THE KIMS
Ôi những kẻ ngậm thìa vàng thuở còn trong bụng mẹ, liệu các người có những nỗi khổ riêng?…
Thể loại: học đường, tâm lý, đời thường.Trích đoạn:"Mày vốn dĩ chẳng quan tâm ai, chỉ muốn ghi điểm trong mắt mọi người. Đối xử tốt với họ nhưng cũng thầm cười nhạo họ. Mày bảo tao đi tỏ tình với Thành, thế có nghĩ tới cảm giác của con Nhi chưa? Nó sẽ nghĩ thế nào? Bọn tao học cùng lớp, sau này nhìn mặt nhau kiểu gì? Rồi tình cảm giữa Thành và Nhi có bị rạn nứt vì việc ấy hay không?""Việc tốt phải xuất phát từ tâm. Nếu bắt nguồn từ mục đích khác, không thật lòng đối xử tốt, chỉ muốn lợi dụng, muốn họ mang ơn, tung hô mình thì đó chính là kẻ khốn nạn. Buồn cười hơn cả là mày còn chẳng nhận ra vấn đề của bản thân.""Mày nghĩ tao gây chuyện với mày chỉ vì lý do đó thôi à? Vì mày! Chính bản thân mày nữa đấy!"BỘ NÀY SẼ CÓ PHẦN 2 NHA MN!oOoNGHIÊM CẤM REUP, CHUYỂN VER!!!Bìa: Tự thiết kếTác giả: Nam ÁNgày bắt đầu: 01/02/2023Ngày kết thúc: 04/07/2023Mua truyện ủng hộ tác giả tại awread.vn chỉ với 10 cành.…
những quả trứng của dê đen…
Truyện của mình chỉ đăng tải tại W cam, không có ở bất cứ đâu cả. Cảm ơnTrương Giai Kì & Lê Thu Anh______Ngày viết: 24/12/2023Ngày kết thúc: 25/2/2024Một tác phẩm đầu tay ♡…
Đăng nghiêng người, cứ thế ngả đầu vào vai tôi. Mái tóc mềm mại cọ xát vào cổ khiến tôi hơi ngứa. Cả người Đăng toát ra mùi hương của loại nước hoa nào đó, tôi biết hắn vừa từ đâu về. Đăng luồn hai tay qua sau lưng tôi, kéo tôi lại gần, giọng khàn khàn, hơi thở còn vương mùi rượu: "Nãy mày thấy những gì rồi?" Tôi cố vùng ra, Đăng càng siết chặt lấy tôi. Tôi giở giọng hờn dỗi: "Chả thấy gì, chỉ thấy một thằng con trai ôm ấp một đứa con gái, vui vẻ tình tứ." Đăng nhìn thẳng vào mắt tôi, hai bên má đỏ lên vì rượu: "Hiểu lầm rồi, chúng nó đẩy tao, không cẩn thận va phải thôi, còn vui vẻ tình tứ ở đâu? Mắt mày có gắn thêm bộ lọc hiệu ứng trái tim bay phấp phới à?"Tôi tủi thân: "Vòng tay này vừa ôm các em rồi, bỏ tao ra." Men rượu nồng trong đêm khuya tĩnh vắng đã làm cho mối quan hệ của chúng tôi đi xa hơn một bước. Đăng không chiều theo ý tôi, hắn cười nhẹ rồi hôn lên má tôi một cái. "Các em đâu có được thế này." Tôi giật thót, cả người nóng bừng như lửa đốt. Bộ váy mỏng manh cùng những cơn gió đêm mùa hạ không làm tôi hạ hoả tí nào. Tôi nằm trọn trong vòng tay Đăng. Một tay hắn vẫn còn ôm chặt ngang eo, một tay thì đưa lên xoa đầu tôi thật dịu dàng.…
Nick acc phụ là Lamcutegoodgirl. Nhận follow chéo + vote chéo.…
- Goodgirl hay Badgirl chỉ có anh mới biếtBắt đầu : 27 - 3 - 2022Kết thúc : 15 - 5 - 2022…
Trích:"Trông Quỳnh quen lắm, giống ai ấy nhỉ? " Anh Minh cong môi cười, mắt chăm chú nhìn tôi."Chắc cậu nhầm tớ với ai rồi, tớ có giống ai đâu?""Sao nhầm được, giống người yêu tương lai của tớ ý."Rắc.Cây bút bi trên tay Hoàng gãy đôi làm hai.Sắc mặt lạnh tanh của Hoàng nhăn nhúm lại, miệng phàn nàn."Mua phải bút hàng dởm rồi."Truyện được viết bắt đầu ngày 18/8/2023.Ngày kết thúc: ?Truyện được viết ở ngôi thứ nhất, dưới góc nhìn của nữ chính. Trong truyện sẽ có vài chương viết dưới góc nhìn của nam chính.Edit bìa: Nguyễn Tâm…
vì anh yêu em, nên thế nào mà chẳng được.…
