[Fanfic][VMin][YoonSeok]Bangtan và ngày lễ Halloween
Truyện kể về ngày Halloween của Bangtan ¤¤ Có nhiều yếu tố ảo tưởng~~[Truyện mình tự viếtMuốn đem đi phải hỏi ý kiến mình, ok?]…
Truyện kể về ngày Halloween của Bangtan ¤¤ Có nhiều yếu tố ảo tưởng~~[Truyện mình tự viếtMuốn đem đi phải hỏi ý kiến mình, ok?]…
Em là một đoá cúc dại trong lòng tôi. Một đoá cúc dại mờ nhạt nhưng đủ khiến trái tim tôi rung động. Xin em đừng quên tôi. Hãy tạo nên một thế giới của riêng em trong giấc ngủ ngàn năm của mình. Yêu em, đoá cúc dại nhỏ.…
Bảo Huy chống cằm nhìn tôi một hồi lâu, mãi lúc sau nó mới cất lên giọng nói bao người si mê, nhưng tôi không chắc rằng mình có nằm trong đó không:- Sao bây giờ tao mới nhận ra...- Nhận ra điều gì? - Tôi thắc mắc hỏi.- Nhận ra rằng mày xinh như thế nào - Vừa nói, nó vừa vén lọn tóc đang rũ xuống lên vành tai tôi.Nghe nó nói vậy, tôi quay mặt đi chỗ khác để che giấu đi vẻ mặt đang cố nén cười của mình, lát sau, tôi quay sang nhìn nó rồi dõng dạc nói:- Tao cũng vậy!- Thật á, ra là mày cũng... - Nó ngước mắt nhìn tôi, trong đôi mắt đen sâu thẳm chứa đầy sự mong chờ.- Tao nhận ra mày đã nói nguyên văn câu này với mấy đứa con gái trước đây mày theo đuổi.…
Bad boy ain't gudBut gud boy an tâmSeriously? He wanna pick me up? Dude, this's the most ridiculous thing I have ever heard.[1.8]…
Vào ngày hè nắng vỡ đầu ấy, tôi va phải một của nợ mang tên Ngô Minh Hoàng.…
"Nắng chói chang đến đáng ghét. Nhưng đôi khi, nó cũng quá đỗi dịu dàng."______________Nước mắt cậu thấm đẫm vai áo tôi. Tôi túa mồ hôi trong sự lo lắng. Cậu gầy như que củi khô xác xơ, trông mỏng manh đến nỗi có thể bị vỡ vụn bất kì lúc nào.Giây phút này, tôi thầm mong cậu có thể nói ra hết nỗi lòng mình. Như có con kiến bò lồm cồm trong bụng, tôi thấy ngứa ngáy kinh khủng, vì mình chẳng làm được gì để giúp cậu ấy.Khánh Dương không nói gì, khung cảnh xung quanh bỗng im lìm đến kì lạ. Gió thổi bay lạo xạo, khẽ lay hàng cây xanh rì. Nắng dịu dàng vờn qua kẽ lá, đổ xuống sân trường một tông màu vàng óng. Còn lại mỗi âm thanh rộn ràng và náo nhiệt phía sân bóng xa xa.Khoảnh khắc ấy, tôi đã ước mình có thể ở bên cạnh cậu lâu hơn một chút.Trước khi bản thân không còn thấy nắng nhạt vương vãi khắp sân trường.Trước khi lồng ngực mình không còn thấy nôn nao lúc những ngày hè gió lộng đang chầm chậm ùa về.Trước khi hình bóng cậu nhoè dần trong mấy mảnh ký ức nhạt nhòa của tôi.Tác giả: Chuông Biếc*Một số địa điểm, sự kiện trong truyện không có ngoài đời thật.…
Ăn là một bản năng, và giết chóc cũng thế. Written by @-godgeous Characters: Min Yoongi, Son Seungwan và một số nhân vật khác. WARNING: 18+, OOCDựa trên Auguste của blutherey và Strangers from hell.…
Playboy có tình yêu thì sẽ như nào??? Chào mừng bạn đến với 'Ốc Anh Vũ'Ở đây kể về câu chuyện tình cảm giữa playboy Nguyễn Hoài Vũ và goodgirl mặt lạnh trong nóng Nguyễn Hoài Anh.Bối cảnh : đại học, thành phố hiện đạiVề gia cảnh của Nguyễn Hoài Vũ hẳn chẳng phải kể với cái mác Playboy không phải để trưng. Hay báo nhà, nhưng vì là con một và là cháu đích tôn nên dù có sai vẫn được tha thứ. Tính cách cợt nhả, thích trêu hoa ghẹo nguyệt, đại thiếu gia ham chơi, IQ cao, học hành toàn diện, giỏi thể thao. Còn về Nguyễn Hoài Anh, lên đại học cô sống một mình ở chung cư. Tính cách ôn nhu, hòa thuận, bề ngoài xinh đẹp lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp, dịu dàng. Đại thiếu gia Nguyễn Hoài Vũ thích trêu ghẹo, thói trăng hoa nhưng lỡ quá đà với Nguyễn Hoài Anh rồi va vào con đí tình yêu lúc nào không hay =))))))))______________25/10/2022 - ThuAnhneee -…
