Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
cậu- một họa sĩ nghèo bị vứt bỏ, anh - người đứng đầu của tổ chức tội phạm. Tưởng chừng như hai con người ấy không thể hòa hợp...vậy mà một con người trầm tính như cậu đã mở lòng với anh, họ là mảnh ghép của nhau, người này bù đắp cho người kia.…
Chồng chưa cưới của Tô Phán Hạ mất tích ngay trong hôn lễ, âm mưu cẩu huyết mất tích của người nhà... vượt qua tổn thương, vì năm đó tên người làm hướng đến chị cô ấy tỏ tình gây ra hiểu lầm. Nhưng bây giờ thân phận cao cao tại thượng của anh ấy, còn là cấp trên của cấp trên cô ấy. Từ nhỏ đã hiểu lầm, sau khi lớn lên có thể thay đổi không? Đương nhiên là không thể, vở kịch hay lập tức chuẩn bị bắt đầuTác giả: Bộ Lăng Điệp…
Mộc tiểu tuệ cô gái có gọng hát trong trẻo , cao vút và có niềm đam mê ca hát . Có một lần trong ngày đi phỏng vấn tiểu tuệ vô tình gặp cậu chủ của tập đoàn phong nhật Âu tần nhưng chưa ai biết tên thật của cậu ta và chỉ gọi cậu ta là thiếu gia . Liệu họ sẽ ra sao cùng ủng mình nhé cảm ơn mina nhìu ..…
Vì tình yêu mù quáng dành cho Anh Khoa mà Linh Chi mang theo vết thương tâm lí một thời gian rất dài. Nhưng nhờ có cậu bạn thanh mai trúc mã là Hàn Ân nên sau mười năm, Linh Chi cũng đã bỏ được trở ngại tâm lí. Đây là bộ truyện đầu tay của mình, rất mong mọi người ủng hộ!…
Thanh xuân vườn trường sẽ thật sự đẹp hay đơn giản chỉ là cái vỏ bọc che giấu đi bản chất đáng sợ trong ta...Vậy còn tình yêu học đường là gì? Là sự ganh ghét và đố kỵ; tham lam và ích kỷ hay là tình cảm chân thật của những cô cậu học sinh...…
Câu chuyện kể về tình yêu ,tình bạn thân thiết của mỗi nhân vật.Họ biết nhau khi còn ấu thơ và cùng học chung với nhau nhưng cuộc đời của họ lại khác nhau.Một số người được lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ nên có thể họ tự cao,tự đại hoặc dễ hòa đồng hơn nhưng tồn tại cũng có người không được lớn lên trong sự chăm sóc của cha mẹ ngược lại còn bị đánh đập,coi thường,khinh bỉ thậm chí chính cha mẹ phải vứt bỏ chỉ vì họ không phải là con trai trong gia tộc.Lời điều kiện ác độc ấy đã khiến họ sống từng ngày khó khăn ,họ chỉ muốn ước rằng có thể xóa bỏ được nó,họ muốn cha mẹ mình yêu thương mình hơn nhưng lại không làm được .Vì vậy họ cần có một người ở bên cạnh mình,yêu thương mình nhưng những người đó lại phản bội và họ phải làm thế nào, họ sẽ ra sao xin mời các bạn đọc truyện…
Cô Quỳnh Châu là một tiểu thuyết gia ngôn tình và có một mối tình 4 năm nhiều người ngưỡng mộ với bạn trai làm Bác sĩ tên Trùng Khánh.Và mọi chuyện bắt đầu khi người yêu cũ của Trùng Khánh Là Tô Mễ từ nước ngoài trở về và muốn hàn gắn mối quan hệ với anh. Anh bỏ cô theo người con gái đó! Trong khoảng thời gian đó, cô có xu hướng thất vọng với cuộc sống hiện tại, suốt ngày chỉ nghĩ đến rượu bầu bạn, bỏ bê cả công việc mà cô yêu thích!Đêm hôm đó là đêm trăng tròn, cô đi ngang qua một con hẽm, tình cờ nhìn thấy con hẻm đang phát sáng, cô vốn tò mò nên đến xem! Thật ngạc nhiên khi vật phát sáng là một quyển sách cũ kỉ, bên ngoài được bao bọc bởi lớp da thú màu nâu bám đầy bụi bặm, trên bìa sách có hình con dơi in nổi với cặp nanh sắt nhọn, bên trong là những kí hiệu khó hiểu.Do say rượu và tính hiếu kỳ, thế là cô đã vô tình đem quyển sách về nhà, về đến nhà cô vứt quyển sách ấy vào một góc bàn và tiếp tục uống rượu, vừa uống vừa hồi tưởng lại những kí ức đau buồn về cuộc sống của chính mình!.Trong lúc đau buồn cộng thêm thiếu tỉnh táo do rượu gây ra, cô với lấy con dao gọt dở trái cây trên bàn, khứa một đường lên cổ tay! Máu chảy loang ra hết một khoảngTrùng hợp thay, máu loang ra chảy bao quanh quyển sách.Cùng lúc đó, quyển sáng phát sáng! Con dơi trên quyển sách chuyển sang màu đỏ cùng với mùi máu hòa quyện cùng ánh sáng của ánh trăng ngoài cửa sổ tạo nên một làn khói mờ ảo màu đỏ máu, trong làn khói ấy, xuất hiện một chàng trai cao to! Bước đến bên cô...Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Ctá…
