Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
144 Truyện
[ĐAM MỸ - EDIT]Tôi trọng sinh về trường cũ gặp người yêu - Thi Vô Trà

[ĐAM MỸ - EDIT]Tôi trọng sinh về trường cũ gặp người yêu - Thi Vô Trà

18 0 1

Tên Hán Việt: Cựu cố tân trườngTác giả: Thi Vô TràTình trạng: Hoàn thànhEditor: LinnNguồn: WikidichThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Chủ công, Vườn trường, Nhẹ nhàng(Sau khi người yêu chết, tôi đột nhiên xuyên về thời gian em ấy đang yêu thầm tôi, mà tôi lại không hề hay biết)Lý Trì Thư nhiều năm qua luôn có ý định tự sát, tôi hết lần này đến lần khác đem em ấy từ quỷ môn quan kéo trở về.Nhưng tôi chưa bao giờ biết ý niệm tự sát của em ấy lại mãnh liệt như thế, cuối cùng em vẫn lựa chọn đêm tối hôm ấy, lúc tôi không để ý nhảy từ trên lầu xuống.Tôi không kịp giữ được em, chỉ có thể ngơ ngác ở tang lễ của em ngủ thiếp đi.Ngủ một giấc dậy, phát hiện xung quanh ồn ào náo nhiệt.Tôi đứng trong lớp học mười năm trước, nghe cậu bạn lớp bên cạnh nói, Lý Trì Thư đang học thể dục dưới sân._____Chủ công - ngôi thứ nhấtCP: Thẩm Bão Sơn x Lý Trì ThưThẳng như hình cầu phúc hắc công x Ngoan ngoãn ngốc nghếch tự cắt tay chân bình đạm thụLôi giả tự tránhTag: Mùa hoa mùa mưa, Trọng sinh, Ngọt văn, Vườn trườngLập ý: Khiến mình vui vẻ mới là việc ý nghĩa.…

Nhật Ký Thất Bại

Nhật Ký Thất Bại

4 0 1

Đúng! bạn không nghe nhầm đâu đó là "Nhật Ký Thất Bại". Tôi nghĩ chắc mọi người đã quá quen với những câu chuyện về những nhân vật chính kể về cuộc đời của họ đã từng vất vả tới cỡ nào và họ đã đứng lên và thành công ra sao.... Thật sự chán ngấy tôi chán vì năng lực của họ tôi chán vì mình đã cố gắng mà như mãi đứng yên một chỗ mà nghe họ khoe mẻ bản thân tuyệt vời thế nào...... Thế nên mới có câu chuyện của tôi ngày hôm nay. Bạn nghĩ sao về không overthinking? Chắc hẳn có nhiều người nghĩ người overthinking là một người suy nghĩ và làm quá vấn đề làm mọi chuyện trở nên phức tạp. Vậy bạn thử vào câu chuyện tôi sắp kể đây và hãy khách quan mà đánh giá một người overthinking như tôi xem góc nhìn của chúng ta có giống nhau không nhé...........…

Lưu Danh Hoa

Lưu Danh Hoa

0 0 1

Vệ Mộc Lang là thừa tướng đương triều, dưới một người trên vạn người, hắn thủ đoạn dứt khoác thi hành chính sách tàn bạo, tàn nhẫn và độc ác ,khắp nơi trong kinh thành ai ai đều biết, lại dần dần cùng một tên thích khách hàng đầu nguy hiểm cũng độc ác và tàn bạo xích lại gần nhau.Thừa tướng đương triều công x Thích khách hàng đầu thụ. Thừa tướng tiêu soái x Mỹ nhân thích khách. Kỳ thật, Cố Ngọc Xuyên năm nay Y chỉ mới 17 tuổi, nhưng những vết thương trong tim khi xưa, cùng những tập huấn luyện sâu trong ngục, tạo nên ý chí kiên định. Đủ để thấy sự trưởng thành của Y. Năm đó ,hắn nhận lệnh đi ám Thừa tướng đương triều! Mà thật lạ..! Mấy lần rồi,Y không thể ám sát được. Y trong lòng cũng thật khó hiểu,Vệ Mộc Lang hắn đều né được.Do hắn hên đi a? Nhưng nhiều lần rồi,Y khinh ,Cố Ngọc Xuyên không tin hắn lại may mắn nhiều lần như vậy .Y thầm nghĩ,nếu gặp được hắn Y sẽ xem xem.Hắn có gì để né mình?Vô tình, buổi tối đêm đó Y gặp mặt của Vệ Mộc Lang thật..! Cố Ngọc Xuyên lại nghĩ, nếu hắn chế.t chắc linh lắm a? Lần đầu gặp:Vệ Mộc Lang, hôm nay thời tiết nóng đi? Hắn tắm sớm! Đang ngâm mình dưới nước, hắn theo giác quan, biết Cố Ngọc Xuyên đang theo dõi mình. Hắn cười khẽ! Không quay đầu lại, như có như không nói vu vơ. "Ngươi cái gì thích ta? Mà nhiều lần như vậy theo dõi a?"Hắn biết mình đang theo dõi rồi!!! Y một mặc leo vào phòng, không tiếng động đi đến sau lưng Vệ Mộc Lang che mắt hắn lại, tay kia kề dao lên cổ hắn nói. "Ngươi thật sự ngạo mạn lắm a?"…

《痛苦的极限》GIỚI HẠN

《痛苦的极限》GIỚI HẠN

511 49 3

Author: Tam Sinh ThạchNhân vật: Vương Tuấn Khải x Vương Nguyên Thể loại: Fanfic Khải Nguyên, hiện đại đô thị, thương trường, tổng tài x thư ký, ngược luyến tàn tâm. SE. Tình trạng: Đang bò, lê, lết. Summary: "Cái gì tồn tại trên thế gian này, đều có giới hạn của nó, con người dù có sống vui vẻ, lạc quan ra sao rồi thì cũng sẽ phải chết đi, chuyển kiếp luân hồi. Tình cảm dù có sâu đậm đến đâu, nếu như chỉ có một người duy trì thì cuối cùng cũng sẽ phai nhạt dần theo thời gian... và tổn thương cũng như thế. Giới hạn của đau thương là khi con tim đã quá nhiều vết cắt, may vá thế nào cũng chẳng thể vẹn nguyên như vẻ ban đầu. Lâu về sau vết thương đó không còn rỉ máu, không còn đau âm ỉ nhưng những vết sẹo sẽ chẳng bao giờ bị thời gian xóa nhòa đi. Là khi đã quá mệt mỏi, khi tin yêu ngày một giảm dần. Khi nhận ra đối phương chẳng còn chút tình cảm gì nữa, chỉ có bản thân ngốc nghếch tin rằng sẽ khiến tình cảm cả hai lại như phút ban đầu.Thì sẽ tự tay vứt bỏ đi đoạn yêu thương dở dang mà bản thân cố gắng duy trì suốt bao năm qua. Phá tan mọi thứ, khiến tất cả hóa thành tro bụi. Không vương vấn, không luyến tiếc..."…