Quá khứ đau buồn ...
Vấp ngã đầu đời với cặp sừng rất to.…
Vấp ngã đầu đời với cặp sừng rất to.…
Hoàng hậu trọng sinh thủ sáchTác giả: Mậu Lâm Tu TrúcĐộ dài: 61 chương + 4 phiên ngoại (Hoàn)-----VĂN ÁNTruyện này giảng dạy một bài học: làm cách nào mà một phế hậu sau khi trọng sinh công phá áp bách từ thái hậu bên trên, tình địch bên dưới, lại cùng đấu trí đấu dũng với hoàng đế bên trong.Kiếp trước, nàng bị tình yêu làm cho trầm mê mụ mị, bị ba hòn núi lớn ấy sửa trị đến thất bại thảm hại, còn bị vu oan trở thành đương triều Lữ, Hoắc, bi kịch xong việc.Kiếp này, nàng trọng sinh về trước giờ bị phế, rốt cuộc khám phá tình yêu, suy nghĩ cẩn thận. Thân là hoàng hậu, lúc này lấy Lữ, Hoắc làm bình phong chắn gió, vươn lên không ngừng, phấn đấu không nghỉ.Mà đối mặt trận hoả hoạn hậu viện, hoàng đế có một mục tiêu cả đời trước sau như một, chưa từng cải biến: tra tấn hoàng hậu, trừ phi hoàng hậu lại yêu mến hắn; bảo trụ hoàng hậu, trừ phi hoàng hậu thật muốn giết hắn.Vì vậy Đế hậu ở giữa yêu nhau, giết nhau vạch trần mở màn như vậy.Thể loại: ngôn tình, trọng sinh, cung đấuNhân vật chính: Thẩm Hàm Chương ┃ phối hợp diễn: Tô Hằng, thái hậu, Lưu Bích Quân,...-----Review ngắn:Nữ chính là một người vợ tào khang đúng nghĩa, một khai quốc chi hậu.Đôi Đế Hậu này không phải nhân vật chính kiểu bẩm sinh ba đầu sáu tay. Tình yêu của họ cũng không phải kiểu yêu từ trong nhung lụa, mà đều có nền tảng từ thời loạn. Vậy mà hai kẻ từng cùng nhau vượt gian khổ lại vấp ngã ở chính thời bình (rồi trọng sinh). Có lẽ, đó chính là giá trị nhân văn của truyện: đã là Con Người thì sẽ m…
Mười năm trước, Thiên quay lại thị trấn Pà Lặk để học tiếp lớp mười hai sau một thời gian sống ở thành phố Tây Hưng cùng với gia đình. Lần này trở về, Thiên gặp lại Tú - người bạn thân thiết từ tấm bé. Cứ nghĩ tình bạn vẫn đẹp như xưa nhưng giữa Thiên và Tú lại vấp phải một rào cản lớn. Tú là người đồng tính. Tình cảm của cả hai liên tiếp gặp phải thử thách tai quái từ định kiến và áp lực xã hội mà cuốn theo đó là cậu lớp trưởng tên Nhật cùng cô bạn cá tính tên Vân. Đỉnh điểm là một sự kiện trên đồi Dao Xàng Da mà mười năm sau, khi đã trưởng thành và lập nghiệp tại Tây Hưng, cả bốn người vẫn không thể nào thoát ra được. Chuyện gì đã xảy ra ở thị trấn Pà Lặk năm ấy? Liệu Thiên, Tú, Nhật, Vân có rũ bỏ được bóng ma quá khứ của chính họ không?…
Văn ánXuyên qua đại lộ thiên thiên vạn, chỉ có nàng xuyên nhất khó xem.Lôi phong tháp thượng phong vân khởi, tam thanh sấm dậy húc đầu tới.Một tiếng sấm động cháy tóc, nhị thanh sấm dậy biến than đen,Tam thanh sấm dậy Thiên gia rống, tiếng kêu Lôi Manh ngươi mau xuyên!Xuyên tới xuyên đi Lôi Manh diệu, soái ca mỹ nam truy chạy.Lôi Manh đau đầu để yêu ai, yêu tới yêu đi phong ba lên.Lôi Manh Lôi Manh ngươi xuyên qua, tới cùng sét đánh vỡ đầu bao nhiêu người?Hắn là phong tư xuất chúng tiên mắc đoạ, lại vì nàng mê, cam chịu nàng bi thương thống khổ, tìm tìm kiếm kiếm.Hắn là thanh lãnh tự nhiên võ lâm minh chủ, lại vì vậy lúm đồng tiền tù binh, cam chịu nàng sử dụng.Hắn là hái hoa vô số phong lưu đạo tặc, trò chơi bụi hoa, lại vì nàng chung tình.Hắn là thông tuệ vui đùa nhân gian thần đồng, huyết thống vấp, lại cam chịu nàng si ngốc niệm niệm.Hắn là bối cảnh sâu không lường được âm si, tri âm duyên phận, từ nay cam tâm tại bên cạnh nàng bảo hộ....…
