Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là câu chuyện về hôn ước giữa thiên giới và âm giới, mục đích hôn ước này liên quan đến chính trị. Công chúa thiên đình không muốn lấy vua của âm giới nên đã trốn xuống hạ giới (trần gian). Công chúa thiên đình trốn xuống hạ giới với lý do là nghĩ vua của âm giới bằng tuổi cha mình và phải lấy người chưa từng gặp mặt là điều không thể nào chấp nhận được. Nhưng thực sự có phải cô công chúa này xuống hạ giới với lý do này không hay cô xuống hạ giới vì một mục đích khác.Thật ra truyện này mình đọc lâu rồi giờ chỉ viết lại theo trí nhớ của mình thôi , với lại mình viết là chỉ vì thích đọc truyện này, nếu ai có quan tâm thì like ủng hộ hoặc bình luận. Truyện này còn có tên là nhật kí thiên nữ. Tuy nhiên phần mình viết nó có một số khác với bản gốc.Nếu ai có quan tâm thì có thể gửi mail: [email protected]…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…
Hmm...Nói sao nhỉ? Nó như sợi dây liên kết chúng tôi vậy, mà ngẫm lại giống sợi dây trói buộc hơn chứ... Chơi với nhau cungx lâu rồi, thậm chí còn tưởng sẽ có tình bạn người ta phải ghen tị, cuối cùng vaanx mãi chỉ là sự ảo tưởng của tôi... Nó xinh, nó nổi tiếng, nó có được sự yêu meens của mọi người và khi nó cáu mọi ngươif im lặng hiều cho nó, quả là sung sướng nhỉ, trong khi tôi như con hầu đi sau, thậm chí có người từng hỏi nó "mày choiw với con đấy à?", tôi cũng chẳng để taam lắm đến tận ngày hôm nay.. Đăng stt buồn mong có ai quan tâm, nhưng chinhs BFF như nó lại không thèm like, tooi ảo tưởng hay nó ích kỷ không hiểu toi? Tôi khóc hàng đêm, nó không biết. Tôi có chuyện gia đình, nó đang bận đi voiws BF mới chuẩn bị thành BFF của nó sau khi nó từng nói với tôi "mày là đứa choiw với tao lâu nhất đấy" . Nó không hiểu tôi, con tôi vẫn đang coos hiểu nó. Tôi đang đợi nó trở về với tôi. "m ơi" *online* *seen* *không rep* "t bảo=))" "?" "t bla bla bla.." " ờ" Tao vẫn đợi mà không sao đâu:)) Tình bạn lãng mạn hơn tình yêu Câu này tôi nghe được cũng lâu rồi, chuaw chắc đã thế. Chẳng có cái gì miễn phí:) Tôi đang nhận lấy cái giá:) Vì tôi từng tin nó thôi_K_…
Xa nhà gần hai mươi năm, tiểu thư chính thất của Hầu phủ Định Tây, Lục Niệm, đã trở về kinh thành, còn mang theo cô con gái độc nhất vừa đến tuổi cập kê, Dư Như Vi. Đường xa khó khăn, tin tức khó thông, nhưng trong kinh thành, các quý tộc đã lần lượt nghe được tình hình của mẹ con họ, thực sự quá kỳ lạ. Lục Niệm trước khi xuất giá đã rất bá đạo, cha ruột không quản,mẹ kế không dám quản, Hầu phủ đành phải gả xa để tránh rắc rối. Ai ngờ, cô con gái lại xuất sắc hơn cả mẹ, khiến gia đình Dư gần như diệt vong, buộc phải trở về kinh thành nương nhờ Lục gia. Các phu nhân quý tộc trong công hầu bá phủ đều tỉnh táo lại, không thể để Dư Như Vi, người vượt trội hơn cả, chiếm lấy những chàng trai tốt của họ! Là cháu gái của Tam triều Thái sư, A Vi dù theo cha mẹ và anh trai đi nhậm chức ở nơi