textfic, atsh/ Cuộc Chơi Của Cảm Xúc
Ta nói mqh của mấy nhóm này nó bùng binh…
Ta nói mqh của mấy nhóm này nó bùng binh…
" Có thể hay không ?"Chỉ một câu nói mà em và anh đều phải tạm dừng mối tình đầu đẹp đẽ....…
Tên gốc: 缺席Tác giả: 喝茶H_XLink: https://hanna-x.lofter.com/post/1dd340b8_2b42f9b8d?incantation=rz5kTPw9jlLMʕ •ᴥ•ʔTác phẩm dịch khi chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem bản dịch đi nơi khác.…
Tiếp nối sảnh chờ phiphai đã khép lại.Đây sẽ là nơi của những OTP vẫn còn đang dang dở.…
Mỗi một chương là một câu chuyện giả tưởng, một viên kẹo chua vừa có tác dụng chấn tỉnh tinh thần vừa chua đến mức lưỡi mất vị giác mà sinh ra cảm giác ngọt ngào…
Xin nhắc trước, đây là truyện tớ rất thích nên tớ chia sẻ cho mọi người cùng đọc, tớ không có mục đích gì cả, tớ ban đầu tìm truyện vô cùng vất vả vì thấy không trang nào đăng full truyện cả, tớ xem comment thì thấy các cậu đang tìm đọc full nhưng rất khó tìm nên tớ đăng truyện lên, đọc xong cảm thấy hay thì các bạn hãy cảm ơn các anh chị đã dịch nhé !Các cậu thích hay không thích đó là quyền cá nhân của các cậu, nhưng các cậu đừng vào buông lời cay đắng nhé! Xin cảm ơn.Tác giả: Cát Tường DạThể loại: Ngôn tình, Hiện đạiNguồn: Wattpad.com/user/yangying715Trạng thái: Full Trong tim mỗi người đều có một đốm lửa, người qua đường chỉ có thể nhìn thấy khói. Nhưng luôn có một người, luôn có một người như vậy có thể nhìn thấy đốm lửa này, sau đó đi tới, cùng với tôi. Tôi mang theo nhiệt tình của tôi, thờ ơ của tôi, điên cuồng của tôi, ấm áp của tôi, cùng với niềm tin không có lý do gì với tình yêu, đi đến không thở nổi. Tôi nói, em tên gì. Bắt đầu từ em tên gì, sau đó, đã có tất cả. - Van Gogh***"Em tên Lưu Tranh?""Vâng...Vâng ạ...""Nghe nói em thích tôi?""Ừm....Phải....em...nhưng mà...""Vậy chúng ta kết hôn đi.""À.Được...Hả?"***Anh là chồng cô. Cô gọi anh là học trưởng Ninh, gọi anh là bác sĩ Ninh, gọi anh là thầy Ninh, nhưng duy nhất, chưa bao giờ dám gọi anh là chồng, thậm chí chưa từng gọi tên anh.Anh cưới cô, hôn cô, ôm cô, biến cô thành người phụ nữ của anh, nhưng lại chưa bao giờ thực sự nhìn cô, thậm chí cô hoài nghi, nếu cô lạc vào trong đám người, anh cũng sẽ không nhớ được gương mặt cô.…
WARNING:OC X CHAR,OC X CHAR,OC X CHAR,là oc x char ạ,ai dị ứng hay không đọc được vui lòng lướt hộ mình,mình biết thể loại này khá phi logic nhưng chủ yếu là e thèm chjt MQ ạ;33…
nơi chữa lành những tổn thương.đừng mang câu chuyện của mình đi đâu hết. cảm ơn.…
Phật hệ kiều khí bao [Xuyên thư]Tác giả: Thư Thư ThưThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Xuyên thư, Nữ phụ, 1v1.Văn án:Bị sét đánh, Hề Khê xuyên thành nữ phụ ương ngạnh trong một cuốn tiểu thuyết bá đạo tổng tài. Lợi dụng nhiều thủ đoạn được như ước nguyệt kết hôn với nam chính, nhưng cuối cùng vẫn bị thua bởi bạch nguyệt quang của nam chính, kết cục thê thảm.Sau khi xuyên qua, Hề Khê tỏ vẻ, nhân thiết là phải sụp đổ, cốt truyện cũng sẽ không đi theo. Chính mình có tiền nhiều như vậy, người cũng xinh đẹp, muốn sống như thế nào thì sống, thoải mái dễ chịu, tại sao phải vì một người nam nhân làm khó dễ chính mình?