Bạn mong chờ gì vào một tình yêu ảo? Bạn đã bao giờ nghĩ có sự xuất hiện của quan hệ ảo, tình yêu thật ? Nếu hỏi ngược lại tôi có tin không thì tôi xin trả lời rằng tôi đã từng tin.Ngày nay, giới trẻ luôn sống trong cái xã hội ảo với cuộc sống ảo, con người ảo, nhân cách ảo. Chúng ta vứt thế giới thật sang một bên và chìm đắm trong thế giới ảo. Trong mạng xã hội, ta luôn show cho mọi người những thứ ảo và lại ích kỷ mong nhận lại về mình những thứ thật. Tôi cũng thế.Đây không phải là câu chuyện ngôn tình giành cho những cô bé mơ mộng ( như tôi một thời) hay một câu chuyện tình yêu trong sáng lãng mạn tuổi teen nào đó. Đây là câu chuyện về sự trải nghiệm về xã hội ảo, tình yêu thật của tôi. Nó giành cho những ai đã từng vấp ngã như tôi, và nó sẽ giết chết giấc mộng hồng về tình yêu mạng xã hội của bạn đấy.Tôi đùa thôi. Đừng nặng nề căng thẳng quá nhé. Tôi biết dạo gần đây báo đài hay đưa tin mấy vụ thảm án về lối sống ảo của một số bộ phận không nhỏ thanh thiếu niên ngày nay. Nó ghê rợn quá nhỉ? Vậy thì hãy coi đây là món quà tôi giành tặng bạn để bạn có một cái nhìn nhẹ nhàng hơn là những tin giật gân kia nhé.Chuyện này sử dụng nhiều những từ lóng tiếng anh của giới trẻ, chẳng hạn như add friend, inbox, unfriend...…
Kill Team của Watch Captain Artemis được cử đi tiêu diệt một khu phức hợp lăng mộ của Necron. Nhưng có vẻ hơi vấp cỏ.…
Tuổi trẻ, là để trải nghiệm, là để ước mơ và nhiệt huyết bay xa.Nhưng tuổi trẻ, cũng là để vấp ngã, để do dự và thất bại.…
"Nếu trên đường đời ...Chẳng may có vấp ngã...Thì tôi...Thừa sức tự đứng dậy...Thừa sức khâu lại vết thương...Thừa sức tự bước tiếp...Không cần anh...Vì tôi biết...Mình chả là gì trong câu truyện tình ngớ ngẩn của anh cả..."…
Đa phần là các truyện ngắn mà mình đã trả đơn ở team. Bây giờ muốn đăng lại cho các bạn cùng đọc. Thỉnh thoảng có thể mình sẽ nổi hứng thích couple nào đó và viết ra. Cũng sẽ được đăng ở đây..Tuổi trẻ là điều kì diệu nhất trong cuộc đời mỗi con người. Ở những khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp đó bạn có thể sẽ trải qua niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, sự thất vọng. Đâu đó bạn cũng có thể gặp những con người mang lại cho bạn những thay đổi lớn trong cuộc sống sau này. Hoặc đơn giản hơn là nhẹ nhàng cùng nhau đi qua khoảng thời gian quý báu..Ở đây mình không phải nói đến thanh xuân vườn trường thôi đâu. mình chỉ đang muốn nói khoảng thời gian khi bạn còn trẻ, chỉ cần bạn còn trẻ, có rất nhiều điều đẹp đẽ sẽ xảy ra, bạn có thể thay đổi ánh mắt của một người, cũng có thể thay đổi cả thế giới quan của người đó. chỉ cần bạn còn trẻ... bạn có thể làm bất cứ mọi điều mình muốn. Vấp ngã cũng không làm bạn lui bước, vì thứ bạn có dư giả hơn người khác chính là tuổi trẻ..Đây là những truyện ngắn dành tặng cho tuổi trẻ.…
