợi cảm xúc mà em có, cẩn thận từng tí một mà đan chúng. Nhưng có lẽ, bé ngoan cũng không quá khéo tay, cứ nhìn vào thành phẩm mà em mãi mê đan là biết. Thế nhưng, Hải Miên không quá để ý, cứ vùi đầu vào đan, vụng về dệt nên câu chuyện đời mình - chỗ trống cứ cố điền vào, chắp vá xong lại buộc tạm một nút thắt nhỏ rồi cắt ngang để còn đan thứ sợi ấy vào chỗ khác; vài chỗ lại thừa, nhưng bé ngoan lại chăm chăm thêm vào. Bé ngoan cứ đan, đan mãi, đan đến khi tất cả rối tung lên, cứ quấn cả vào nhau mà thành một mớ hỗn độn. Ôi chao, sợi thì chực đứt, sợi thì chẳng rõ đầu đuôi. Thảm không nỡ nhìn - để miêu tả mớ hỗn độn đó chỉ có vài từ như vậy. Nhưng Hải Miên cũng không bận tâm quá nhiều, chỉ lẳng lặng ôm nó vào lòng, ngả lưng xuống giường. Thể loại: tình trai, thanh xuân, chữa lành, thầm mến. ___________________________ Note: bé ngoan của tớ sẽ có một "người lớn" em mượn vai tựa đầu, nhưng chẳng liên quan gì đến tuổi tác đâu nhé. Người lớn của em dịu dàng, nhưng không phải người dễ tính; người lớn của em không phải người tốt bụng, nhưng là người có bàn tay sạch sẽ, ấm áp. Hải Miên ơi Hải Miên, nhờ người lớn của em gỡ rối nhé. Cuối cùng, tớ mong ai đó vô tình tìm thấy bé ngoan của tớ sẽ để lại cho tớ vài lời hỏi thăm lắm, tớ…
" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…
Yêu-thứ cảm xúc vô giá mà ai trong đời cũng muốn được trải qua một lần.…
Thanh xuân như một tách trà êm dịu và nhẹ nhàng. Thoáng qua nhưng làm là nhớ mãi về sau này nhớ đến nó cũng là một phần tươi đẹp mà ta đã đi qua. Thanh xuân của tôi luôn có một người như vậy một người đã làm nên 1 phần khó quên trong tôi.....…
như bao truyện gâcha life đăng trên wattpad, đây là gâcha:))t bít đăng đây kiểu gì zingtruyen hay j đó tương tự sẽ lấy truyện của t nhx hoy z…
Truyện ngắn:Boylove,thanh xuân vườn trường.Tg:Lạc Yên(queanh)…
Lúc Thanh Tố mới sinh, thầy bói đi ngang qua phán rằng nó mang mệnh đào hoa. Thanh Tố không thích đào hoa, nó thích đào hố chôn mình.Hồi cấp một, Thanh Tố mặc váy đồng phục, tóc tết bím hai bên xinh xẻo, thằng ngồi sau giật tóc nó, thằng ngồi cạnh giấu giày của nó, thằng ngồi trên mượn tẩy của nó không trả, nó đấm cả ba thằng.Lên cấp hai, Thanh Tố vẫn mặc váy đồng phục, tóc dài ngang lưng thướt tha, thằng ngồi sau giấu giày của nó, thằng ngồi cạnh thả sâu vào cặp nó, thằng ngồi trên chuyên mách thầy nó ăn vụng trong giờ, nó đấm cả ba thằng.Sang cấp ba, Thanh Tố không mặc váy nữa, tóc cắt ngắn đến cội, gái ngồi sau ngẩn ngơ ngắm bóng lưng nó cả buổi, gái ngồi cạnh suốt ngày đòi ôm nó, gái ngồi trên hễ nói chuyện với nó là đỏ bừng mặt. Nó---Đương nhiên là Thanh Tố không thể đấm con gái, vì vậy, nó bỏ chạy.Song, chạy trời không khỏi nắng, vận mệnh khó dò, đào hoa khó cắt, trừ khi Thanh Tố xuống mồ, hoặc Thanos đột nhiên xuất hiện búng tay tiễn táng cả nhân loại về với cát bụi.Cách hai đương nhiên không thể xảy ra, nhưng Thanh Tố đoán chừng cách một cũng chẳng khả quan lắm. Duyên dương chưa suy, duyên âm đã thịnh.Nhìn cái phòng trọ ọp ẹp toàn yêu ma quỷ quái, Thanh Tố ôm Thánh giá rúc vào trong góc niệm Phật, miễn cưỡng rặn ra hai giọt nước mắt.…
"Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về chuyện của chúng tôi, ví dụ như trời mưa tôi sẽ nhớ hôm anh đưa đón tôi tan ca, anh lại chẳng có áo mưa mà nhất định bắt tôi lấy áo khoác của anh trùm lên người, ngày hôm đó trời có mười mấy độ, tôi không chịu, thế là cả hai đứng chờ tạnh mưa đến tận tối, cũng có khi lại nhớ về những ngày tháng chúng tôi mới đặt chân đến thành phố này, cái gì cũng không có, thiếu thốn đủ đường, cả cuộc sống dường như chỉ còn lại đối phương... Người ta thường hỏi " Khi tình yêu qua đi còn lại gì?". Tôi cũng không biết nữa...tôi vẫn biết chuyện chúng tôi thế là hết rồi, hết từ cái ngày anh nói xin lỗi tôi... nhưng mà... tôi lại chẳng thể ép mình quên sạch sẽ con người đó...Rốt cuộc khi tình yêu qua đi còn lại gì mà cứ khiến người ta vấn vương, khắc khoải...."******"Tớ vẫn là tớ nhưng lại chẳng phải tớ của năm đóCậu vẫn là cậu nhưng lại chẳng phải cậu của ngày xưaGiữa ước mơ và hoài bão, giữa nắm chặt và từ bỏ, giữa thời gian và khoảng cách, lạc mất nhau từ bao giờ đã không còn quan trọng nữa rồi...Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, quay lại năm đó, ước mơ của cậu vẫn là thứ quan trọng nhất, tự ti của tớ vẫn luôn là trở ngại lớn nhất...Thanh xuân năm ấy ngốc nghếch đến vậy, còn khờ dại tin tưởng vào những thứ chẳng thể nắm trong tay..."******"Không ai nói cho tôi biết em ở đâu, tôi tìm em ở đâu cũng không thấy. Thành phố này rộng lớn như vậy, em lại nhỏ bé như vậy, giữa biển người mênh mông kia em đang nép ở nơi nào?"…
Con người trưởng thành sẽ học được cách chấp nhận. Chấp nhận mặt trời là không thể thay thế, chấp nhận những thứ tồi tệ đã xảy ra, chấp nhận cả việc thời gian một khi đã trôi qua sẽ không thể qua lại được nữa. Mặc kệ cho ta có gào thét, van vỉ, lưu luyến hay bất chấp tham lam níu giữ. Sau này, dù có cách nhau muôn trùng vạn dặm, chỉ xin cậu hãy nhớ, mùa hạ cuối cùng của chúng ta, trời không nắng, chỉ có mưa. Hãy nhớ tôi đã từng có một vọng tưởng như thế, một vọng tưởng rằng mùa hạ thứ năm thực sự sẽ xuất hiện. Mùa hạ đó vẽ ra một thế giới trường tồn trong hồi ức: Tôi vẫn sẽ yêu cậu, yêu cậu như lúc ban đầu...…
[Điềm Ngôn Mật Vũ] May mắn thanh xuân gặp gỡ cậuAuthor: Elina HDành cho những bạn yêu thích cặp đôi Lưu Vũ Hân và Dụ Ngôn.Một fanfic dựa trên các sự kiện trong chương trình tìm kiếm tài năng thực tế
"Lớp trưởng! Yêu cậu"-----------------Fic được viết bởi Ari của nhà 1314 câu và từ về người.Fic đón năm mới của nhà trong năm 2022♡…
Thanh 3 làm tôi stress hơn cả Penthouse, và tôi đã viết những dòng cảm xúc đó!!!…
"Thanh Xuân là khoảng thời gian đẹp nhất của một đời người. Nó chứa bao nhiêu kỷ niệm của chúng ta. Giá như tôi có vé quay trở về Thanh Xuân, quay trở về Tuổi Thơ, quay trở về khoảng thời gian khi tôi còn bé, thật hồn nhiên và vô tư biết bao."…
(〃ω〃)crush có thể không thích tớnhưng đừng thích ai khác được khong?-na-…
✓ Tên khác: Năm Tháng Đó Của Chúng Ta✓ Tác giả: Baka520 - Bạch Tiểu Châu✓ Văn án:Năm tháng đó, lần đầu gặp gỡ, vì người tim hẫng một nhịp, nhưng lại ngại ngùng chẳng dám tỏ lời.Năm tháng đó, phải chăng chúng ta thật ra đã hiểu rõ cảm tình của đối phương, nhưng lại ngây ngốc không muốn ngộ nhận?Năm tháng đó, người nghẹn ngào rời đi, tiếng sáo buồn vang vọng, tim tôi đầy lưu luyến, nhưng vẫn không thể giải bầy.Năm tháng đó tôi từng trốn tránh, im lặng không nói một lời, nhưng tôi sẽ chờ người trở về.Năm tháng đó, gặp được người là điều may mắn.Năm tháng đó, năm tháng của chúng ta, chính là cùng với người tạo nên một bức tranh hồi ức đẹp đẽ, mãi mãi khắc sâu vào trong tim...✓ Bookcover by @hthaongo (Mộc Pig)***✘ Đôi lời tác giả ✘Tác phẩm lấy ý tưởng và tham khảo cốt truyện từ tựa game Ngôi Sao Thời Trang - Sự kiện Năm Tháng Tươi Đẹp - thuộc bộ Ban Công Trầm Mặc.Nếu bạn không thích sự tham khảo cải biên này của tác giả xin cứ lướt qua, đừng buông lời chỉ trích khó nghe.Thân.…