*Đoạn diễn ngắn*Hề Khê cười tủm tỉm đem giấy thỏa thuận ly hôn đặt trước mặt nam chính: Chúc ngài cùng bạch nguyệt quang trăm năm hạnh phúc, răng long đầu bạc.Nam chính: Cô nói bạch nguyệt quang là bạch nguyệt quang? Nói ly hôn là ly hôn?Hề Khê :(⊙ω⊙) ?(*) Phật hệ: Lối sống không ganh đua và bằng lòng với những gì mình có.(*) Kiều khí bao: Làm nũng, nhõng nhẽo.=============================Lần đầu dịch truyện, các bạn vào trang VnO ủng hộ Jeny nhé ♥https://dembuon.vn/threads/dich-phat-he-kieu-khi-bao-xuyen-thu-thu-thu-thu.40565/Link đăng kí thành viên: https://dembuon.vn/rf/?c=PH6RCXXC…
warnings: rất nhiều sự thô tục…
"Một cử chỉ vô tình của cậu lại khiến tớ vui vẻ một đoạn thời gian dài. Một quãng đời bên nhau vô ý của chúng ta rốt cuộc lại khiến tớ ôm lòng tương tư bao nhiêu năm không dứt."Cô sắp kết hôn rồi, nhưng người cùng cô kết hôn lại không phải là người cô luôn tưởng tượng vào năm mười bảy tuổi...Yêu anh là một quãng thời gian cô luôn dùng từ "ngốc" để miêu tả bản thân mình. Sang Mĩ gặp anh trước ngày cô kết hôn sẽ là hành động ngốc nghếch cuối cùng của cô....Tiếng lách cách vang lên một thanh âm trong sự tĩnh lặng, chiếc ổ khóa mở ra, buông dứt cho nỗi lòng của một cô gái, một tình yêu thật tâm nhưng không được đáp trả...…
Mỗi người đều mang trong mình những nỗi đau, những ký ức buồn mà họ không muốn ai biết. Chính quá khứ đó đã làm họ thay đổi, nhưng dù thế nào, chỉ cần một chút yêu thương từ người mà họ tin tưởng, mọi tổn thương đều có thể vượt qua. Thế nhưng, có lẽ, hai người họ lại không may mắn như vậy.…
Tên gốc: 好奇大家为什么会喜欢上现任Tác giả: ShallowfoxLink: https://weibo.com/ttarticle/p/show?id=2309405079658407526457ʕ •ᴥ•ʔTác phẩm dịch khi chưa có sự đồng ý của tác giả, VUI LÒNG KHÔNG ĐEM BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC.…
" nhưng em biết gì không, đau khổ nhất vẫn là khi con người yêu ai đó mà quên mất đi cả bản thân của mình "dani tình cờ gặp lại tình cũ sau hai năm rời nhóm tại chính quán bar của mình, sẽ chẳng có gì bất ngờ nhưng hai người họ lại còn tình cảm với nhau.start: 5/4/2022 end: ?lowkey…
nàng : từ một cô gái từ thế kỉ 21 xuyên không về 100 năm sau, gặp bao nhiêu sóng gió trong chốn hoàng cung chàng: lạnh lùng, tàn bạo cưới nàng chỉ vì chiều chính, quốc gia nhưng không ngờ lại có ngày yêu nàng.…
• Toàn bộ nội dung trong fic là trí tưởng tượng của mình, không áp đặt lên người thật• Dont reup💗…
Thể loại: y khoaGiới thiệu tác giả: Châu Châu, nhà văn kiêm biên kịch, tốt nghiệp từ Viện y học thuộc Đại học Bắc Kinh. Chủ yếu viết tiểu thuyết hiện đại về đề tài y khoa. Các tác phẩm tiêu biểu: "Trưởng thành" và "Khoảng cách tới tình yêu" - đã được chuyển thể thành phim truyền hình.Nhân vật chính: Trang Thứ, Lục Thần HiNhân vật phụ: Phó Bác Văn, Trần Thiệu Thông, Dương Vũ, Tu Mẫn Tề,....Số chương: 29Editor: Cá Mặp Ướp MuốiTiến độ dịch: chương 2.1Bản dịch từ sách xuất bảnĐọc tại: https://camapuopmuoi.wordpress.com/2024/09/09/ngoai-khoa-phong-van/…
chuyện của hai cậu bạn chingu đáng yêu…
mình lấy cảm hứng từ lời của những bài hát , ừm mình không chắc là có hay hay không , nhưng các bạn đọc vui thì mình vui ❤…
"Nỗi buồn cũng thật đẹp, đừng xa lánh nỗi buồn mà hãy uống trà với nó. Rồi đến một ngày, nỗi buồn sẽ nở hoa."(Phạm Duy Thuận)…