xa, vẫn là đứa trẻ được yêu thích nhất trong dòng họ. Bão tố nổi lên, Thái sư phủ bị cuốn vào cuộc tranh giành ngôi vị, một sớm một chiều sụp đổ. A Vi may mắn thoát ra, vất vả mưu sinh, cho đến khi gặp lại Lục Niệm, người gần như phát điên. Cô trở thành Dư Như Vi, trở thành thuốc của Lục Niệm, và cũng trở thành dao của Lục Niệm. Cô giúp Lục Niệm báo thù, đồng thời cũng báo thù cho chính mình. Câu chuyện về một đôi mẹ con giả cùng nhau báo thù.…
Nếu bạn muốn kiếm tìm một sự độc đáo, bất ngờ, có lẽ tôi sẽ không thể đem đến cho bạn. Đây là những ngô nghê của cô gái 19, là những bình dị trong cuộc sống của một người ít biến động. Tôi chỉ nhẹ nhàng kể bạn nghe những câu chuyện diễn ra trong cuộc sống hàng ngày, chuyện tình yêu, tình bạn, tình cảm gia đình và những mối quan hệ "không tên" khác. Câu chuyện xoay quanh Mai An - cô gái 18 tuổi. Trước khi vào đại học, Mai An thầm yêu một Vũ Hữu - một người đàn ông hơn cô 16 tuổi. Họ không hẹn ước, chỉ lặng lẽ bên nhau, nhưng cuộc đời không thể mãi yên bình như thế. Mai An chôn chặt tình yêu của mình vào sâu trong ký ức. Cô bắt đầu một tình cảm mới ấm áp bên Vũ Hữu Khôi - người bạn cùng lớp đại học. Nhưng thứ gì đã là của mình sẽ mãi mãi thuộc về mình. Kết thúc có thể đúng ý bạn, có thể không. Cuộc đời là thế. Rất mong manh. Tình yêu có thể sẽ nhận được sự đáp lại, có thể không. Một chút chạm nhẹ, cũng có thể vỡ vụn... "Chỉ là muốn viết ra một cái gì đó cho thỏa nỗi cô đơn, cho thỏa máu nóng trong người đang sôi sục. Được ghép lại của rất nhiều thứ. Hỗn tạp mà sàng lọc. Là tình yêu."…
Hai con người với hai xuất thân khác nhau một người giữa ma giới và người còn lại ở tiên giới liệu kết cuộc sẽ như thế nào?Khi nàng là một hồ ly thuộc ma giới, nơi quanh năm suốt tháng chìm trong mây mù, dù thần tiên cũng không thể đi vào.Chàng là thần tiên, là mặt trời chiếu sáng cho muôn loài, được thế gian muôn đời sùng bái.Luật trời viết rằng, thần tiên và yêu ma không thể ở bên nhau. Nhưng trái tim nàng mách bảo rằng, ngoài chàng ra, nàng không muốn ở bên bất cứ một người nào khác.Số mệnh đã định, rằng nàng sinh ra để làm chủ nhân của ma giới, nhưng nàng chỉ muốn làm chủ nhân của trái tim chàng....Liệu có một ngày, vầng dương kia thôi chiếu sáng, để trở thành một phu quân bình thường của hồ ly?Liệu có một ngày, hồ ly kia không còn chống lại số mệnh nữa, chấp nhận làm phu nhân của Ma Vương?Liệu có một ngày, ma giới kia không còn u ám nữa, để ánh dương chiếu tỏ?Bất kể thế nào, hồ ly cũng tin rằng, dù nàng không còn gì cả, ánh dương vẫn chỉ thuộc về mình nàng mà thôi.Có hồ ly, ánh dương kia càng thêm rực rỡ. Có vầng dương, hồ ly... lần đầu biết yêu…