Thanh xuân - quãng thời gian đáng nhớ nhất của mỗi đời người, những tháng ngày nghịch ngợm cùng bạn bè, còn có người mình theo đuổi ở ngay trước mắt, bao nhiêu khát vọng ước mơ được dệt lên, cuối cùng lại tan theo mây gió. Khoảng thời gian đó chỉ có một lần duy nhất trong cả cuộc đời nên nó là kỉ niệm vô cùng quý giá, dù vui hay buồn thì ai cũng muốn được một lần quay trở lại. Câu chuyện hôm nay tôi kể với mọi người, nói về một cặp đôi thanh mai trúc mã, cùng trải qua thanh xuân, để rồi đến cuối cùng nắm tay nhau bách niên giai lão. Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, sủng, HE, 1v1. Đặc điểm: Học bá công x Giáo bá thụ. [Tác giả có lời] Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên vẫn có nhiều sai sót. Trên trường học văn cũng tạm ổn nên đôi khi câu từ không mượt mà lắm, vốn từ cũng hơi ít nên mọi người thông cảm. Thấy chỗ nào không ổn thì cứ nói với mình, nếu hợp lý thì mình sẽ sửa. Lưu ý: Tác giả có một trái t(r)ym mong manh dễ vỡ, các bạn nói mấy lời không hay là mình shock xỉu, không ai viết truyện cho các bạn nữa đâu.…
- Tác Giả : TinhHanVu - Cô yêu anh vào thời trung học . Năm đó vô vô tình đi ngang sân bóng rổ thì thấy anh . - Anh cao 1m8 làm bao nhiêu cô gái đổ gục trong số đó có cả cô . Anh rất lạnh lùng bao nhiêu cô gái tỏ tình anh điều từ chối vì trong lòng anh đó giờ chưa từng quên được cái vảm giác bất an đó..!!- Xem truyện sẽ hiểu rõ !!…
Năm 17 tuổi, cô gặp cái người rực rỡ như ánh nặt trời tháng 2, ấm áp nhưng lại trầm mặc, hệt như bị đám mây mù che khuất. Lúc ấy, đã hơn 1 lần cô rung động.Năm 2 đại học, cô gặp lại anh. Lần này, mặt trời vẫn rực rỡ thế, mang tình yêu của cô nồng nàn trở lại. Thế nhưng, tình đầu là tình dang dở...…
| Tác giả: Trà Đen || Thể loại: Nữ phụ văn || Credit: @_desey_ | @thienthanh- (SLS) || Tiến độ: Đang tiến hành || Ngày xuất bản: 12-9-2020 || Ngày kết thúc: Chưa xác định |____Ta không cha không mẹ, không người thân thích bên cạnh bảo vệ thậm chí không nơi nương tựa nào đàng hoàng ổn định để sống qua ngày. Nhưng một phần nào góc chìm nào đó trong lí trí, ta lại nhận mình là "đứa con lỗi thời"của trời bị vứt bỏ giữa nơi đây. Ta men theo con đường hẹp đầy sỏi đá, chạy trốn khắp nơi rồi tự bản thân chọn cho mình nơi góc chợ đồng quê ồn ào để sống, rồi bám theo đám người cùng cảnh ngộ để xin ăn với số lần chả khá khẩm là bao. Đối với ta chẳng ngạc nhiên gì khi có vài lần trong một khoảng thời gian cuộc đời, khi ta cảm thấy mệt mỏi chông chênh, rồi lại ngồi khoanh chân bó gối mà nghĩ về sự đời trớ trêu.... Tâm tĩnh lặng trong tiếng chít chít, lạo xạo của lũ chuột bên trong thùng rác vào buổi trưa oi ả, đôi mắt nhìn chăm chăm vào khoảng không vô hình, ta chưa từng cảm nhận được ánh nắng ấm của lòng người. Nó là gì thế? Nó sẽ dùng như thế nào? Ta cứ mặc cho thân im mình tại nơi ẩm ướt, bốc mùi nơi của những con mèo hoang không chủ, của những chú chuột chui rúc không lối về. Ta luôn tự vỗ về bản thân với niềm mong ước được sống. Sống vì hôm nay, vì ngày mai và cả tương lai phía trước. Chấp nhận mọi rủi ro sẽ xảy đến, ta tha phương cầu thực chạy lên vùng đất của sự xa hoa và tiền bạc, chết lặng trong lần đầu tiên cảm nhận nỗi đau của xã hội, uất ức trong nơi xó xỉnh hoang tàn của thành…