Không đúng
Khôn lỏi…
Khôn lỏi…
Gia tài tranh nhau…
Cận vệ trẻ…
Truyện đầu tay…
Chị và em, 2 tháng yêu nhau, chia tayRồi mang thương đau cả đời.…
con quỷ có một cái mũ…
cô gái hồ ly…
hạt cải…
Dụ Ngôn: OmegaKhổng Tuyết Nhi: AlphaWarning: ABO Đây là lần đầu mình viết thể loại ABO cũng như lần đầu viết H nên mong các bạn thông cảm khi đọc.…
câu truyện viết về 1 cô gái yêu 1 chàng trai sâu đậm nhưng ai rồi cũng buôn xuôi thôi cô cũng không phải nhân vật truyện tranh cô không phải là nữ chính như người khác yêu nam chính đến chết đi sống lại được..........…
Mọi thứ về bộ truyện đầu tay ở chiếc tài khoản mới mở này được than tre làm vào 2h sáng ngày 26/06/2023.Vì vậy,có điều gì thiếu sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng dùm than tre nhoa 💓💓.Lob u❕------------------------Trần đời này đọc tiểu thuyết ngôn tình,Kiều Trang sợ nhất là mùa xuân.Mùa xuân gợi cho nhiều người về những điều tốt đẹp,ấm áp khi nó đến.Nhưng đọc truyện có chữ "xuân" trong tiêu đề đều không đi đến một kết cục hạnh phúc,an yên.Sinh ra vào tiết trời oi bức tháng 7,với cương vị là đứa con của mùa hạ như Trang đây thì né xuân tựa né tà.Người tình mùa hạ đây rồi,thế người thương của người tình mùa hạ đang nơi đâu?-------------------------bìa truyện tui edit lại nma nguồn là pinterest nhe.…
Quý thụ ngây thơ top Phát đen tối yêu thầm Quý truyện đc viết theo kiểu hồi xưa…
cô dâu lạ…
cái bao thượng đế tặng…
Loại cỏ chết người…
đoán đi…
vã otp quá nên viết cho đời thêm đẹp:3…
Tự cung tự cấp. Tự biên tự diễn.Giang hồ, cổ trang Việt Nam.Nữ lãnh đạm, trọng tình, nam quật cường, si tình.Sủng, một chút ngược.HE.Tóm tắt nội dung: Nữ chính Mạc Tử Như Nguyệt từ khi sinh ra đã bị gắn danh "họa tinh", cả gia tộc ghét bỏ, chỉ vỏn vẹn hưởng được năm năm đầu đời ấm áp tình thân bên Mẫu thân. Sau khi Mẫu thân qua đời, nàng một lòng muốn sớm hoàn thành mọi việc dang dở để rồi cũng đi tới bên kia gặp lại Mẫu thân. Tâm nguyện của nàng luôn là "Nguyện những người bên cạnh ta vĩnh viễn hạnh phúc", chưa một lần tư tưởng đến hạnh phúc của bản thân mình, luôn cổ hủ cho rằng thấy người ta hạnh phúc, nàng đương nhiên cũng sẽ nếm được chút mùi hạnh phúc. Một ngày kia Lãnh Dạ hắn xuất hiện, tỉ mỉ chăm sóc, yêu thương vô hạn, tình nguyện vô điều kiện những yêu cầu của nàng. Mạc Tử Như Nguyệt cảm thấy hạnh phúc, một thứ hạnh phúc khác biệt hoàn toàn so với trước đây. Nàng bắt đầu động tâm, nhưng nàng thật sự không muốn mở lòng ra. Số mệnh của nàng vốn dĩ là không thể nào hưởng hạnh phúc không phải sao? Vậy nàng cần gì phải miễn cưỡng chính bản thân mình để rồi lại nhận lấy tổn thương. Căn bản miễn cưỡng cũng không phải phong cách của nàng, mà tổn thương chính là điểm chí mạng của nàng. *Chú ý: Truyện chỉ đăng trên wattpad của Ruth Panda*…