Đây là một câu chuyện về tận thế, những con người mang lý tưởng cao cả nhưng bị thực tế vùi dập, những con người đi tìm lại gia đình, hạnh phúc,...Cô là một bác sĩ mới ra trường, muốn được thi nghiên cứu sinh, đã được gia đình đồng ý nhưng đến gần ngày thi lại bị chính gia đình của mình cấm cản, bắt cô phải theo mẹ đi theo quân dọn đến ở quân khu của cha và anh.Cô giãy dụa phản kháng, từ nhỏ đến lớn con đường của cô luôn bị sắp đặt, tự do của cô luôn ở trong lòng bàn tay của cha và anh trai.Chỉ là cô chưa kịp phản đối thành công thì tận thế đã đến,...Mà mẹ cô theo lời dặn của cha đã về nông thôn thu mua rau củ quả sạch, vật tư mà mẹ cô thu thập được cô lại không biết ở đâu.Cô lên đường tìm mẹ, vượt qua bao nhiêu chông gai, nhìn thấy thực tế tàn khốc, lòng người ấm lạnh, ... Cô giữ lời hứa với anh trai bảo vệ mẹ, đưa mẹ đến chỗ ở của cha. Nhưng khi cô và mẹ đến, thì quân khu đã bị phá hủy. Nỗi đau khổ lan tràn tận tâm can, sống chết của cha và anh trai không rõ. Tương lai cô và mẹ sẽ như thế nào đây???Anh thì không biết cô còn nhớ lời nguyện ước của mình dưới gốc cây bạch quả hay không???…
Thể loại :Ngôn tình, xuyên không, 1x1, nữ phụ văn, chiến trường, linh hồn trọng sinh, ân oán tình cừu.Trích mở đầu:Diệp Huân đưa tay lên miệng ho khan không ngớt, ho như muốn phun cả nội tạng ra. Liễu thái y bên cạnh lo lắng đến đổ mồ hôi. Một tay không ngừng sắc thuốc, tay kia thì vỗ vỗ lưng nàng. Hiền quý phi nhìn nàng rồi lắc đầu, trước khi đi, nàng nói: "Ân oán các ngươi, ta không xen vào. Nhưng Huân nhi, ngươi phải biết chừng mực, kẻo lại rước hoạ vào thân." Trích kết thúc:Ngoài trời, mưa đang rơi từng giọt nặng trĩu. Diệp Huân quỳ dưới mưa cuối đầu cười, cười to đến mức ho khan không ngừng. Hoài vương nhìn nàng, y cũng không nỡ để nàng như vậy, nhưng hết cách rồi, hoànv huynh không cho phép, y cũng không thể làm gì được.Bắc vương bước đến mặt nàng, khẽ nâng cằm nàng lên. Diệp Huân ngừng cười, hoang mang nhìn vào y như con thú nhỏ đang bị đe doạ. Y cười lạnh nói: "Công chúa, ngươi còn biết thân phận mình sao? Dám chạy trốn khỏi bổn vương? Gan ngươi to lắm!"Diệp Huân nhìn y một lúc lâu, một dòng máu tươi tiên diễm chảy trên người nàng, Bắc vương hoảng sợ, ôm chắt lấy nàng gầm lên: "Thái y, thái y!"Liễu thái y chạy nhanh tới, cầm tay lên bắt mạch cho nàng, một lúc sau mới thở dài: "Công chúa, người đã...chết.."…
[Sưu tầm]Dự Dao về nhà trong một đêm mưa to gió lớn, vừa nhìn sang lại thấy một thiếu niên cực kì đẹp đang ngồi ngay trước của nhà mình...Hóa ra thiếu niên không hiểu sao bị mất trí, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu kia, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời kia, còn có thân hình vì lạnh mà run rẩy, cô cảm thấy thật là bất đắc dĩ, đem người mang vào trong nhà.Vì anh không nhớ gì cả, nên cô đành lấy tên cho anh là Nặc Nặc, còn phải dạy anh cách sinh hoạt, cách nói chuyện, không khác gì nuôi dạy con nhỏ cả...Cô cho rằng, có lẽ chỉ là lòng tốt đột nhiên quấy phá, khiến cô không thèm suy nghĩ đã cưu mang anh, cô càng không nghĩ xa xôi, càng không hề tính toán sau này thế nào, nhưng sau đó, cô lại thay đổi...Bởi vì có một ngày, Nặc Nặc biến mất, cô tìm anh mãi không thấy, sốt ruột đến mức phát điên lên.Thì ra anh bị người ta đuổi đánh trong ngày tuyết lớn, lúc tìm được anh ở ven đường giữa đêm khuya, anh đang co rúc bên canh đống tuyết, trong ngực ôm thật chặt một tờ giấy nhăm nhúm bẩn thỉu.Trên giấy là con chữ xiêu vẹo do anh tự viết và vệt nước mắt: "Tôi có chủ."