[ DLAxTP ] Cưng chiều vưu vật trời ban ( cover )
Cover…
Được lấy ý tưởng từ phim "Cương thi tiên sinh"Lấy bối cảnh thời dân quốc.tiểu đạo sĩ Lê Quang Hùng và đại đội trưởng Trần Đăng Dương...…
Ninh Dương Lan Ngọc vừa vào trường Đại học đã lọt vào tầm ngắm của Hội trưởng Hội sinh viên Nguyễn Thùy TrangNhân vật trong truyện không liên quan đến đời thậtThanh Long Nho <3…
Một chút ngọt ngào giữa hai gái thẳng chị trap x em hỗn - người chị Bảo Bình tháng 1 trap gơ nhưng ai bảo trap là giãy, và người em Bạch Dương tháng 4 mỏ hỗn thích trêu người chị giỏi trap...Giai đoạn: Tháng 6/2024 - TbcCP: Thanh Long Nho - Ninh Dương Lan Ngọc x Trang Pháp…
Muốn cắn chết mấy thằng AD, thằng nào gánh được mình thì tha =))))…
Thể loại: cổ trang giang hồ, mỹ cường công, bình phàm thụ, nhược thụ, công sủng thụ.Tác giả: Hiên Viên HuyềnDịch: QT tỷ tỷEdit: Viên NhưBeta: Lam PhiNguồn: https://loadingforever.wordpress.com/mục-lục/da-hoan-thanh/sở-sở/…
Vẫn luôn có một ánh mắt si mê nhìn về phía em, chẳng giấu được, và cũng không muốn giấu. . Fanfiction chỉ là hư cấu, vui lòng không áp dụng vào đời thực OOC…
Ở đây có thanh long, nho và chuối chiên…
Thể loại: textficCouple chính:Diệp Lâm Anh×Trang PhápDiệp Lâm Anh dân tổ cưa cẩm gái thẳng Thùy TrangDạo này t thic textfic quá:)))…
Những câu chuyện dở khóc dở cười ở khối 12, trường trung học phổ thông Nhất Yến.…
Chuyện tình mẹ kế…
Tình yêu là gì ? Trong sách không có nhắc đến🤍…
từng đấy ánh mắt em trao, có bao nhiêu là thật…
Tác giả: Trường An Cửu Châu [长安九洲]Edit: Phan ^^Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, điềm văn, hiện đại. Chủ công, thụ sủng công.Tình trạng bản gốc: 8 chươngTình trạng bản dịch: Hoàn. Bản dịch phi thương mại. Không đảm bảo bản dịch đúng 100%Văn án:Bạn cùng phòng 1: Tôi thích con trai.Cố Du: Anh bạn, đi thôi, theo đuổi chân ái đi!Bạn cùng phòng 2: Tôi thích con trai.Cố Du:...Bạn cùng phòng 3: Tôi thích con traiCố Du: Tôi chắc chắn là ở lộn phòng rồi.Bạn cùng phòng 3: Tôi thích anh.Cố Du: WTF???[Cầu viện, phòng bốn người ba người thích con trai, một người trong số đó còn thầm mến tôi, thân là một thẳng nam thì làm thế nào?][Chủ công, đoản văn, thẳng nam (không hề)]Vai chính: Cố Du x Hứa Giải. Vai phụ: Lý Diệu Văn, Triệu Hiểu.Vui lòng không repost, Cám ơn!!Link nhà: linking998.wordpress.com…
[ re-up ]Vũ Trong Phụng viết Làm đĩ vào năm 1936, một thời đại thực sự hỗn loạn như đã hiện lên qua nhiều trang viết của ông và các nhà văn cùng thời. Xã hội thành thị Việt Nam thời ấy đang "Âu hóa" một cách nửa mùa - cái cũ chưa qua, cái mới chưa tới, đầy rẫy sự nhốn nháo, lừa lọc, sa đọa và đau khổ.Làm đĩ được viết dưới dạng tự truyện của nhân vật chính tên Huyền. Sinh ra trong một gia đình có cha làm việc cho Tây nhưng lại cực kỳ hủ bại, từ nhỏ Huyền đã luôn bị người lớn lảng tránh và nạt nộ khi cô bé thắc mắc về những vấn đề giới tính.…
Còn gì tuyệt hơn đúng người đúng thời điểm. Nhân vật trong truyện không liên quan đến đời thật.Thanh Long Nho <3…
Con fic này được ra lò đúng theo lời hứa là hai bố mà có hint thì sẽ lên truyện mới. Nói chung là nội dung thì vô đọc đi nha chứ em cũng không biết miêu tả như thế nào nữa =))))…
Hehe đây là con fic thứ hai của em nha cả nhà yêuBối cảnh thanh xuân vườn trường. Trần Đăng Dương học sinh lớp 11A3 nổi tiếng với thành tích học tập giỏi và là lớp trưởng lạnh lùng nhưng dưới vỏ bọc đấy lại là một người ấm áp và cậu còn có một tài năng ít ai biết đó là hát và chơi nhạc cụ rất tốt, anh có thể chơi piano và guitar một cách thành thạo và chuyên nghiệp. Chính người phát hiện ra những tài năng này của anh chính là Lê Quang Hùng lớp phó văn nghệ của lớp 11A3. Và chính đó là bước ngoặt khiến cuộc đời cậu thay đổi, còn có thêm một bóng dáng bước vào như mặt trời sưởi ấm đêm đông.…
Em chưa bao giờ hối hận vì thích anh, vì anh xứng đáng. Anh chỉ là anh thôi, nhưng anh là tất cả em ngưỡng mộ ở một người, anh là ốc đảo em mơ về trên chuyến hải trình cuộc đời. Bão giông đủ rồi, cho em một chốn về được không? Sài Gòn này rộng lớn lắm mà, sao em chẳng thể chạy thoát khỏi kí ức về anh cơ chứ. Thành phố này đang gào thét tên anh mỗi khi em bước xuống phố, tới mức em chẳng dám đi theo cung đường quen thuộc tới nhà anh nữa. Có lẽ, một đời này em chẳng sải bước trên cung đường đó được nữa.Đành cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đườngLặng lẽ sống tiếp với bao tổn thương…
Đừng để mọi thứ trở nên quá muộn màng...…