📣 Truyện này sẽ ra chương chậm, vô cùng chậm vì tác giả đang học cuối cấp."Vì sao mày thích tranh Van Gogh?""Nó cho tao hy vọng."________Bìa: Bạc HàĐộ tuổi khuyến khích: 16+Chương đầu: 2/3/2024 14h…
Nguồn: AO3Người dịch: Kurumi Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giảVới cá nhân mình Gin thụ. Cp này có lẽ là tà đạo trong vũ trụ Conan....…
"Tiểu thuyết ngôn tình luôn là như thế, badboy, goodboy, prince charming... tất cả đều gục ngã trước goodgirl.""Ồ, thế à? Vậy thì xem ra bọn tôi phải thay đổi lịch sử rồi."Cause bad girls ain't no good, good girls ain't no fun. Copyright © 2017 by @JenniferRosy - Wattpad. All rights Reserved.Cover by Dino - Graphic City.…
Bầu trời nhuốm một màu đỏ máu, ánh chiều tà khẽ xuyên qua kẽ lá, em gối đầu lên đùi tôi, hơi thở đều đặn.Tôi tự hỏi, phượng đỏ kia liệu có nghe thấy không...?…
I.Tôi không thích Vy Anh. Vì chúng tôi cùng tên mà quá trái ngược nhau nên người ta hay so sánh. Và mỗi lần so sánh thì tôi chỉ như hòn đá, đặt cạnh chỉ để tôn lên vẻ đẹp của Vy Anh - viên ngọc."Ừ, Vy Anh xinh vậy, ai mà không mê?""Thuỳ Anh biết rượu và nước không?" - Peppa cười, làn gió nhẹ nhàng lăn qua mái tóc đen, vạt áo và cả trong đôi mắt của hắn.Tôi không nói gì, lắc đầu."Rượu có thể không uống, hoặc lâu lâu uống một lần. Nhưng nước thì mỗi ngày đều cần, rất nhiều."À, hiểu rồi, ý hắn tôi là nước lọc, nhạt nhẽo vô cùng.II.Suy cho cùng, bông hoa đẹp mấy cũng lụi tàn, không ai yêu mãi được một người đến cả đời. Hoặc có lẽ, tình yêu của tôi dành cho Hoàng Đình Tùng chưa đủ lớn để vượt qua tình yêu bản thân. Tôi yêu hắn, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm mình tổn thương thêm một lần nữa."Chúng ta không thể quay lại à?" - Lần đầu tiên tôi thấy hắn trong bộ dạng của kẻ say xỉn, đau lòng đến vậy sao..."Ngay từ đầu đã chẳng có gì, sao có thể quay lại?"Tôi im lặng, quay người rời đi. Có lẽ đã đến lúc phải cắt đứt mớ hỗn độn này rồi. Thể loại: Teenfic, học đường…
"La muse, đứng yên!".Phong bỗng treo một hộp nho nhỏ đựng gì đó mà cậu đang cầm lên xe đạp, bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi về sau, nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng yên tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị bung ra rồi!".Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo trắng tràn ngập hơi thở thanh xuân đang chạy về phía tôi mà giống như đang chạy thẳng vào tâm trí tôi vậy.Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Tôi suýt nữa bật ra câu nói ấy, nhưng may mắn thay sự mê trai đã thành công khiến miệng tôi dừng hoạt động tạm thời, chỉ có bốn mắt sáng rực lên nhìn cậu ta không chớp lấy một lần thôi. Phong dịu dàng cúi xuống buộc dây giày cho tôi. Cậu cười, đôi mắt cậu cong lên, lung linh tựa như chứa đựng ngân hà và những vì sao, bao hàm cả bóng dáng một cô thiếu nữ là tôi nữa.Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân bay thẳng vào tim tôi. Tôi xao xuyến mãi, trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
