Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
hắn lần này lại chẳng thể nói thêm được gì nữa,hắn cười rồi lại khóc,ngươi đoán xem tại sao hắn cười rồi khóc?lại rơi lệ rồingươi đoán xem tại sao hắn khóc rồi lại cườiFiction Commission written by Thanh DiênStory and plot details created by paintmyblue, inspired by the song 囍 | 葛东琪*proofread and edit by paintmyblue…
[Truyện được sáng tác nhằm mục đích giải trí, mọi tình tiết chỉ là hư cấu không liên quan đến người thật. Các bạn đọc truyện vui vẻ, đừng nghiêm túc quá nha !Văn phong của tác giả chỉ giữ ở mức khá, cân nhắc trước khi đọc. Mặc dù đây không phải là tác phẩm xuất sắc, nhưng đó là công sức của mình bỏ ra, vuilòng không reup, không chuyển ver, xin cảm ơn !]…
--Front Man nhìn chằm chằm vào chiếc màn hình trong phòng điều khiển, từng bức ảnh của người chơi hiện dần lên lấp đầy vào những khoảng trống đen trên mạng lưới kiểm soát các con ngựa đua mùa giải mới. Anh đang chờ đợi một con số, con số đã khiến cho trò chơi năm nay dường như có phần đặc biệt hơn một chút, khi mà người chiến thắng thay vì dùng số tiền có được để ăn chơi hưởng lạc thì lại chọn cách đâm đầu quay trở lại chỗ chết vì một lý tưởng anh hùng viển vông. In Ho thấy Gi Hun thật nực cười, nhưng đồng thời lại khó lòng mà phủ nhận rằng anh cũng bị thu hút. "Người chơi 456, chào mừng trở lại trò chơi" - và tôi sẽ khiến trò chơi lần này của cậu còn thú vị hơn nữa.--Quá vã nên tui quyết định tự đẻ hàng cho cặp 001 x 456 mà tui đã bị dính thính ngay lần đụng độ đầu tiên của hai người này TT fic sẽ tuân thủ theo mạch phim vì tui luôn thích những fic như vậy, cảm giác chân thực hơn sao ấy, nhưng tất nhiên cũng sẽ có những chuyển biến mới xen lẫn. Nói chung là vô vã otp cùng tui nha =)))Playlist vừa đọc vừa nghe: https://youtube.com/playlist?list=PLjQ6kgFWXuhhZZywH2T8kERse_s4T1RpV&si=Uia0j9BHImUD57vz…
Author: TeraPairing: Tanjirou x MuichirouSummary: Mọi niềm vui đều là thiếu sót. Tìm kiếm một thứ gì đó có ý nghĩa chính là mục đích của mọi cuộc đời. Lắm khi, sự bình yên, vui sướng và mọi niềm hạnh phúc đều chỉ đến để biến một người bình thường thành một kẻ trống rỗng. Hãy để đôi chân anh ta tự chạy. Hãy để anh ta từ từ, từng bước một, tự tìm đến nỗi đau, nỗi buồn, sự cô độc, sự hối hận. Để cho anh ta tự tìm đến sự giả lả, sung sướng, tình yêu và hồi kết. Để cho anh ta từ một chàng trai biến thành một người đàn ông. Rồi cuộc sống của anh ta mới có ý nghĩa.*Warning: Các nhân vật không thuộc về mình, nhưng các tình tiết thì có. Câu chuyện xảy ra trong một vũ trụ, một xã hội, cuộc sống khác, không liên quan tới chính truyện. Truyện có xu hướng kéo dài thành nhiều chương. Các cậu muốn reup lên đâu vui lòng hỏi tớ trước nhé! Cảm ơn mọi người đọc của tớ nhé!…
Tác giả: 我讨厌吃土豆 Link gốc: feia095826(.)lofter(.)comKhoảng cách từ bốn đến năm có xa không?Đáng ra là không xa, giữa các số nguyên tự nhiên không có giá trị trung gian. Nhưng bọn cậu vẫn không thể đến được năm thứ năm.…
WARING: Chuyện nói về các OTP của tôi nếu không thích xin hãy lướt qua.Giả tưởng,và có yếu tố Prenantmen sẽ có một số nhân vật giả tưởng đc thêm vào. Văn chương còn non nớt hy vọng mọi người đừng quá căng thẳng:,)…
«with you I don't feel alone anymore...»hoặc«Taehyung trải nghiệm lại cảm giác mà mình đã để lạc mất trong suốt nhiều năm với Jimin - Strawberries của gã»…
Paris, 1923Dưới mái vòm Montmartre, chiều nghiêng đến nỗi mọi thứ như đang vỡ tan vào nhau."Cậu biết không..." Aries khẽ nói, mắt vẫn dõi theo khoảng sáng hắt lên từ trang sách."Paris có vẻ như giữ lại được mọi thứ...""Ví dụ như ký ức à?" - Leo hỏi, nhẹ như gió lướt qua tán cây.Aries không trả lời.Cậu chỉ đưa tay lên, chạm khẽ vào cổ tay Leo - nơi mạch đập vẫn đều, như chưa từng có gì tan vỡ."Nếu như tớ đi mất...thì tớ không muốn cậu nhớ tớ như một kẻ đã rời bỏ cậu" Aries thì thầm, giọng nhỏ như tiếng lá rơi..Leo quay đầu rời đi.Một động tác gọn và lặng như chính buổi chiều hôm ấy.Rồi cậu nói, giọng điệu như cầu xin một điều gì đó không dám cho ai nghe:"Lần sau, nếu cậu đã đi...Ít nhất, làm ơn.... Đừng để Paris phải thay cậu giữ hộ những điều quen thuộc của tớ nữa."Làm ơn.___1 short ngắn được lấy bố cảnh Paris cổ. Văn phong được chau chuốt và hoàn thiện. Đơn giản là có lãng mạn và đầy chất thơ 💏Fic này ngắn thui, chỉ có 3113 chữ 👉👈. Hãy đọc hết nhéeeeeeeeeee, rất iuu 💃…
Tác giả: Yusinim / SoftiServe Link gốc: keriyusi(.)lofter(.)comGần như ngày nào cũng được gặp bạn, mở khóa những hình ảnh khác nhau-Ryu Minseok tì cằm lên bàn ăn, háo hức chờ cơm;Ryu Minseok cầm đũa và muỗng một cách kỳ quặc nhưng đáng yêu cực;Ryu Minseok cái gì cũng muốn ăn nhưng lại bảo mình có dạ dày nhỏ như chim;Ryu Minseok thỉnh thoảng đeo kính gọng bạc, xinh đến mức không thể rời mắt;Ryu Minseok cười toe toét, mắt híp lại, phấn khích vỗ tay;Ryu Minseok vươn lưỡi liếm môi, khiến cậu rung động đến mức không dám nhìn thẳng.…
Ai Nói Thanh Mai Trúc Mã Không Thể Yêu là câu chuyện về cuộc sống từ thuở bé và cảm xúc của cô giành cho tình yêu của chính mình...Cô sẽ không bao giờ thừa nhận mình đang yêu anh, một người bạn thân, một thanh mai trúc mã từ bé của mình. Chỉ vì hoàn cảnh gia đình, vì bốn chữ môn đăng hổ đối mà cô lại lừa dối cảm xúc của chính mình sao ???Nhưng anh vẫn không chấp nhận sự thật đó, vẫn tin rằng cô đang có cảm xúc về mình, anh vẫn theo đuổi cô mặc dù chính anh cũng đang có rất nhiều người chờ đợi.!!…