Đằng sau là một cái tên "Dụ Dao" và số điện thoại di động của cô.Dụ Dao cảm thấy trái tim mình run lên.Không bỏ được, không để mất được, vậy thì cô nuôi anh cả đời.Nhưng nuôi rồi, Dụ Dao mới phát hiện đã xảy ra chuyện lớn...…
Tần triều hậu kỳ, chính sách tàn bạo tần ra, bá tánh dân chúng lầm than. Giang hồ náo động, trăm nhà đua tiếng, âm mưu quỷ kế không ngừng, huyết vũ cùng tanh phong, tùy ý có thể thấy được. Hiện đại sinh viên tiêu Nghiêu, mạc danh đi vào quỷ cốc, luyện công chịu truyền thừa, ba năm sau thừa kế Quỷ Cốc Tử chi danh, hiện thân giang hồ cùng triều đình, bằng vào cao siêu võ nghệ cùng mưu trí, sát ra một cái mưa gió lộ.https://truyentiki.com/tan-mat-mua-gio.25493/…
Nắm giữ trong tay hai thế giới quyền lực nhất_ là chủ tịch tập đoàn Phong Thị được mệnh danh hàng đầu thế giới_ lại là chùm bang Vĩnh Diệu một tổ chức mafia lớn nhất nhì của HongKong . Cái mác chủ tịch bề ngoài của hắn vừa đẹp trai lại ga lăng mặc dù gương mặt của hắn lúc nào cũng ngư tảng băng, suy nghĩ khó đoán nhưng lại là hình mẫu lính tưởng của biết bao nàng. Thế nhưng mấy ai biết được cả sáng và tối hắn đều là chùm. Bên cạnh hắn có 4 trợ thủ có thể coi là cánh tay đắc lực...và còn 1 tiểu cô nương nhỏ nhắn đáng yêu mà hắn không lúc nào không che chở......P/s: đây là 1 câu chuyện theo nhiều khía cạnh của tình cảm xoay quanh 'hắn' và 'cô' .....nếu muốn biết thêm thỳ vào ủng hộ mik nhé ^_^…
Thể loại: 12 cung hoàng đạo, siêu nhiên, hệ thống, nhiều nhân vật chính, hài hước,....Văn Án: Sau cuộc chiến thế kỉ, 12 chòm sao được dân chúng tung hô kính ngưỡng lại đang ra sức giao chiến để giành lấy vị trí thủ lĩnh. Thiên Bình, người đại diện cho cán cân công lí đề ra một trò chơi, theo đó, mười hai người sẽ gắn kết với một hệ thống đặc biệt để hoàn thành nhiệm vụ chuyển giao sang nhiều thế giới khác nhau. Trong mỗi thế giới, họ phải ra sức tìm kiếm và loại bỏ lẫn nhau bằng cách lấy đi sợi dây chuyền cổ có in biểu tượng của mỗi cung hoàng đạo. Sau mỗi thế giới sẽ có bảng xếp hảng riêng, khi nào có người đạt đến 100 sao, trò chơi sẽ kết thúc.* Truyện không thiên vị cho bất cứ chòm sao nào, mỗi thế giới sẽ có một người được chọn ra làm nam/nữ chính để thuận tiện hơn cho việc đọc, tránh bị lộn tên giữa nhiều nhân vật bởi ở truyện có tận 12 nhân vật chính. Và nam/nữ chính được chú ý trong từng thế giới chưa chắc đã là người thắng cuộc cuối cùng.&Lưu ý: Tình yêu chủ yếu giữa các cung hoàng đạo với nhân vật phụ khác trong cốt truyện, rất ít nhân vật cung hoàng đạo yêu nhau!CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ !!!@Truyện có bản quyền, không đưa truyện đi các trang khác khi không ghi tên hay không có sự chấp thuận của tác giả.…