Tùng ôm tớ vào lòng, rúc mặt vào cổ tớ, đoạn thủ thỉ:- Ngọc Anh là cô bé Lọ Lem- Ý Tùng là bảo tớ là oshin hử - tớ cau mày hỏi lại.- Không phải! Cậu và Lọ Lem đều là người vô cùng mạnh mẽ và lạc quan. Nhưng khác ở chỗ...- Chỗ nào?- Lọ Lem trong cổ tích thì lộng lẫy nhờ phép tiên. Còn cậu toả sáng như ánh mặt trời mà chẳng cần phép thuật gì cả. - Tùng cười cười, thơm vào má tớ chùn chụt.Cái tên đáng ghét này! Hại tớ mặt đỏ tía tai, xém chết ngạt trong hũ mật.*****Ủng hộ tớ 1 vote đuyyyy:> Love uuu:3…
Chuyện tình giữa một kẻ đang chơi vơi giữa cuộc sống và người được bao bọc quá đỗi gợi ra nhiều điều bất giác luyến lưu, đẹp đẽ lại u sầu, quan tâm sâu sắc lại vị tha hơn hết.Lấy nguyên mẫu người thực, câu chuyện và bối cảnh giả tưởng.…
Tôi vừa đứng chỗ cột đèn vừa nghe máy Khôi:"Mình đang ở ngay cột đèn giao thông nè!" Tôi nói xong thì vẫy tay chào Khôi đang đứng đối diện tôi bên kia đường."Khoan đã, Linh đừng qua. Mình... mình không muốn chúng ta tiếp tục mập mờ nữa. Một là chúng ta cùng nhau hai là đợi khi đèn đỏ xuất hiện chúng ta dừng lại." Khôi đứng bên cột đèn đỏ đối diện lên tiếng.Lúc nghe Khôi nói tôi đã nhìn lên cột đèn đếm ngược đang chuyển đến số 4 trong trạng thái màu xanh. Tôi bất động suy nghĩ có nên chạy qua không. Tôi lùi lại một bước trong vẻ nhút nhát lo sợ. Tôi sợ rằng nếu như tôi bước về phía cậu ấy thì liệu tôi sẽ có thể bị bỏ rơi và như một cơn gió lướt qua nhẹ nhàng rồi sẽ bị lãng quên như bao cô gái khác trong cuộc đời của cậu ấy chăng ? Giữa con tim và lí trí tôi nghĩ lí trí của tôi không thể thắng được con tim. Vì đó chính là con người của tôi chứ không phải ai khác. Tôi biết rằng cái điều đó sẽ làm tôi tương lai sẽ rất đau khổ, nhưng mà tôi cảm thấy thà khổ tâm như vậy còn hơn là buông bỏ một ai đó hay là một thứ gì đó.[Các nhân vật, sự kiện tình tiết trong truyện đều là hư cấu và không có hành vi xúi giục hay khuyến khích làm theo nào mong độc giả cân nhắc có cái nhìn tích cực khi đọc truyện]---------------------Truyện được đăng đồng thời trên 2 app: Mangatoon và Wattpad…
-Cái gì mà hôn với chả ước cơ, đm=)?? Trang giận đùng đùng đi lên phòng, trong miệng lẩm bẩm: - "Bây giờ mà vẫn còn mấy trò trẻ con đó sao hả, má nó nữa"🥲- "Không biết đi học mình nói chuyện thế nào với thằng Hoàng được"😿 Đọc truyện nghe nhạc vói tớ nhée💞💅💅…
"Tiếc là nhật thực sẽ không kéo dài mãi đâu. Nhưng Nhật với Nguyệt thì có thể."Link đặt sách ở đây phần mô tả nha!______Chương đầu: Đầu tháng 12/2023Chương cuối: 2/3/2024 21h30…
Chỉ vì một lần khi bé, Duy Minh đã cho Thảo Phương một hộp sữa dâu và một vài viên kẹo sữa, Thảo Phương đem lòng yêu thích cậu suốt biết bao năm trời. Gần 10 năm trời, không cầu mong được cậu đáp lại tình cảm. Cô luôn là chiếc đuôi nhỏ của Duy Minh, cậu ở đâu thì cô sẽ ở đó. "Tớ biết tớ phiền, nhưng đừng đẩy tớ ra xa. Ở bên cậu suốt bao nhiêu năm trời, tớ thật sự vui vẻ. Dù cậu không đón nhận tình cảm của tớ, tớ vẫn chấp nhận mà." Thảo Phương nói với Duy Minh, ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu một cách trực tiếp, không trốn tránh. "Mày định làm cái đuôi nhỏ của thằng Minh đến khi nào nữa? Nhìn mày chả khác nào đeo bám nó." Thảo Phương bị một bạn cùng khối chặng đường cảnh cáo: "Đồ sao chổi!""Bạn gái tao, đi với tao là phải." Duy Minh đi từ đằng sau, cất giọng to, cảnh cáo. Cậu đi đến đứng bên Thảo Phương, lẳng lặng choàng tay sau lưng, ôm eo cô. Cô gái nhỏ bị hẫng một nhịp, Duy Minh siết chặt eo cô một chút, quả là một chiếc eo nhỏ."Con nhỏ này ăn gì mà ốm vậy?" Cậu thầm nghĩ, chẳng mấy chốc tai đỏ lên.Cre ảnh: Pinterest…