816-922 ntnam
…
Một lần đặt chân lên ma đạo, ngoảnh lại đã là xa vạn dặm. Nhưng ta cũng chưa một lần hối hận, thời gian vốn không có cách để quay ngược trở lại. Nếu đường của ta là đúng, ta nhất quyết đi đến cuối cùng. Nếu nó là sai, ta sẽ lấy xương và máu để biến nó thành đúng. Ta không sai!Ngươi hỏi ta cần gì phải cố chấp như vậy? Ta nói: Nếu ta không cố chấp, không theo đuổi dù chỉ một tia hi vọng, ta đã sớm chết.Ngươi nói với ta ma đạo khác chính đạo, ma đạo hại người hại cả tâm tính. Ta nói: Ma đạo, chính đạo đều chung một chữ đạo. Ta không có lựa chọn, cho dù có ta cũng sẽ chọn Ma đạo. Ta cuối cùng cũng có thể tìm được một con đường, ngươi vì sao lại muốn ta quay về?Ngươi nói với ta chấp mê bất ngộ, quay đầu là bờ. Ta nói: Vì sao nơi ngươi đứng mới là bờ, mà ta thì không phải? Biển xanh cũng không phải vô tận, cứ đi mãi chẳng phải cũng tới bờ hay sao?Ngươi nói ta đã đánh mất bản tâm. Ta nói: Đúng vậy. Khi ta đặt chân lên con đường này, bản tâm của ta, chết rồi. Ta cũng đã chết rồi.Tên của ta là Trần An, An trong an nhiên, tự tại. Ta thực ra cũng từng là một người tốt.Vạn dặm hồng trần, thiên thu nhất mộng. Ta quay lại rồi đây.Cảnh giới: Võ đạo chia làm Cửu phẩm từ thấp đến cao lần lượt là: Cửu phẩm: Khai Huyệt cảnh, Thối Thể cảnh, Linh Khiếu cảnh; Bát phẩm: Quy Nguyên cảnh; Thất phẩm: Tiên Thiên cảnh; Lục phẩm: Nội Phủ cảnh; Ngũ phẩm: Ngyên Thần cảnh; Tứ phẩm:…
Mỗi ngày một bài thơ…
mình ghép những ảnh có liên quan đến anime , đồ vật và con vật chibi . hãy kết bạn với mình và cho mình biết các bạn có muốn mình viết thêm truyện mới ko thì hãy nói nhé…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…
Xin chào các bạn, đây là lần đầu tiên mình đăng truyện và viết truyện trên một web, có gì xin mọi người chiếu cố và góp ý.Một anh bạn học sinh cấp hai bình thường như bao người nhưng rồi một ngày cậu bị tai nạn xe và qua đời. Điều kỳ diệu nào đó đã xảy ra, linh hồn cậu không tiếp tiếp tục đầu thai thành người khác mà thay vào đó nó được đưa đến một dị giới.Tại dị giới này, cậu gặp một kẻ tự xưng là "tác giả" và nói hắn sẽ biến cậu thành nhân vật chính trong bộ truyện của hắn. Sau 8 năm ở dị giới, cậu đã học hỏi nhiều điều và dần hiểu "tác giả" kia là ai. Liệu hắn có thật sự là "tác giả"? Mọi chuyện sau đó ra sao? Xin mời mọi người đọc Magience, tác phẩm đầu tay của Tay Viết Nửa Mùa…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Những năm cấp 3 ấy trôi qua nhanh như cơn mưa mùa hạ. Người ta hay nói với nhau rằng điều khó lưu giữ nhất chính là điều đẹp nhất. Cũng chính mùa hạ năm ấy, trong kỉ niệm đẹp đẽ ấy, có cả cậu, và tôi.-"Tình yêu? Tình yêu là gì? Nghe phức tạp quá mày nhỉ?"-"Tao không biết, tao chỉ biết, khi mày gặp một người, mày muốn bảo vệ, chăm sóc, muốn những điều tốt đẹp nhất đến với người ấy, thì đó chính là yêu!"-Vui lòng không sao chép, mượn ý tưởng hoặc bưng đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của tác giả. Chỉ đăng và hoạt động duy nhất tại wattpad.…
