Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chàng trai nhà nghèo nọ rất chăm chỉ làm ăn nhưng vẫn chưa tới đâu. Một hôm chàng đi chơi thì gặp một cô gái tặng cho một cành hoa. Chưa kịp hỏi tên tuổi thì cô gái đã đi mất. Về nhà chàng đặt nhành hoa dưới gối ngủ, hôm sau tỉnh giấc thì ốm lăn ra. Từ đó sức khỏe ngày một suy kiệt.…
Quá khứ không thể đổi thay , tương lai 1 chút cũng không thể nào vươn tới , hiện tại chẳng thể làm gì . Bây giờ phải dựa vào cái gì để tiếp tục thứ tình cảm này ? Thời gian không xóa nhoà đi tất cả , nó chỉ có thể giúp tôi thích ứng được với khoảng thời gian không có người bên cạnh . Nhưng cớ sao vẫn hoài bận tâm suy nghĩ về người ? Tại sao tôi lại không thể nào ngừng nghĩ về người ? Phải chăng tôi đã dành cả tuổi thanh xuân của mình để ở bên người ? Lâu đến như vậy , chúng ta cũng đã thay đổi rất nhiều rồi . Trong thâm tâm đã có 1 người luôn ngự trị trong trái tim này . Bàn tay cố gắng nắm lấy sự vĩnh hằng nhỏ nhoi mà người đã ban tặng .…
Đây là một câu chuyện ở nhật bản và đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ Chắc đây là câu chuyện mà nhiều bạn đã đọc rồi nhưng mình chỉ viết theo cảm hứng thôi vì là lần đầu viết nên các bạn thông cảm đừng ném đá ạ.…
Thứ nhất : Tên truyện chỉ là tạm thờiThứ hai : Cái này vừa tặng cho fan Dương nữ - Yết nam , vừa tặng cho fan Cạp nữ - Xử nam , và vừa tặng cho bạn thân của ta…
Âu Dương Trúc trải qua 17 năm ở nước ngoài đang sống rất vui vẻ thì cuộc sống của cô bắt đầu chuyển sang một bước ngoặt mới khi mà ba mẹ cô bắt cô về nước để trao dồi tình cảm với vị hôn phutương lai Trương Chí Phong .Một Trương Chí Phong điển trai kiêu ngạo nhưng thích một Trần Tú Khanh Một Trần Hạo thần bí xuất hiện vào 2 năm trước bây giờ đột nhiên xuất hiện thả thính cô liên tục .Một dàn soái ca phía sau nói rằng chỉ cần cô muốn bọn họ có thể đi theo và làm phiền cô suốt đời .Mười bảy năm F.A chưa một mối tình vắt vai đột nhiên xuất hiện nhiều soái ca như vậy khiến cô phát điên '' Bổn tiểu thư đây 17 năm trời chưa một mảnh tình vắt , bổn tiểu thư thả thính mấy người khi nào ? Đừng có vu oan cho người lương thiện !!!Mọi người cườiTrương Chí Phong thở dài .Trần Hạo nhếch mép '' Cũng không quan trọng , dù sao đã có tôi ở đây , bọn họ cũng sẽ không dám làm phiền em nữa ''Mọi người bĩu môi khinh bỉ ......…
mình ghép những ảnh có liên quan đến anime , đồ vật và con vật chibi . hãy kết bạn với mình và cho mình biết các bạn có muốn mình viết thêm truyện mới ko thì hãy nói nhé…
Bộ Light Novel COTE ( Chào mừng đến với lớp học đề cao thực lực ) nổi tiếng là tác phẩm "ruột" của một cô gái Việt Nam 16 tuổi. Bỗng một ngày cô được xuyên không vào trong bộ truyện ấy cùng với một hệ thống hỗ trợ và nhiệm vụ đưa lớp A lên lớp D trong thời hạn 3 năm học tại trường. Nếu thất bại thì cô phải thực hiện lại đến khi thành công. Ưu điểm là cô đã biết gần như toàn bộ cốt truyện đến cuối năm 2, dàn nhân vật và các sưu kiện đều giống nguyên tấc gốc, chỉ có cô là biến số duy nhất?Xuyên không và nhập học vào ngôi trường danh giá hàng đầu Nhật Bản, với gần 100% học sinh đỗ vào trường đại học mong muốn và tìm được việc làm. Học sinh được sử dụng cơ sở vật chất hiện đại bậc nhất, mỗi tháng được cấp một số điểm có giá trị tương đương 100.000 yên, tự do tạo kiểu tóc và mang vật dụng cá nhân. Thật giống như sống trên thiên đường. Thực chất, đây là ngôi trường theo chủ nghĩa đề cao thực lực, nơi chỉ học sinh ưu tú mới được đãi ngộ tốt.Với danh tính mới Haruhi Seiko, học sinh năm nhất, cùng khóa với nhân vật chính của truyện gốc Ayanokoji và những nguoi bạn của cậu ta, liệu cô có thể hoàn thành nhiệm vụ và trở về thế giới thật hay không?....*P/s: Đây là fanfic, tác giả không sở hữu bất kỳ nhân vật nào ngoại trừ Oc. Bản quyền thương hiệu thuộc về Syougo Kinugasa, tác giả gốc của bộ truyện. Tác giả viết fanfic này vì quá yêu thiích COTE. Mọi góp ý xin đón nhận, nhưng vui lòng không toxic, lịch sự tôn trọng. Truyện có OOC, nặng hay nhẹ tuỳ thuộc cách nhìn nhận của mỗi người! C…
