[MĐTS] [TTL] Tống Tiết | Văn Hiên (One Shot)
Tổng Hợp Bài Dịch Về Các Đoản Văn / Oneshot về Tống Tiết & Văn Hiên (Vương Hạo Hiên & Lý Bạc Văn)Người dịch: Ryo Ryeonggu.Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả, phiền không mang đi chỗ khác.…
Tổng Hợp Bài Dịch Về Các Đoản Văn / Oneshot về Tống Tiết & Văn Hiên (Vương Hạo Hiên & Lý Bạc Văn)Người dịch: Ryo Ryeonggu.Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả, phiền không mang đi chỗ khác.…
Write by meNhân vật: Mạnh Thụy & Vương Bác Văn-Cưng chiều, ôn nhu công-Xinh đẹp, từng trải thụ -Công sủng thụ, nhất công nhất thụ CHÚ Ý: Đây là fic đầu tiên mà tớ viết, không biết là có hay không nhưng mong là mọi người ủng hộ mình. Cảm ơn rất nhiều. ^^Văn án: "Quá khứ-thứ tốt nhất là đừng bao giờ nên nhắc lại dù cho nó buồn hay vui. Tốt nhất vẫn là nghĩ cho hiện tại và tương lai thôi."-Anh yêu chiều khẽ đưa tay vuốt những sợi tóc mềm mại đen tuyền của cậu. Vương Bác Văn đôi mắt đã khép lại, mi tâm cũng đã giãn ra, hơi thở ấm áp phả đều đều. Cậu ngủ rồi... nhưng bàn tay vẫn giữ chặt lấy tay anh, mười ngón tay đan vào nhau... cứ thế an yên nắm tay anh...…
Trọng sinh Lam Điện Bá Vương Long gia tộc, có được biến dị thực lôi bá vương long võ hồn, xuyên qua vận mệnh ngay tại ở, như thế nào đối với đã có tài nguyên hợp lý lợi dụng bên trên lại mưu cầu càng nhiều khả năng phát triển, đây là một cái rất lớn cục, Lam Điện Bá Vương Long gia tộc rốt cuộc nên đi như thế nào ra tử cục này, nhân vật chính lại nên như thế nào rảo bước tiến lên con đường phía trước…
❗Không Gắn Ghép Lên Người Thật❗ 🌷Báo Án Truyện🌷-13 tuổi-Ai cũng biết cậu và anh đều ghét nhau.Vô không hợp nhau,nhưng đâu ai ngờ được người rung động trước lại là học trà của ta.-17 tuổi-Người ta có câu"Ghét của nào,trời trao của đó".Học trà nhà ta lại là người buôn tay với cuộc tình này.Cũng hay người kia phải đi du học,làm trai tim của học trà cứ nhung nhớ người kia.-28 tuổi-Có một bạn học cũ,là người biết cậu và anh ghét nhau từ khi nào bổng nghe được cuộc trò chuyện của hai người:"Đừng bỏ anh nữa nha""Ừ em biết rồi.Ngoan đừng buồn nữa" 🌷Hết🌷…
Văn án:Thế tử Bắc Trấn Hàn Lâm Phong, ở chốn kinh thành đã là một trò cười của đám vương hầu, lại cưới một nữ nhi bị mù của một thương gia làm chính thê, từ đó cam chịu, hành vi càng thêm phóng túng.Bệ hạ chỉ vào Hàn Lâm Phong đang mơ mơ màng màng trên yến tiệc, nói: "Xưa có An Lạc công chúa vui đến quên cả trời đất, nay có kẻ này là gỗ mục không thể chạm khắc được."Một đám mê muội Thế tử ở kinh thành đồng tình lên án mạnh mẽ: Đáng hận thay cho Thế tử gia phong lưu phóng khoáng mà lại bị một nữ tử mù tính toán, thành tựu như vậy mà nhân duyên lại không tương xứng!Đám phụ tá Thế tử nhao nhao rơi lệ: Tiểu chủ công! Ngài vì cơ đồ mà nằm gai nếm mật, thế nhưng lại còn phải chịu đựng khuất nhục cỡ này! Là chúng thần vô năng, không thể phân ưu cùng tiểu chủ!Manh nữ Tô Lạc Vân: Ừm... Xin mọi người đừng nên kích động, ta và Thế tử cũng chỉ là mua bán qua lại theo nhu cầu, đợi đến ngày ngài ấy đại triển hoành đồ*, ta sẽ tự giác nhận hưu thư rời đi.…
Truyện tự sáng tác để thoả mãn bản thân, truyện có cả tình tiết ngôn tình và đam mỹ chia làm 2 phần, không hợp gu xin đừng phán xét:((Thể loại: xuyên không, hài hước, ngôn tình,đam mỹ, hên xui sẽ có h( đam), vai thứ nhất....Tôi vốn đam mê đọc truyện đam mỹ trên trang H tối nào cũng trùm chăn đọc từ tối đến sáng. Trong một hôm vô tình nhấn vào truyện ngôn tình thanh xuân vườn trường chưa kịp đọc đã bị xuyên không, cũng vô tình lại xuyên vào vai nữ phụ độc ác, câu chuyện kế tiếp sẽ dựa vào tôi mà viet tiếp....…
||Bạch Lăng Lăng, nữ sinh khoa Điện khí, trẻ trung, xinh đẹp và rất tự hào khi quen được một người bạn lý tưởng qua mạng, chàng du học sinh của một trường nổi tiếng của Mỹ, người mang biệt danh "nhà khoa học": Mãi Mãi Là Bao Xa. Qua những cuộc chuyện trò trên QQ, Lăng Lăng đã gắn bó với chàng trai đó lúc nào cô cũng không hay, cảm xúc lớn dần, sự chia sẻ lớn dần và đến một ngày cô phát hiện ra mình đã yêu người con trai "tài giỏi" và không một chút khuyết điểm ấy. Nhưng sự tỉnh táo giúp cô ý thức được rằng, thế giới mạng chỉ là ảo, họ ở cách nhau cả một đại dương mênh mông, anh lại quá xuất sắc và ưu tú, mối quan hệ của họ sẽ không có kết quả gì. Nhất là khi anh thông báo, nếu anh tiếp tục sự nghiệp nghiên cứu lần này, rất có thể anh phải định cư bên Mỹ, mãi mãi không trở về. Khi nghe tin đó, cô đã gục xuống trước màn hình máy tính và khóc. Tất cả như sụp đổ, tia hy vọng cuối cùng dập tắt, anh sẽ không về nước nữa, khoảng cách giữa họ là mãi mãi... Cô cay đắng nói với anh lời từ biệt và đưa nick của anh vào danh sách đen, không bao giờ xuất hiện khi cô đăng nhập QQ nữa...Liệu cô và Lam Hàng có thể tiếp tục chuyện tình cảm của mình, khi trong con mắt của mọi người họ là thầy - trò? Liệu họ có đủ dũng cảm để vượt qua những quy định khắt khe của nhà trường và những lời dị nghị của xã hội? Liệu Lăng Lăng có chịu chấp nhận hy sinh hạnh phúc, tình cảm của mình vì tiền đồ của Lam Hàng? Liệu Lam Hàng có thể từ bỏ tất cả, sự đam mê nghiên cứu, thân phận, địa vị của mình để giữ lấy tình yê…