Nhân vật chính: Cao Kim Diệp (Yukiko)Nam chính: GaaraĐồng diễn: Temari, Kankuro, các nhân vật trong NarutoThường thường người ta xuyên không bằng cách rơi vào lỗ hổng thời gian, có thể là rơi vào giếng, hoặc vấp sml và tỉnh dậy thì thấy mất đĩa bay ?Còn tôi - Cao Kim Diệp, thì bay từ xe buýt xuống vực sâu, chưa rõ sống chết thế nào. Chỉ thấy mình đang ở một nơi thực hay hư cũng không biết.Nhưng sống chết gì đó tạm vứt sau đầu cái đã, tôi còn phải thay đổi cốt truyện và debut nhóm Decade cùng chị em làng Cát nữa! Này! Tôi cảm thấy thật bí bức khi không có ai để chia sẻ, hãy theo dõi chuyến phiêu lưu của tôi đi! À mà Hattori Hide hay ShosanaTruong gì ấy, cô viết cho tốt vào, phá truyện tôi giết cô!Truyện chỉ đăng tại wattpad.com và vongxoayvotan.blogspot.com bởi ShosanaTruong, vui lòng đừng đem đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả. Xin cảm ơn.…
Bìa truyện ứ liên quan gì hết á! Truyện về Oc của mình nha 😆 mong mọi người ủng hộ ạ. Lần đầu mình viết nên có lẽ sẽ không hay nhưng dần dần chắc sẽ tiên tiến lên. Nếu sai sót thì bỏ qua cho mình nha!Thể loại: hài hước, tình cảm, gia đình thỉnh thoảng có vài pha hành động và 18+ -///-Nhân vật chính: Sa Lilian.Nội dung truyện xoay quanh cuộc sống của Sa- 1 cô bé Tomboy với đôi mắt 2 màu hay bị mọi người kì thị và bắt nạt, sau đó là những chuỗi ngày cô phấn đấu vươn lên và kết quả mình hằng mong. Nhưng cũng vấp phải những khó khăn về gia đình, bạn bè,... Nói chung là số nữ chính nhọ lắm :))Cảm ơn đã đọc nha ❤ thân~~…
Mộng Hiểu Dương không ngờ rằng mình uống nước mà còn bị sặc chết.Mở mắt ra lần nữa thì thấy mình là một á thú nhân nhưng vừa bị người khác hãm hại đuổi ra khỏi nhà.Trong cái rủi có cái may khi hắn có được một hệ thống chỉ dẫn giúp hắn từ đó về sau thuận lợi đủ đường,Hệ thống: "Đinh! Thỉnh kí chủ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không nghiêm phạt ở đại học khoả thân chạy một vòng!"Mông Hiểu Dương: ". . ."Văn này còn có tên: 《 Sống lại tương lai viết văn thành thần 》《 Sống lại thành á thú sinh bánh bao 》《 Manh Tiểu Dương ở tương lai sinh hoạt ký 》《 Tương lai chi á thú nhân nghịch tập 》Cố sự về nhân vật chính đến tương lai, để không bị đói bụng nên quyết tâm làm lại nghề cũ: viết văn!P/S: Truyện rất hay, rất dễ thương nên mong mọi người ủng hộ ạ ^^~…
Poisonic convert...Trong màn đêm cô độc, cô một thân đầm trắng tuyệt vọng chạy trốn , cô không khống chế được cảm giác sợ hãi chạy bước nào vấp ngã phải bước ấy, còn anh, như con sói hoang ẩn nấp trong bóng đêm, thản nhiên đi phía sau cô, môi cong lên nụ cười tà mị."Anh đừng qua đây..."Trong mắt ánh lên một tia hoảng sợ, cô tuyệt vọng hét lên."Thiên sứ của tôi, tôi đến đây rồi, em còn muốn trốn đi đâu?"Đạp trước ánh trăng từ trong bóng đêm đi ra, anh chậm rãi mở đôi mắt sắc nhọn như chim ưng cười lạnh giữ chặt lấy cô gái đang kiệt sức mệt mỏi vì chạy trốn trong người mình."Buông tôi ra... Cầu... A!"Tiếng kêu thê lương thảm thiết của cô gái đó vang lên, cắt ngang cả bầu trời đêm, khóe mắt, từng giọt lệ từ từ tuôn rơi.Vì sao? Vì sao vận mệnh lại đưa đẫy giam giữ cô mãi dưới thân hắn? Vì sao anh lại không buông tha cô!