Author: Tramanchuale - Tradaochanhday - otp của em real - duaa hauu chamm muoii .7/3/2023 - ??/??/??Những chiếc oneshot nho nhỏ dành cho các bạn🌷Lưu ý: - Đây là những đoạn trích trong tiểu thuyết của tôi! Nếu ai cảm thấy khó hiểu khi đọc truyện thì cmt, tôi sẽ giải thích - Hầu hết các oneshot tôi viết đều không có kết, không đào sâu vào truyện- Những oneshot đều là kết SE, nếu có thể tôi sẽ cho thêm một chút HE hay BE vào! _____________ Cảm ơn đã đọc ____________…
lặng lẽ yêu cậu từ phía sau...thích ngắm cậu khi cậu chơi bóng rổ.chỉ là vô tình thích hay đã trúng tiếng sét ái tình? cậu biết! tại sao?! tại sao cậu không cho tôi cơ hội?! ...chăm sóc cậu, quan tâm cậu trong âm thầm khi cậu gặp khó khăn...giúp cậu vượt qua mọi thử thách của cuộc sống... dùng cả thanh xuân để chờ! vậy cậu có chấp nhận tôi?________._______- cậu phiền quá- vậy à! không sao, chỉ cần cậu nhìn từ xa thôi không phiền cậu đâu- haizzz ....tùy cậu vậy[......]Hiểu lầm...- này,sau cô lại đẩy em ấy ngã- mình không có- còn chối - aaaaak cậu có cần đẩy tôi mạnh như vậy không , tại sao cậu không tin tôi?!cậu lại vì 1 cô gái mà đánh mất tình bạn giữa chúng ta không?rốt cuộc cậu xem tôi là gì?....Tai Nạn_ cậu bị chấn thương và không thể nhìn thấy- cô là ai?- tôi là giúp việc mới, từ nay tôi sẽ giúp cậu trong mọi việc ....Chia sẻ - em biết không tôi từng thích 1 người nhưng đã đánh mất cô ấy- * nước mắt bắt đầu rơi* vậy à? cô gái đó như thế nào?chắc xinh đẹp và may mắn lắm ....cảm thông và lời hứa - mối tình đầu của tôi bắt đầu từ lúc nhỏ- còn tôi thì vô tình gặp cậu ấy khi trên đường đến CLB...biến cố- Tôi sang mỹ chữa trị, em ở nhà chờ tôi về đấy- vâng!!!!!!quay về - mẹ cô gái giúp việc đâu rồi?- cô ấy xin nghỉ và chuyển đi nơi khác rồi con- mẹ biết cô ấy ở đâu không ...3 năm chờ cậu trong vô vọng, giờ cậu đang ở đâu? Biến cố bất ngờ cuối cùng em cũng gặp anhHạnh phúc!( kết HE, ngôn tình 😂 chứa Hài Kịch, lãng mạn gây cấn )mong mọi người ủng hộ, góp ý kiến để mình…
Tác giả: Vô TộiThể loại: Tiên HiệpTÓM TẮT TRUYỆN:Truyện Thế Giới Tiên Hiệp là một tiên hiệp nhiều màn đặc sắc hài không ra nước mắt và sẽ có vô số màn hương diễm. Những ai ưa thích thế giới tiên hiệp của phàm nhân tu tiên chắc hẳn sẽ thích tác phẩm này!Một con đường tu tiên hiểm ác trắc trở như thế nào,một bước sa chân vạn kiếp bất phục tranh đấu để đi lên con đường nghịch thiên tu tiên,vĩnh sinh bất tử.Lúc bước lên con đường tu tiên, giữa ngàn vạn tiên đạo phía trước mà sự tồn tại của ngươi lại chỉ giống như con sâu cái kiến, giữa lúc tất cả khi dễ cùng vô số bất bình hạ xuống thân ngươi, ngươi là nên ẩn nhẫn, hay nên phấn chấn mà tranh giành, không sợ sinh tử?! Với văn phong phóng túng đầy đặc sắc Vô Tội sẽ mang cho chúng ta một câu chuyện thật sự thích thú. *** Lần trước là cuối tháng, nhưng hôm nay là hôm nay." Lưu Đạo Liệt trêu trọc. "Thiên Chúc Phong có