Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
em xuất hiện như một phép màu tô đậm lên cuộc đời anh. Nhưng cớ sao em lại tự tiện bước vào rồi lại rời đi mà không nói lời nào hả em. Nhưng một lần nữa em lại xuất hiện, em lại cứu vớt anh từ vực thẳm đi lên. Em là ai mà để anh lại nhớ nhung như thế? Trái tim anh không còn gì để cứa vào nữa rồi. Nỗi đâu gì anh cũng trải chỉ riêng nỗi mất em là anh sợ.…
Là một câu chuyện được mình viết dựa trên những mảnh kí ức còn sót lại, trong tuổi thơ của mình. Đây không phải là một câu chuyện thú vị, cũng chẳng có quá nhiều cảm xúc. Chỉ đơn giản mình viết để lưu lại những điều mình chân trọng nhất.Câu chuyện được viết về tuổi thơ của mình, tuổi thơ mà có lẽ là ít người có được, được sống trong một gia đình với đầy sự nhảm nhí. Câu chuyện bắt đầu khi mình học lớp 1 khi đó là khoảng năm 2006.Vì nhà mình có nhiều ng quá nên phần này mình để để gthieu về mn trong gia đình -)) Mọi tên nhân vật đều là biệt danh.Ông bà ngoại mình có tận 8 người con, 7 nữ và 1 cậuBá cả nhà mình có chị Dun và anh Cò, vì lớn hơn bọn mình khá nhiều nên k tgia vào câu chuyện này nhìuBá thứ 2 có 1 anh lớn nên cũng ko chơi cùng tên lả Lỉnh và chị sau hơn mình 2 tuổi tên là Bi (đại công chúa)Mẹ mình là thứ 3. Mình là Tít (nhị công chúa) và có 1 e trai tên là Tun (lục hoàng tử)Dì thứ 4 là mẹ của Đốm( thất công chúa) và Khoang ( tam hoàng tử)Dì thứ 5 là mẹ Xu ( tứ công chúa) và Dưa ( ngũ hoàng tử)Dì thứ 6 là mẹ của Nem (Bát hoàng tử) Dì thứ 7 khi đó vẫn đang ở với bà, chúng mình gọi là Phùng Mama hoặc là Phùng tổng quảnCòn cậu út khi này đi làm tận sứ sở Yên Bái cuối tuần mới về cơ ạ -))…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Nam Hải có một truyền thuyết.Từ xưa rất xưa, khi đất trời còn hoang sơ, vạn vật vẫn chưa được khai phá hết. Nơi đây là một đại dương âm u, sâu thẳm. Mỗi khi những cánh chim hải âu mang ánh dương ấm áp đến cho muôn loài cũng là lúc các nhân ngư xinh đẹp cất tiếng hát thánh thót vang vọng khắp muôn trùng sóng nước. Thấm thoát, sóng đã vỗ về bờ cát cháy bỏng, nuôi nấng nhân ngư trong lòng biển bao la của mình hàng nghìn năm. Mọi sự cứ ngỡ sẽ mãi bình yên như thế, cho đến khi con người xuất hiện.Họ cướp đi vùng biển của nhân ngư, cướp đi bầu trời vương tiếng hải âu, cướp đi những người bạn và cả sự thanh bình vốn có, thạm chí còn đe dọa đến tính mạng nhân ngư.Những đứa con của biển cả chỉ còn biết cách trốn lủi đi, nương tựu vào mẹ đại dương, nấp dưới lòng nước sâu thẳm.Từ đó trở đi, Nam Hải ngớt dần tiếng hát trong trẻo. Dần dà, người cá chỉ còn sót lại trong lời kể của người dân địa phương.____________ Thanh Huyền vốn mang một nỗi sợ thầm lặng với biển, nhưng khi nhìn thấy hắn, anh mới biết, hóa ra biển cũng không tệ đến thế.Hay là vì Hạ Huyền sinh ra từ những cơn sóng biếc nên anh mới thấy biển bỗng nên thơ lạ thường.…