Tên gốc: 捡了只猫Tác giả: yimulaEditor: LenLink gốc: https://archiveofourown.org/works/22450501/chapters/53642122?fbclid=IwAR3McHzyBQqah82-J_Upg9nCdOdgwXTFOe1kwjXTyQvTxJGOIveB7aoPgQQ&view_adult=trueThể loại: Đồng nhân văn, có ngọt có ngược, trọng sinh, HESummary:"Làm nũng bán manh kêu rừ rừ trong cổ họng (*) đều là bản tính vốn có của loài mèo tuyệt đối không phải tôi tự mình muốn làm" Vương Nhất Bác x nam thanh niên lớn tuổi ưu tú nhưng độc thân bị cả gia đình liên tục giục kết hôn Tiêu Chiến(*): bạn nào là sen thì sẽ biết rất rõ cái tiếng này, nó là âm thanh mèo phát ra lúc chúng thấy thoải mái và thư giãn, mọi người có thể lên mạng search cat purring để nghe thử =)))Mình edit dựa trên QT và vốn tiếng Trung ít ỏi của mình nên chỉ chắc đúng khoảng 80% bản gốc. Mọi người thấy chỗ nào còn vụng về có thể tự do đóng góp ý kiến!Bản dịch CHƯA CÓ sự đồng ý của tác giả. Tuyệt đối đừng mang đi đâu cả, xin cảm ơn!…
[Anh đến cùng mùa hạ, chẳng may khi rời đi cũng đem chúng theo.]Hà Nội năm 2017, lần đầu tiên em gặp anh ấy.Hà Nội năm 2017, cũng là lần đầu tiên em bỏ lỡ một người.Mùa hạ năm nào cũng đến, còn anh chỉ đến bên em một lần trong đời. _____Ngày viết: 29/05/2024Ngày đăng trên wattpad: 24/06/2024Ngày kết thúc: __/__/20__…
"Sáng nay cậu đã thay băng go với bôi thuốc vào má chưa?" Không biết từ khi nào, Hoàng đã đứng cạnh và mở lời hỏi tôi."Hả? À, tớ chưa." Tôi ngây người ra một hồi, rồi mới giật mình vội trả lời Hoàng."Tớ biết là cậu sẽ chưa mà." Nói rồi cậu ấy lấy từ trong túi quần ra một sấp băng go, lọ oxy già và một típ thuốc nhỏ, đưa đến trước mặt tôi: "Cái này là sáng nay tớ tiện đường tiện đường nên mua, cậu mau dùng đi."Hành động nhỏ này của Hoàng khiến tôi cảm thấy vừa bất ngờ vừa buồn cười, nhưng cũng không khỏi cảm động.Bất ngờ là vì lần đầu tiên có người quan tâm tôi tỉ mỉ như vậy, còn buồn cười là vì, Hoàng chính là người duy nhất để ý đến những chi tiết nhỏ này của tôi."Tớ cảm ơn!" Tôi nhận lấy đồ từ tay Hoàng.Trong lòng khẽ dâng lên một cảm giác kì lạ. Khiến tôi tự hỏi, cảm giác ấy là gì? Nó làm tôi thấy lạ lẫm quá! Cứ như một phép màu kì diệu đang dần rạo rực, nhảy nhót trong tim tôi vậy!Là rung động sao?__________________• Ngày đăng: 09/11/2024.…
"Well, I found a woman, stronger than anyone I know..She shares my dreams, I hope that someday I'll share her home.." - Perfect, Ed Sheeran____________________"Trúc này, em có thấy cuộc đời này đã quá bất công với tất cả chúng ta hay không?""Có, tất nhiên rồi. Vì nếu như cuộc sống này vốn dễ dàng như trong truyện cổ tích, thì con người ta đã chẳng hề chào đời bằng tiếng khóc."…
bây giờ là mười hai giờ khuya,và anh thì đang đắm chìm trong một cõi hư không...…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
❝𝘩𝘦𝘢𝘷𝘦𝘯 𝘪𝘴 𝘢 𝘱𝘭𝘢𝘤𝘦 𝘰𝘯 𝘦𝘢𝘳𝘵𝘩 𝘸𝘪𝘵𝘩 𝘺𝘰𝘶, 𝘵𝘦𝘭𝘭 𝘮𝘦 𝘢𝘭𝘭 𝘵𝘩𝘦 𝘵𝘩𝘪𝘯𝘨𝘴 𝘺𝘰𝘶 𝘸𝘢𝘯𝘯𝘢 𝘥𝘰.❞About 12 sad f*cking kids and their sad f*cking life.Copyright © 2020 by @JenniferRosy - Wattpad. All rights Reserved.…
đừng có dại mà dính đến kẻ nghiện.…
Em trai bạn thân thì có gì mà vui chứ, Oanh nghĩ. Oanh đã phải nghĩ lại, Oanh thấy em trai bạn thân của mình khá là cuốn hút..."Chị thích em trai kém tuổi không?""Chị không thích lắm.""Thế thì em sẽ khiến chị thích, cụ thể là em."-----------------------Nhân vật chính: Lã Lê Kim Oanh vs Trần Vũ Khánh HưngReup: khôngẢnh bìa: Canva…
Các cậu ấm cô chiêu luôn vướng vào vài ba chuyện tình độc hại. Có quái gì đâu mà tự hào!…
''Mày biết gì không? Tao là chân ái của mày đấy.'' Quốc Minh tựa mình vào cạnh bàn, một tay đỡ lấy má phải, nhìn tôi với ánh mắt say mê. Tôi tỏ vẻ ngơ ngác nhìn lại nó, mà thật ra là đang cố soi ra có điểm nào giả dối không. Chớp chớp mắt đúng 3 lần, tôi làm bộ bối rối hết sức:''Hả? Ừ, tớ cảm ơn Minh.'' Lần này nó không cười nữa, như đã biết thừa tôi sẽ phản ứng như vậy, nó ngồi sát lại gần, mơn trớn đôi má tôi: ''Ừ, ý tao là bạn đời.''…