Ôm chặt lấy người phụ nữ trước mặt mình, anh cố đè nén dục vọng của mình, tiếng thở dốc vang lên dồn dập, mê hoặc yêu kiều, ánh mắt hắn lập tức trở nên u ám."Buông tha em?"Cúi xuống, anh cắn nhẹ lên tai cô, tiếng nói mờ ám vang lên như ma chú của quỷ Satan đến từ địa ngục: "Trừ phi tôi chết!"Cố chấp mà kiên định, từng chút từng chút một thiêu đốt sự cường ngạnh , chống cự của cô toàn bộ đều biến thành tro, nếu như em có hóa thành ma thì tôi sẽ cùng em đồng hành trở thành Ma vương của em trừng phạt em !Anh vẫn mãi không biết, loại cố chấp này muốn chiếm giữ cô này có tên là... Yêu!…
"Chúng ta...ai cũng có một quá khứ đau buồnKhi quay đầu lại nhìn vào nó......bạn nghĩ gì?"Tiến sĩ Micheal Gehabich đã mất và Alice hoàn toàn bị nhấn chìm trong thống khổ mất đi người thân. Hydra liên kết thần thức với Alice không đành lòng để cô đau thương như vậy đã từ Wonder Revolution xuất hiện ai ủi và thuyết phục cô đến Nhật, với hy vọng khi được ở cạnh bạn bè của mình Alice sẽ vui vẻ hơn. Tuy nhiên vì một sự cố nhỏ nên Alice không thể tá túc tại nhà Runo như lúc trước, cô hiện tại phải tá túc tại nhà của Shun. Liệu Alice có thể vượt qua cú sốc tinh thần này.... Đây là bản Re-up fanfic của DarkWind trên forum Bakugan FC. Vì muốn đọc off nên mình re-up nguyên bản không qua chỉnh sửa nên chắc chắn sẽ có lỗi ngữ pháp và chính tả, chịu thì chịu không thì chịu nha…
kiếp trước cậu mỗi lần gặp hắn tránh hắn như tránh tà, mạc kệ cho hắn cho hắn dùng mọi thủ đoạn, từ cưỡng chế đến yêu thương đều không yêu hắn. Cậu biết hắn vì hắn là anh trai của bạn thân câu, thường xuyên đến nhà cậu chơi. sợi dây định mệnh gắn kết từ đó…
Là một sát thủ ngây thơ " ở bề ngoài " cô có tài năng diễn xuất rất tuyệt cô có thể giết người trong vòng 1 nốt nhạc cô làm gì cũng tốt cô cũng có thể thay đổi màu tóc và mắt cô có giọng hát trong trẻo và thanh khiết khiến người nghe phải mê mệt cô, cô có số đo 3 vòng cực chuẩn mà ai cũng ao ước có , cô rất xinh đẹp và dễ thương như một thiên thần sa ngã : trong một lần khi đang làm nhiệm vụ cô đã bị vấp một quả chuối và khi cô tỉnh dậy thì mình đang ở trên một ngôi nhà mây! " kể tới đây thôi còn lại vô truyện đọc vui vẻ " Truyện tặng: _-Vampire_-Yukki-_…
Câu chuyện ngọt ngào của một cô gái sinh viên đại học Kiến trúc tài năng và một cậu học bá Thanh Hoa ở bên kia biên giới.Không vồ vập, không nồng nhiệt nhưng đủ ngọt ngào cho những tâm hồn mộng mơ.Những cách biệt về địa lý, văn hóa, định kiến cũng không thể khiến họ ngừng cố gắng từng ngày để được ở cạnh nhau."Em định chuyển nhà sao? Chuyển đi đâu, sao không nói với anh? chỗ đó có an toàn không? Có bảo vệ không ?gửi ảnh với đia chỉ qua đây, anh nhờ người xem hộ em.""Tần tiên sinh, Tần lão đại, đại ca, em đã bao lớn rồi? Chỉ là chuyển nhà thôi mà! Với lại chuyển đi đâu vài ngày nữa anh sẽ biết ngay."Thấy tôi nói thế, lão cũng chỉ cằn nhằn vài câu, xong cũng chả làm gì được tôi. Ai bảo lão cách tôi tận hơn 2300 km chứ. ..."Sao em lại ở đây? Sao em có thể ở đây được? Không phải em đang ở HN sao?Ssao em lại..""Không phải em nói chuyển nhà sao? Lão nương chuyển tới nhà anh đó, anh cần kiểm tra trọ mới nữa không?"Sản phẩm được nha sĩ khuyến cáo không nên sử dụng thường xuyên, không chứa các thành phần H, ngược, trà xanh, chống chỉ định cho người mẫn cảm với cơm tró, người già neo đơn và đàn ông đang cho con bú. XIN MỜI!!!…
