Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Lần đầu viết truyện mong mọi người chiếu cố nha. <33.Câu truyện nói về 1 cô gái lạnh lùng như rất được yêu thích, cô k quan tâm về họ nhưng cô vẫn phải để ý 1 tí, vì phép lịch sự nên bắt buộc vậy, thế là họ hiểu lầm cô cũng thích họ. Nên cô có 1 đàn harem 😅😅.Nhưng 1 ngày cô có tình cảm với 1 người, nhưng cô k biết rằng lần đầu gặp cũng là lần cuối...!!!…
Vân Sơ Nguyệt vì nghiên cứu của mình không được chấp nhận bị cách chứa ở nhà , khi cô đang kéo đồng đội cùng nhau đi chết trong trò chơi thì cốc nước không may bị đổ, cả căn nhà liền tỏa sáng trong đêm, nghiên cứu của cô cũng bất hạnh cùng bỏ mình. Khi ý thức của cô quay lại đã phát hiện mình ở trong một hang dộng xa lạ, còn vì tra nam mà xuýt bỏ mình, đáng kinh ngạc hơn là nghiên cứu của cô đã biến thành HỆ THỐNG CỔNG KHÔNG GIAN, từ đó giúp cô làm quen thế giới này. không ngờ đây lại là thế giới được dựng lên từ tiểu thuyết. nam chính lại hoàn toàn là một tên tra nam cặn bã, không những thế thân phận của cô còn là nữ chính số một. Nhìn một hàng nữ chính không đến hết, Vấn Sơ Nguyệt quyết tâm không trở thành 1 trong hậu cung của hắn ta. Để làm được điều đó thì cách tốt nhất chính là khiến hắn không thể trở thành nam chính, và hành trình cản đường nam chính của cô chính thức bắt đầu.…
truyệ đam mỹ thanh xuân vườn trường. xin chào tôi tên Lăng Tiêu (trùng tên thì em xin lỗi) một cậu sinh viên chả có gì nổi trội trừ thành tích học tập nói thẳng ra làn một thằng một sách ko hơn ko kém. còn lại mún biết thì vô truyện đọc he he…
Author: JLNhững câu chuyện vặt vãnh xung quanh cuộc sống của các thành viên tổ trinh sát phòng chống tội phạm ma tuý cảnh cục thành phố S.Note: drabbles nên là (gần như) không ( hoặc là chưa) có plot.Hope you like it!…
“Giữa dòng đời xô đẩy, tôi tìm em, em tìm ai?” “Ôm chặt tôi vào nhé, đời này kiếp này, đừng buông tay”“Tô Mạch Diệp khẽ hôn lên mắt cô, hắn đặt một nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn nước khẽ đậu. “Cảnh Mạc Ngôn, hãy để tôi che lấp những thứ đáng khinh đó ra khỏi đôi mắt em nhé, im lặng nào, tôi sẽ giúp em xóa nhòa nước mắt”“Từ khi nào, anh yêu em không phải vì sẽ được yêu… mà chỉ đơn giản là để yêu em. Từ khi nào, cho dù có buồn đau, giằng xé anh vẫn không thể từ bỏ em… Anh hoàn toàn không biết…chỉ biết bất chấp tất cả để giữ em ở đó, gần anh.”“Người yêu ư? Tôi không biết. Tôi không biết cô ấy có yêu tôi không. Tôi cũng không biết tôi có yêu cô ấy không. Tôi chỉ biết cô ấy là người tôi nghĩ đến. Cô ấy là giọng nói tôi muốn nghe. Cô ấy là gương mặt tôi ngóng nhìn.”Khi cô muốn ăn kẹo, anh muacho cô, tinh nghịch véo mũi cô mà nói: “Ngôn Ngôn, kẹo này không phải miễn phí, lần sau em nhất định phải đền bù cho anh!”Khi cô khóc, anh cho cô mượn bờ vai, chỉ khẽ an ủi: “Ngôn Ngôn, vai anh chỉ dành cho cô gái anh yêu thương nhất dựa vào, em không yêu thương anh như vậy, em nhất định phải đền bù cho anh!”…Nhưng giờ phút này, cô chỉ biết ngây ngốc nhìn anh trong lòng mình, nhìn anh khóc khăn nở một nụ cười, nhìn anh rướn đôi bàn tay trắng bệnh vuốt nhẹ lên mái tóc rối bù của cô, nhìn máu tươi thấm đỏ bộ váy cưới trắng tinh khôi của mình…“Ngôn Ngôn, trái tim này, sớm đã không còn là của anh, anh không đòi lại của em, cũng không cần em đền bù, chỉ cần để anh – tiếp tục được yêu em như vậy, tiếp tục được thấy em hạnh phúc. Anh sẽ trưởng thành, anh sẽ buông tay…, em nhất định phải hạnh phúc nhé! Ngôn Ngôn, anh chỉ cần một góc nhỏ trong trái tim em, chỉ cần một góc khuất để em mãi không quên thôi,… như vậy đâu tính là quá tham lam đúng không?...”…