Bâng quơ một chút...3 giờ sáng.31/3/2020.Nghe 1 khúc nhạc, tự nhiên tớ hơi nhớ đến cậu. Rồi tớ nghĩ thêm 1 lúc, thì tớ nhận ra, tớ đang nhớ đến cậu thật. Hình bóng cậu ngập trong tớ rồi, giờ bản nhạc kia cũng như ta đóng vai chính vậy. Tớ thích cậu, còn cậu thì hững hờ, vô tâm. Giá như cậu biết, tớ thích cậu...Năm nay có lẽ là năm đặc biệt nhất, mùa hè này có lẽ là mùa hè đặc biệt nhất, và cậu có lẽ cũng là người đặc biệt nhất.Crush cậu vào mùa Covid, nghe kì thật đấy.Ta tình cờ gặp nhau trước mùa dịch, tớ định viết tiếp một trang tình yêu nào đó cho chúng ta, nhưng có gì đó đã vô tình ngăn tớ.Biết gì không?Là Covid đấy!Tớ không có lí do để gặp cậu ở trường.Tớ không có lí do để dự án mình đi chơi, tớ ngồi gần cậu.Tớ không có lí do gì để nhìn cậu cười.Chúng ta nhắn tin với nhau qua màn hình điện thoại, thật khó để cậu thấy ánh mắt long lanh của tớ khi bắt gặp cậu, thật khó để tớ đoán được cậu đang cười hay miễn cưỡng trả lời tin nhắn từ tớ. Cậu không đọc tin nhắn, cũng không trả lời tin nhắn, do cậu bận hay do tớ phiền nhỉ? Cậu như Hà Nội mùa Covid vậy, vừa gần gũi, quen thuộc, vừa lạ lẫm như tớ chưa bao giờ hiểu hết được vậy. Lúc thì hào hứng chia sẻ những câu chuyện thâu đêm với tớ, lúc lại hời hợt bơ tin nhắn của tớ. Lạ lùng thật, Crush ạ. Ước gì dịch nhanh hết đi, để tớ được phi ngay sang lớp cậu, nhìn cậu một cái, nói với cậu một câu, chào cậu rồi đi về lớp cũng được. Hay là ta tình cờ gặp nhau, cũng đủ để tớ vui cả một ngày rồi.Mùa dịch…
"Tôi ghét mưa," A nói, chống khuỷu tay xuống chân khi ngọn lửa phía trước bùng lên rực rỡ. Dù có thể nhìn thấy hàng dặm từ xa nhưng khi đến gần, nó giống như một vực thẳm. Khói bốc lên từ trên cao, xoắn lại và biến thành một bầu trời đêm. Mưa sẽ dập tắt lửa."Tôi cũng vậy." Darryl đứng dậy và chìa tay ra. Anh kéo A dậy và đưa chai nước cho A, nụ cười hiện lên trên đôi môi thanh tú. "Tiếp tục di chuyển," Darryl quyết định, và từ khóe mắt, anh ấy có thể thấy Zak đang cười toe toét. _______________ *** đang dịch ***…
Những điều hoang đường nhất đôi khi vẫn có thể trở thành sự thật theo một cách ta không thể ngờ. Ngược lại, có những chuyện tôi hay các bạn nghĩ bản thân mình hiển nhiên làm được đôi lúc lại trở nên bất khả thi. Lời bài hát: Liệu đông sau tuyết có rơiPhóng tác: N.(Nhạc Hoa lời Việt)Ngồi lặng thinh suốt đêm giá băng, Gió thổi xuyên vào anhLạnh đến mấy thì tuyết kia cũng đâu thể rơiNgày xưa ta vẫn luôn có nhauNhưng đến giờ đành xaNgồi nơi xa, em có thấu chăng nỗi lòng anhNgười đã bước đi xa mãi không quay vềNhư những bông tuyết kia vốn không thể rơiLiệu đông sau tuyết có rơiNhư chính em trở vềVề bên anh cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơiGiờ nơi đấy riêng anh lẽ loiTrông ngóng kỉ niệm xưaNgày xưa ta vẫn luôn có nhau không rời xaDù anh biết tuyết không có đâuNhưng anh đây vẫn mongĐược bên em cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơiGiờ em bước đi mãi mãi không trở vềNhư những bông tuyết kia vốn không thể rơiLiệu đông sau tuyết có rơiNhư chính em trở vềVề bên anh cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơiVề bên anh mãi cũng sẽ không bao giờ xa....Anh thật là ngốc mà. Ở anh làm sao tuyết có thể rơi được, cũng như em mãi sẽ không về bên anh được nữa rồi.…