"Tôi là Lam Nhi, 17 tuổi, xinh đẹp, thông minh, vừa học giỏi hát hay, vừa là nội trợ chính trong nhà. Ở đâu có tôi ở đó sẽ có nhiều niềm vui và bất ngờ thú vị." Vâng, đây là đoạn giới thiệu nhỏ của Linh Nhi- người được Ka của chúng ta đặt cho biệt danh thật kiêu là Mi "ngố". Và đối với lời giới thiệu này của Mi, cô dã chịu không ít ánh mắt khinh thường của Ka. Nhưng nói ra thì cô thật oan ức mà. Cô đúng là học giỏi hát hay, thông minh cũng xinh đẹp mà(chắc thế=.=). Nói về nội trợ, dù không chế biến được các món phức tạp nhưng cô ít nhất cũng biết luộc rau luộc trứng đấy thôi! (Mi nhà ta lấy cái này làm niềm tự hào "kì lạ" của mình). "Nguyễn Minh Kha, 17 tuổi!" . Đi kèm là ánh mắt sát thủ và khuôn mặt lạnh giết người của anh. Đây chính xác là phong cách của anh Kha nhà ta. Giống như một chữ nói ra làm anh mất cả mấy triệu vậy. Và chính vì quá kiệm lời nên Ka mới được gọi là Mím- cái biệt hiệu mà anh rất muốn xóa khỏi cuộc sống của mình.------13 năm trước--------....bé Mi nhà ta cũng theo đó mà đứng lên và đi tới. Nhưng chỉ được ba bước, bé vấp phải thành ghế và từ từ... té. Bé Ka cũng vừa tới nơi, và vô tình mà "dẫm trúng" tay bé Mi. Và thế là bi kịch xảy ra. Bé Mi mặt dù kiên cường không khóc nhưng cũng đau đến độ mắt tươm tươm ướt. Bé Ka cũng gấp gáp đỡ bé Mi dậy, và mở miệng nói :"Sorry". Vâng, chính xác là sorry chứ không phải là xin lỗi. Bé Mi cũng vừa vặn "not understand" mà đứng ngốc ra. Và điều này cộng với cú "chộp ếch" kiêu hãnh đã khiến cho Ka trao tặng bé một câu: "...Ngốc". Có phải là b…
Tôi có một mối tình đẹp lắm, người ta hay gọi là trai tài gái sắc ý. Anh là người lạnh lùng, ít nói, không biết bộc lộ cảm xúc, nhưng bù lại, anh thương tui lắm. Anh luôn biết khi nào tui đói, luôn đứng đợi dưới nhà tui với những món quà nho nhỏ, vì tui anh chuyển nhà lại gần tui hơn, anh luôn cười xoa đầu tui làm gì đó vô tri,... nhiều lắm, những thứ nho nhỏ anh làm cho tui làm tui hạnh phúc từng ngày. Còn tôi, tôi là người khá là hài hước, khá là lạc quan, đôi lúc cũng hơi vô tư quá đà, là kiểu người khi yêu là trao đi tất cả mà không cần nhận lại ấy. Hai con người trái ngược nhau nhưng không hiểu sao nữa, chúng tôi va vào nhau như tên lửa đạn đạo, đứa đứng yên, đứa lao đi. Tui rất thích cái cách anh lon ton qua nhà tui, đưa tui cái kẹo rồi bảo: " nay đi ngoài đường, vấp cục đá nên mua kẹo cho em", hay những lần giận hờn vu vơ khi qua nhà làm bất ngờ mà tui đi chơi đâu mất tiu, không dám trách, anh chỉ hờn dỗi bảo "chạ thương tuôi". Còn có những ngày mưa nữa chứ, ai bảo ngày mưa là ngày buồn nhất, không quản nắng mưa anh luôn tò tò chạy theo tui rong ruỗi kháp nẻo đường, tạo cho tui những niềm vui, bất ngờ hehehe. Tí tách, tí tách, tí tách, mưa rồi, mưa ướt vài tôi rồi, mưa trôi đi những mộng tưởng kia rồi, thì ra người chủ động chỉ là tôi.…
Tuổi trẻ của chúng ta ai cũng có những sai lầm và vấp ngã nhưng sau tất cả chúng ta sẽ nhìn lại rồi chợt mỉm cười nhận ra rằng mình đã trưởng thành…