【7 nguyệt 12 nhập V, cũng chính là cuối tuần bốn, tiểu khả ái nhóm nhiều duy trì một chút chính bản a! 】Tục ngữ nói đến hảo, không nghĩ làm cái đại tin tức tu sĩ không phải một cái hảo nam thần.Cho nên, lâm thù từ Tu Chân giới xuyên đến hiện đại sau, liền bắt đầu siêng năng làm đại sự.·Làm sự lúc ban đầu, vây xem quần chúng: Chúng ta liền tính là sinh nuốt di động, từ trên nhà cao tầng nhảy xuống đi, cũng đều sẽ không phấn ngươi!Làm sự cuối cùng, vây xem quần chúng: Di động ăn ngon thật, nhảy lầu thật tốt chơi.·Lâm thù: "Một không cẩn thận liền nhận thầu toàn cầu sở hữu quốc gia tin tức hot search, thật là ngượng ngùng."================================================# bổn văn tác giả chịu khống thời kì cuối, trầm mê tô văn sảng văn ngọt văn, có thể yên tâm nhập hố. ## chỉ số thông minh không đủ, hành văn hữu hạn, thỉnh các thiên sứ xem văn trước chuẩn bị tâm lý thật tốt, xin miễn nhân sâm gà trống (công kích cá nhân) canh! ## xin miễn bái bảng, tuy rằng cảm thấy không ai sẽ, nhưng vẫn là nói một tiếng tương đối hảo, cảm ơn hợp tác sao sao trát #================================================Tiếp theo bổn tiếp đương văn.Văn danh: Năng động tay, liền không bức bức [ Xuyên nhanh ]Tóm tắt: Kỷ thư gặp một hệ thống, hệ thống yêu cầu hắn vãn hồi thay lòng đổi dạ xuất quỹ tra công, lấy cầu gương vỡ lại lành.Vì thế kỷ thư trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, quyết định...... Vẫn là trực tiếp động thủ đánh đi, không cần nhiều bức bức.·Không có gì so hành hung xuất quỹ tra công càng sảng sự tình -- này…
"Định mệnh" là 2 từ có lẽ sẽ khó tin nhưng nó lại xảy ra từ 2 con người 2 thế hệ cứ tưởng là sẽ không liên quan đến nhau nhưng nó lại đưa đẩy 2 con người từ từ xích lại với nhau. Định mệnh" là 2 từ có lẽ sẽ khó tin nhưng nó lại xảy ra từ 2 con người 2 thế hệ cứ tưởng là sẽ không liên quan đến nhau nhưng nó lại đưa đẩy 2 con người từ từ xích lại với nhau.Lần đầu chỉ lướt qua nhau làm anh vấn vương mùi kẹo ngọt .Lần thứ hai gặp nhau cô đã trở thành trợ lý phòng tranh cho anh Cho dù có muốn trốn chạy đến đâu vẫn không thoát khỏi sợi dây của định mệnh.Sự rung cảm dần hình thành trong tim mỗi người vì một lần bị hạ thuốc mà anh và cô xảy ra quan hệ khi tỉnh dậy anh muốn chịu trách nhiệm nhưng cô đã đi xa anh rồi. Sau đó phát hiện mình có thai cô quyết định giữ lại sinh linh bé nhỏ và từng ngày mong chờ nhưng nếu là của nhau sẽ trở về với nhau thôi." Bảo bối à lúc đầu ba chỉ nghĩ là sẽ chịu trách nhiệm thôi nhưng bây giờ mẹ và con điều trở thành máu và thịt trên người ba rồi"" Lúc chưa gặp em anh không tin vào định mệnh nhưng sau khi gặp em anh lại rất tôn sùng hai từ " định mệnh "" Miên của anh"…
Thứ tôi nhận được sau 13 năm cống hiến lại là sự phản bội! Sau 13 năm làm việc như nô lệ, Yoon Hyun Woo - trưởng phòng của tập đoàn Sun Yang, đã bị bỏ rơi. Khi tôi nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc, tôi lại tỉnh dậy trong thân xác cháu trai Chủ tịch Jin của Tập đoàn Sun Yang. Nhưng bố tôi có thể sẽ không được hưởng thừa kế. Liệu tôi có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng trong vở kịch chính trị của gia đình tài phiệt hay không?! Công cuộc trả thù tập đoàn Sun Yang của Yoon Hyun Woo chính thức bắt đầu!…
