(Countryhuman Au) Ngõ Hẹp †
Tác giả: Huyền Trân Thể loại: Kinh dị, huyền nhuyễn, vô hạn lưu, ngụy np* kết 1×1.*LƯU Ý Đây là tiểu thuyết, không có thật, vui lòng đừng quá căng thẳng. Tam quan lệch lạc, ngôn từ mất kiểm soát, thú thật là không giành cho những người quá nghiêm túc.Đây là sảng văn nha, cầu mong tắt não trước khi đọc. Tiêu chí thanh thủy văn, không cầu tiểu thịt tươi, nhưng một bát canh hầm thì được °°°°Nếu men theo con đường mòn quen thuộc, chắc chắn cậu sẽ tìm thấy đích đến, nhưng việc đó lại chẳng thú vị chút nào.Tại sao cậu lại không thử đi vào một con ngõ men theo đoạn đường chính, như thế không chỉ biến đoạn đường này trở nên thú vị hơn, mà còn đưa cậu đến với đích đến của mình. Vẫn là đích đến đấy thôi, nhưng mỗi một con đường cậu chọn sẽ đưa ra những thử thách khác nhau, nhưng chỉ cần vượt qua những thách thức đó là cậu có thể về rồi?"Sự lựa chọn của em sẽ dẫn đến kết cục không lường trước. Cuộc sống cũng vậy, luôn được bao bọc bởi các ngõ rẽ , chỉ khi em giám đối mặc với thách thức, em mới có thể đến được vạch đích của mình một cách hoàn hảo"Thế giới này giống như một trò chơi xoay quanh vận mệnh của mỗi người. Ở một khía cạnh nào đó, nó vẫn mang lại niềm vui cho kẻ được chọn trở thành cái tâm của thế giới." Hãy nhìn vào cái tôi của em. Đừng cho phép em chìm vào giấc mộng trở thành người được chọn, mà hãy biến em trở thành kẻ chọn"Chung quy, mọi việc điều cần phải trả giá." Em hãy nhớ, những con quái vật thật ra vẫn hăm he chờ ngày xé xác em đấy thô…
Trở lại dương gian
Có hai anh em, người em tên Trọng, người anh tên Đế đã lập gia đình. Người anh thì nghiêm túc, còn Trọng thì hay thích trêu ghẹo đàn bà con gái. Vợ chồng người anh một lần đi đánh cá thuyền bị lật và chết đuối, lúc đó chị dâu đang mang bầu.…
Bò Bull và ông chủ
Ngụ ngônNgày xửa ngày xưa, trong thành phốnọ có một con bê được sinh ra và được một người đàn ông giàu có thượng lưu mua về. Bê được lai tạo tốt để có sức mạnh. Người đàn ông giàu có rất thích con vật hiền lành và chăm sóc nó rất tốt và chỉ cho nó ăn những thứ tốt nhất.…
Ngoại truyện "Lọ Lem" -
"Cinder, nàng thấy không, ta yêu nàng suốt mười ba năm. Phải, là mười ba năm, không phải mười ba ngày hay mười ba tháng. Cuộc đời ta lấy đâu ra nhiều cái mười ba năm để mà tiêu tán nữa ? Nhưng Cinder à, khoảnh khắc đứng sau bờ tường hoa tường vi rực rỡ ấy, ta đã vì một phút chần chừ không dám bước ra mà để lỡ mất nàng. Đúng. Người đời nói ta hèn nhát cũng được. Không có khí khái nam tử cũng được. Ta hối hận, nhưng lại không có tư cách để hối hận.Giây phút nhìn thấy sự bối rối trong mắt nàng. Ta biết, ta hoàn toàn thua rồi."…
Kí ức bị quên lãng.
Bạn có còn nhớ những chuyện bí ẩn sảy ra bên bạn khi còn nhỏ không? Hãy hồi tưởng lại chút nhé! Những chuyện không có câu trả lời!…