Anh em nhà Hatani có quen một con nhỏ hàng xóm tên là Asuka Riri nhỏ khờ lắm nên họ luôn bắt nạt cô cho còn cô thì lúc nào cũng đối xử tốt với chúng đến một hôm họ giết đi con mèo mà cô yêu quý. Hôm đó nhỏ im lặng và khóc còn chúng thì lại cười nhỏ. Kể từ ngày hôm đó nhỏ không thèm quan tâm hay nói chuyện với chúng cho đến khi nhỏ chuyển qua Mỹ sống. Khi cô đi họ lun cảm thấy trống vắng và buồn bã, họ nhớ nhỏ. Khi nhỏ đi họ nhận ra họ yêu thầm nhỏ5 năm sau khi ra trại họ gặp lại nhỏ, nhỏ vẫn khờ và hồn nhiên như ngày nào tiếc là khi thấy nhỏ thì nhỏ lại lờ đi họTừ đây truyện tình dễ thương của nhỏ và họ lại bắt đầu. Họ sẽ cố gắng để tạ lỗi với nhỏ thế nào?…
Tác giả : 0 Giờ Sáng.Minh hôn hay còn được biết với tên Âm hôn ( đám cưới ma ) là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc. Đám cưới này là sự kết duyên giữa hai người đã mất hoặc 1 người vừa mất và một người...còn sống. Hủ tục kết hôn âm dương này một lần nữa lại được tái hiện qua ngòi bút của tác giả 0 giờ sáng.Người mình yêu là thật, nhưng lúc về ra mắt gia đình thì hình như có cái gì đó không đúng, câu chuyện tình yêu như trong ngôn tình của nữ chính sẽ ra sao?Tóm tắt truyện :Từ Dương dẫn tôi về nhà anh, ra mắt bố mẹ anh.Lần đầu gặp mặt, hai người cho tôi hai bao lì xì.Nhìn trong tay một bao lì xì lớn, một bao lì xì nhỏ, một cái màu đen, một cái màu đỏ, tôi còn chưa kịp hiểu điều gì, lại nghe hai người nói rằng, từ nay về sau, tôi chính là người nhà họ, sống là người nhà họ Từ, chết làm ma nhà họ Từ...…
Author : Grollywen-Sricffe.-Bìa truyện : 饥饿荒星 [Lofter]-Tên truyện : [Countryhumans Philippines] ta mệt rồi !!!-Tuyến trình : Đang viết-Couple Chính : không có.-Chung quy : rắc hint trước , Couple tính sau , còn nam chính thì cứ độc thân để nhai cơm chó và hint từ couple khác.Vào một ngày hè nực nội đầy nắng nóng , sau buổi hợp nhỏ ở trụ sở ASEAN trở về , Philippines đã vô tình nhặt được một quyển sách , theo thói quen cậu tính mang nó đi đến nơi lưu trữ mấy món đồ mất để người làm rơi còn biết đường mà lấy lại nhưng trên cuối sách đó lại có một tờ Note ghi chú vài chữ "nếu đã nhặt được , hãy giữ lấy và đọc đây là may mắn của bạn"Dù gì cũng đang rảnh rỗi nên Philippines cũng mang nó về nhà , tấm rửa ăn uống xong thì lại rảnh , tính tò mò nổi lên nên Philippines đã tìm đến chiếc bàn gỗ mà mở sách ra đọc thử để giết thời gian.Nó rất bình thường và ổn nếu cậu không đọc tới Chương I , chapter 2 .tới lúc này Philippines mới nhận ra đây là một quyển sách "BL" thuộc thể loại "All" theo góc nhìn của cậu thì nó là kiểu đa thê đa phu ấy ,và điều đáng sợ nhất là cảnh nóng ở ngay đầu chapter 2 , thật hãi hùng! nhiêu đó thôi cũng đủ làm cậu biến sắc cau có mặt mày rồi.Mà quan trọng hơn! nhân vật Bot chính trong này lại bị hành tơ tả ra , không phải cậu ta yếu đâu , hành ở đây là trong chuyện nhiều người đè một người ấy , chứ tác giả buff thế cơ mà , sao yếu nổi .cảm giác thật đáng thương cho cậu bạn ấy nhưng người đó đâu phải ai xa lạ đâu , người quen của Philippines đấy , vô cùng quen luôn.Còn. . .…