Pairing: Cao Khanh Trần x NineVăn ngắn, đời thường, có chút OOC.▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎▪︎Không nghĩ sẽ lưu lạc đến nơi này, Nine Kornchid cùng Cao Khanh Trần yêu đương. Đáng tiếc một ngày nào đó của 2 năm sau, Nine cảm thấy cậu sắp phải đi rồi, cậu phải nói lời chia tay với Cao Khanh Trần thôi.̶Nế̶u ̶n̶hư ̶yê̶u ̶n̶gườ̶i, ̶tô̶i ̶sẽ ̶yê̶u ̶n̶gườ̶i đờ̶i đờ̶i ̶k̶iế̶p ̶k̶iế̶p...…
Cuốn truyện không phải là câu chuyện ngôn tình đẫm nước mắt,cũng không mang màu sắc sinh động của đô thị.Tác phẩm đơn giản chỉ là những dòng cảm xúc ta viết nên để kể về 1 thời thanh xuân tươi đẹp,nó giống như những thước phim ấn tượng nhất trong bộ phim kể về cuộc đời.Thời gian và con người luôn song hành với nhau,thời gian trôi đi và con người cũng sẽ già đi.Để đến 1 lúc nào đó,biến cố phát sinh trong cuộc đời tưởng chừng như bình lặng.Giâp phút ấy,ta chợt phát hiện ra đã từng bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ký ức về quãng thời gian thanh xuân,về những năm tháng đẹp nhất của đời người.Ta phát hiện ra bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều điều đáng quý.Những kỷ niệm ngọt ngào ta từng xem là rác rưởi....những con người ta đã từng bỏ lỡ để rồi phải hối tiếc...,,và cả những đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm ta lại tưởng như chỉ là duyên bèo nước.Mọi thứ đã qua đi không thể tìm lại,nhưng nếu phép màu chợt đến mang ta trở về xuất phát điểm ban đầu,được sống lại trong tuổi thanh xuân đầy ắp mơ mộng.Đối mặt với những chuyện đã qua,gặp lại những con người đã từng đến và đi trong đời ta.Liệu ta vẫn sẽ bước tiếp trên lối cũ hay quyết tâm tìm lối đi riêng,ngã rẽ mới cho cuộc đời này. Từ cốt truyện,nhân vật đến từng câu chữ đều rất bình dị,gần gũi.Thông qua bộ truyện là 1 thông điệp nhẹ nhàng gửi tới những ai đã và đang sống trong những năm tháng tuổi trẻ....Đời người chỉ có 1,thanh xuân cũng là duy nhất....Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người ta hãy sống sao cho ý nghĩa....Hãy l…
Thể loại: tiên hiệp, tình cảm, đi ngược, sư đồ nu9: Hoa Dung nam9: Trùng hoa tư giả (Tuyết Ân Phàm)Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của nàng Hoa Dung khi sinh ra đã mang một số mệnh đầy bi thương, đau khổ nàng chỉ là một cô nương có suy nghĩ trong sáng, vui vẻ, hoạt bát, ngây thơ, vô lo vô nghĩ, nhưng lại bị số mệnh ép vào con đường cùng.Cũng chỉ vì chữ 'tình' với trùng hoa tư giả (Tuyết Ân Phàm), mà nàng không ngần ngại trao trọn tình cảm của mình cho hắn, không một chút hy sinh tính mạng, để yêu hắn mà nàng phải đau khổ phải dày vò bản thân, nhưng nàng chỉ nhận lại thứ tình cảm 'sư đồ', khi hắn nhận ra được tình cảm của mình thì Hoa Dung nàng ấy đã không cần bất cứ thứ gì nữa, đã quá bi thương với cuộc tình ngang trái nàyyy.ĐÂY LÀ MIÊU TẢ SƠ QUA NÊN MỌI NGƯỜI ĐỌC TỪ TỪ SẼ HIỂU NÈ TUY CHƯƠNG 1 CÓ HƠI NHÀM CHÁN NHƯNG CHƯƠNG 2-4 SẼ KỊCH TÍNH VÀ HAY HƠN. LƯU Ý: ĐÂY LÀ TIỂU THUYẾT ĐƯỢC DÀN DỰNG THEO NHỮNG BỘ PHIM ĐÌNH ĐÁM.- TRÙNG TỬ vv.VÀ NHỮNG BỘ PHIM CÓ RẤT NHIỀU DIỄN BIẾN ĐI NGƯỢC, TÁC GIẢ TUI ĐÂY LÀ LẤY MỘT VÀI PHÂN ĐOẠN HAY VÀ NHỮNG Ý TƯỞNG CỦA MÌNH ĐỂ VIẾT RA MỘT CHƯƠNG TIỂU THUYẾT MONG MỌI NGƯỜI ĐỪNG NÉM ĐÁ.…
Hạc đỉnh đỏ vikjoya Work Text: "Vương Nhất Bác ngươi hảo hảo đột nhiên nổi điên làm gì?" Tiêu Chiến sử giờ khí lực mới đem Vương Nhất Bác từ trên người đẩy xuống đến.…