

Dành cả thanh xuân để yêu một ai đó
Tôi không biết nên nói gì…
![[BHTT] [Tự viết] Xem như ta có duyên không phận!](https://truyen247.pro/images/bhtt-tu-viet-xem-nhu-ta-co-duyen-khong-phan-327981339.webp)
[BHTT] [Tự viết] Xem như ta có duyên không phận!
Châu Vân Thanh (Cô): 24 tuổi, gia thế bình thường, nghề tay trái: kinh doanh bất động sản có công ty nhỏ tên VT.Lâm Phan Tú Nhiên (Nó): 16 tuổi, gia thế đang là một bí ẩn.Trịnh Khang(Cậu): 16 tuổi, bạn thân nó, là thiếu gia có tiếng của cả nước.…

Nàng là của bổn vương gia
(Xuyên không, ngọt, HE)Vương phi yêu nguyệt, Vương gia lãnh hànNàng- 1 sát thủ đội lốt 1 minh tinh siêu nổi tiếng. Xuyên qua bá đạo ngang ngược trêu chó chọc mèo. Gây ra cuồng phong bão táp.Hắn- 1 vương gia ngàn vạn nữ nhân ngưỡng mộ. Lãnh huyết yêu nghiệt.Gặp nàng, bất quá chỉ hơi hứng thú, biết đâu duyên số đã định ngàn vạn không thể thiếu nàng.…

không phải giờ phiêu lưu
all my fault…

Đừng nói buôn bỏ vì... lời hứa của chúng ta
Tác Phẩm Đầu …

Tình Dược - HarGin
"mẹ ơi...cho con ngó ảnh xíu nha"…

ĐÔNG QUA XUÂN ĐẾN
Là câu chuyện trong quyển nhật ký đời thường…
![Trọng sinh chi quá vãng [ giới giải trí ] - Độc Ngồi](https://truyen247.pro/images/trong-sinh-chi-qua-vang-gioi-giai-tri-doc-ngoi-108077933.webp)
Trọng sinh chi quá vãng [ giới giải trí ] - Độc Ngồi
Văn án :Thẩm gia xảy ra chuyện thời điểm, Thẩm nghị phía trước dưỡng những cái đó tiểu bạch kiểm bỏ đá xuống giếng bỏ đá xuống giếng, ôm người khác đùi ôm người khác đùi, chỉ có sự nghiệp như mặt trời ban trưa sở lệ chạy tới, một bộ ta muốn cùng ngươi cộng tiến thối bộ dáng, Thẩm nghị không chút khách khí đem nhi tử ném cho hắn. Trọng sinh sau Thẩm nghị, không nghĩ làm sở lệ lại tiến giới giải trí, hắn tưởng đem này bảo bối giấu đi, chính là không chịu nổi sở lệ là cái vật phát sáng, bị bạn tốt kiêm đại đạo diễn nhìn trúng, lại đi lên thiên vương chi lộ. Sở lệ vẻ mặt dại ra, hỏi: "Vậy ngươi nghĩ muốn cái gì lễ vật?" Thẩm nghị cà lơ phất phơ trả lời nói: "Ta nhi tử còn thiếu cái mẹ kế, ngươi nguyện ý bỏ thêm vào vị trí này sao?" Song thị giác, thiên chịu…

Ma Cà Rồng Biết Yêu
Ta là ma cà rồng ai cũng ghét ta chỉ có nàng là không…

Hắc Nguyệt
Quang từ lúc còn bé đã luôn thích những câu chuyện phiêu lưu. Những thế giới đầy màu sắc được kể từ những ông lão trong thị trấn chuyên đi kể chuyện hay những người hành nghề hát rong ngoài đường phố hoặc là những con người thân thiện nhiều chuyện trong đoàn thương nhân lữ hành...Cậu đã ước mơ rằng lớn lên sẽ trở thành một người viết tiểu thuyết. Tạo ra những câu chuyện trong thế giới trí tưởng tượng của cậu.Nhưng cho đến năm mà cậu lên 10 tuổi. Có một đoàn cướp, chúng mệnh danh bản thân là những tín đồ của thần, nhận được chỉ thị từ thần và vào thị trấn để bắt đầu đánh cướp. Không chờ ai nhắc nhở tất cả người dân trong thị trấn đã vùng dậy để đấu tranh. Cuộc chiến nổ ra. Hai bên đánh nhau kịch liệt từ lúc ánh trời chiếu từ trên cao xuống cho đến khi thấy ánh hoàng hôn. Mặc dù có thể đánh đuổi được lũ cướp. Tuy nhiên sau cuộc chiến ấy rất nhiều người dân đã phải bỏ mạng và bị thương. Bố mẹ cậu trước đây đã từng là những Thợ Săn. Mặc dù cấp bậc không cao nhưng cũng mạnh hơn người bình thường nhiều. Ấy vậy mà trận chiến qua đi. Bọn họ cũng không thấy trở lại. Quang biết. Cậu biết bọn họ đã tử trận. Lúc cuộc chiến xảy ra, cậu đã núp trong hòm gỗ gần đó và quan sát hết tất cả. Nắm tay cậu siết chặt lại. từng dòng máu tươi nóng chảy tí tách từ trên bàn tay của cậu xuống dưới nền đất trong bầu trời lạnh giá. Cậu đã âm thầm quyết tâm. Quyết tâm phải trở nên mạnh mẽ hơn và tìm kiếm kẻ đứng sau bọn cướp gọi là Thần đấy để báo thù.…