việc, trước đêm nay phải giao đủ số lượng Hóa Vũ Thảo.""Trước đêm nay?"Nghe xong Diệp Vân muốn nhảy dựng lên, không kìm nén được tâm tình đang phẫn nộ liền thốt lên. "Chỉ còn không đến ba canh giờ, ta làm sao kiếm đủ?""Còn ba canh giờ, có gì mà không kịp? Huống hồ lúc trước ta nghe nói ngươi đối với ta có nhiều điều bất mãn, hay là cho ngươi đi Linh Thú Tháp? Ta thấy chỗ đó hợp với ngươi hơn đó."Lưu Đạo Liệt cười ha hả, ánh mắt đầy trào phúng liếc qua người Diệp Vân rồi quay người rời đi.Nhìn theo bóng lưng Lưu Đạo Liệt, song quyền Diệp Vân nắm chặt, toàn thân run rẩy.Hóa Vũ Thảo tuy không phải là thảo dược cực k…
Có con chồn bước lang thang,Ở trên đập đá đắp ngang sông Kỳ.Lòng em luống những sầu bi.Nỗi chàng quần thiếu ai thì may cho ?Lang thang chồn bước một mình.Sông Kỳ đã thấy băng ghềnh chỗ sâu.Lòng em luống những bi sầu,Nỗi chàng thiếu nịt, ai đâu may giùm?Có con chồn bước một mình,Lang thang đi dọc ở bên sông Kỳ.Lòng em lo ngại sầu bi:Áo quần chàng thiếu, ai thì may cho ?(Hữu Hồ - Kinh thi - dịch thơ: Tạ Quang Phát)Nàng, vốn là cửu công chúa của Tây Lương quốc, ở Tây Lương nàng được vô vàn ân sủng, chỉ vì cầu thân mới phải lên đường đến Trung Nguyên.Hắn, thân là đương kim thái tử, địa vị chỉ khom lưng dưới một người mà đứng trên cả ngàn vạn kẻ khác, vì hôn nhân chính trị, bất đắc dĩ mới phải lấy công chúa của dị quốc.Hắn có ái phi của riêng mình, Triệu lương đệ. Nàng cũng có cuộc sống của riêng nàng, ấy là lén xuất cung, chặn ngựa lồng dở chứng, trừ gian diệt ác, đuổi trộm cắp, tiễn trẻ lạc về tận nhà, lại còn có uống rượu, ngao du kỹ viện....Họ tưởng đâu chỉ là 2 đường thẳng song song vĩnh viễn không bao giờ giao nhau.Thế rồi những tranh đoạt địa vị trong Đông Cung, những phải trái vô duyên cớ, những nham hiểm ngấm ngầm, lại cứ từng bước từng bước cuốn nàng công chúa ấy vào dòng nước xoáy."Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, ngắm nhìn ánh trăng.Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng, mà đang đợi cô nương chăn cừu trở về.....Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng.Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ng…
" sao không một tia sáng nào len lỏi vào đây mà anh vẫn phát sáng ? "" tại vì em là tia sáng của anh "tin hot !! cặp đôi chó mèo đến với nhau, lại lên top 1 tin nóng của trường rồi !!ʕっ•ᴥ•ʔっ…
Tác giả: Listars Cẩm Tú Gấp lại cuốn nhật ký mang theo bao hy vọng và ước mơ. Chàng thiếu niên có chút thoáng buồn. Nơi thế giới đó, có cô, nhân vật chính của câu chuyện. Anh ghi lại dòng ký ức qua từng giấc mơ mỗi đêm, bằng trái tim đã lỡ đem lòng yêu một cô gái dường như không tồn tại trên thế giới thực mà ngày ngày anh phải đối mặt với bao khó khăn ấy... Cô mở mắt sau giấc ngủ sâu, không gian xung quanh cô chỉ còn là một màu trắng xoá mờ ảo. Thế giới của cô cứ vô thức mà dừng lại theo ngòi bút của anh. Anh nhớ lại tất cả những điều dù là nhỏ nhặt, mỗi lần anh gặp cô, yêu cô, và chơi đùa cùng cô. Anh vẫn từng bước, từng bước mà tiến lên theo lời động viên thầm lặng của cô. Còn cô, dựa vào bờ vai rộng ấy mà tự nhắc mình không được chùn bước, phải thật mạnh mẽ khẳng định bản thân. Anh khóc, dù sao đó cũng chỉ là một giấc mơ được lưu lại trên trang giấy. Anh khóc, một chút nhớ nhung và một chút hy vọng. Anh khóc, không phải khổ đau, mà đó chính là giọt nước mắt của hạnh phúc. Ước mơ của anh, đơn giản mà thật hoang đường. Nhưng không, anh vì cô mà đã làm được. Giọt nước mắt in sâu vào cuốn nhật ký, anh nhẹ hôn lên, hy vọng sẽ không làm cô thất vọng. Cô cũng khóc, trong một thế giới không có thực dựa theo nét chữ của anh. Cô ngất lịm. Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, cảnh vật quanh cô thật kỳ lạ làm sao. Cô gặp anh. Cô không nhớ những ký ức vương lại trên trang giấy ước mơ kia nữa. Một khởi đầu mới, sự tồn tại của cô trên sân khấu hào quang này, cùng với anh.…
Hyomin à tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu , câu nói đó cậu nói với tôi rất nhiều lần .Đúng cậu thực hiện câu nói của cậu nói với tôi rất tốt . Lúc tôi được 10 tuổi , tôi chuyển vời thành phố rộng lớn này sinh sống Tôi chuyển vào trường học , tôi may mắn lắm khi được học chung với cậu , cậu bất truyện để làm quen tôi , lúc đo tôi rụt rè lắm , mẹ bảo tôi không nên nói chuyện với người lạ , nhưng tôi cảm thấy cậu rất thân thiết .Chào cậu , mình là Sunny , rất vui được gặp cậu - cậu cười với tôi Còn mình là Hyomin , mong cậu giúp đở - Tôi nói với cậu Được mà tớ sẽ luôn bên cậu - CẬu nói rồi cười ngố với tôi Tôi cảm thấy vui lắm vì chưa gì mà tôi đã có người bạn tốt với tôi như thế . Niềm vui chưa được bao lâu , đến khi tôi 15 tuổi , gia đình tôi , cha mẹ tôi cải nhau mỗi ngày , dẫn đến li đến 2 người li thân , tôi cảm thấy buồn lắm và chạy đi khỏi cân nhà không còn ấm ấp nữa , tôi đi trên con phố rộng lớn , đi mãi cũng chẳng biết điểm dừng chân . trời cũng đã tối , lại mưa nữa , tôi lạnh lắm , đói nữa , tôi tìm chỗ để trú mưa , tôi ước gì sẽ có ai đó bên tôi cũng chia sẽ với tôi Tôi ngồi đó , tôi khóc nhiều lắm . Ngoài trời còn mưa tôi có thể cảm nhận ai đang che mưa cho tôi , tôi ngước lên thì thấy cậu đang che mưa cho tôi bằng cái ô của cậu . Mình cậu ướt hết . Cậu còn cười ngố với tôi nữa , gặp cậu tôi càng khóc lớn hết . cậu nhau mày nhìn tôi và từ từ ngồi xuống bên tôi cậu hỏi tôi Sao cậu ở đây , Trời mưa sao cậu ko về , lại ngồi đây khóc - Cậu nhìn tôi hỏiTrời mưa sao cậu ko về , lại ngồi đây khóc - Cậu nhìn tôi hỏi Tớ không còn nha nữa , cha mẹ đã bỏ tớ đi rồi - tôi khóc trong tiếng nấc Không sao Hyomin à tớ sẽ luôn bên cậu - Sunny cậu ấy nói với tôi Cậu nắm tay tôi đứng dậy , cậu đưa tôi về nhà , về nhà không còn ai cả , tắt cả đồ đạt đều dọn cả đi , tôi ngồi xuống đất khóc . Không vì họ ko còn thương tôi nữa . Cậu ngồi xuống kế tôi ôm tôi vào lòng , thì thầm với tôi / Hyomin à không sao tớ sẽ luôn bên cạnh…