Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
4,209 Truyện
Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

36 9 9

Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…

[6 Chòm sao Fanfiction] The Healers (PVT)

[6 Chòm sao Fanfiction] The Healers (PVT)

444 33 2

Title: The HealersAuthor: Thậm Miên aka Phong Vãn ThiênRating: RGenre: Lãng mạn, ngược tâm, smut pha chút thần bí tâm linh. Available Couples:Ma Kết - Thiên BìnhThiên Yết - Song TửSong Ngư - Kim NgưuSummary:"Anh đã từng nghe qua từ Twinflames bao giờ chưa?" Cô ngước mắt lên nhìn hắn, dường như thấy đâu đó thấy được mặt hồ mùa thu sóng sánh phủ lên con ngươi nâu sậm của cô.Hắn im lặng, cánh môi cũng không có ý định sẽ cất lời. Có vẻ như hắn bắt đầu nhớ về lần đầu tiên hai người gặp nhau, dường như bị hút đến mãnh liệt. Cái cảm xúc mà hắn chưa bao giờ có. Cô chẳng buồn thở dài lấy một cái, có lẽ vì đã quá đỗi quen thuộc. Quen thuộc đến mức chẳng dám hy vọng điều gì, nên cũng không tồn tại thất vọng nữa."Tôi xin lỗi." Ba từ vỏn vẹn phát ra từ phía hắn. Bước chân chuẩn bị rời đi của cô như bị níu lại, xoay người nhìn sâu vào đôi mắt buồn của hắn. Cô khao khát tìm thấy điều gì đó, nhưng tất cả, cũng chỉ là một tấm gương soi nhau đến trần trụi."Cảm ơn."Câu nói cuối cùng hai người dành cho nhau, trắng đen rõ ràng, đối nghịch nhau đến sòng phẳng. Dẫu vậy, kẻ tự xưng là Healer, vẫn không thể chữa lành cho chính bản thân mình.…

KageHina: Lời yêu trên giấy..

KageHina: Lời yêu trên giấy..

231 41 1

"Nếu ngày mai tớ chết thì sao nhỉ?"Tôi ngẩng đầu nhìn em, lòng trĩu nặng. Hinata cười ngây ngô đáp lại, tựa như những dòng chữ nắn nót em ghi trên mẩu giấy chỉ đơn thuần như vệt nắng thu óng ánh, hay một cơn gió lang thang không chốn về.Tôi nắm lấy tay em, siết lấy thật chặt, mười ngón đan xen nhau.- Tớ không biết, nhưng chắc chắn, tớ sẽ níu cậu lại.Mắt em đỏ hoe, tôi chết lặng.....Hinata bị sang chấn tâm lý sau vụ tai nạn khiến em mất đi người cha. Em không nói, hai chân bị liệt và từ chối tiếp xúc với bất cứ ai.Cho tới khi em gặp lại cậu bé năm ấy.Kageyama cao ráo, điển trai, là người đã mang cho em hi vọng duy nhất.Anh gối đầu lên đùi, lặng lẽ siết chặt tay em, cánh môi mềm mại hôn miết lên từng ngón tay mảnh khảnh.- Đừng cố rời khỏi tớ nữa..Em vò đầu chàng trai nọ, tay khó khăn viết ra một dòng trên giấy.- Tớ không đau.Anh không nói gì, chỉ đón lấy cây bút kia, viết xuống một dòng chữ nhỏ xiêu vẹo.- Tớ đau.Em nhìn anh chăm chú, hai gò má đỏ bừng.Lại một mùa thu nữa đi qua, cái chết đối với em dần trở nên đáng sợ..Sợ sẽ không được gặp anh, được nắm tay anh, được nghe anh thủ thỉ về bao chuyện thú vị trên đời..Sợ..sẽ không thể nhìn thấy anh lần nữa.Gặp được anh là điều may mắn nhất trên đời..Thương anh nhiều, Kageyama Tobio.Kí tên.Kageyama Shouyou.…

Thần Trò Chơi Đến Từ Thế Giới Khác

Thần Trò Chơi Đến Từ Thế Giới Khác

17 1 1

Đây là tác phẩm đầu tay của mình, mong mọi người đừng ngại thẳng tay ném gạch đá vì da em dày lắm :>> Nhưng nếu có ném thật thì mn cho mình xin cái góp ý nho nhỏ đi kèm nha để mình có thể sửa đổi và phát triển hơn trong tương lai.Cảm ơn mn :>Một vị thần mang tên Lucas được biết đến với mệnh danh vị thần trò chơi đã bị Chúa giáng xuống trần gian tại quốc gia Dominium. Tuy đây là trừng phạt với Lucas, anh ta lại sống dưới hạ giới quá mức sung túc vì khả năng bài bạc bất bại của mình. Chúa than thở với người bạn của mình là Jesut - 1 vị chúa của thế giới khác - và đề nghị tráo đổi linh hồn của anh ta với 1 con người khác ở thế giới đó. Thế giới mà Jesut cai trị là một thế giới có nền văn hóa và lịch sử lâu đời hơn rất nhiều so với của Chúa, nơi đó có tới 8 tỷ sinh mệnh loài người và khoa học hiện đại thì phát triển vượt trội. Ở một thế giới như vậy, sớm muộn hắn sẽ gặp ai đó tài năng tới mức sẽ đạp đổ sự tự phụ của tên Lucas và dạy cho hắn 1 bài học. Đến lúc đó, Lucas sẽ phải quỳ gối khóc lóc xin chúa trời cho quay lại thế giới cũ, cái nơi mà cái tôi của hắn cuối cùng cũng có thể yên bình và tự nhủ rằng mình là bất bại. Well, ít nhất là Chúa đã nghĩ vậy....…

Thầy giáo đại nhân là chồng

Thầy giáo đại nhân là chồng

4 0 1

" Bà xã, mau dậy đi " Giọng nói ôn nhu phát ra từ cửa ngoài. " Tử Tuyệt, Tử Tuyệt " Cô gái hốt hoảng lên tiếng, khiến cho người đàn ông vội vả chạy vào." Sao thế? Em có bị gì không?" " Tử Tuyệt, ông xã lưng em đau quá, là do anh " cô gái trách móc người đàn ông, khuôn mặt hơi nhăn lên.Tống Tử Tuyệt cười nhẹ, người hổm xuống vuốt tóc cô " Bà xã, ngoan, là do anh, em mau thay đồ đến trường đi, có gì tối nay anh sẽ đền bù cho em nhiều hơn nữa " Tô Thanh Lam bốc hỏa, cái con người này thật quá biến thái mà, cô không thèm nói nữa.Tô Thanh Lam nhanh chóng dùng khăn quấn quanh người rồi chạy vào nhà vệ sinh, Tống Tử Tuyệt vốn đang bình tĩnh nhưng khi thấy cô quấn khăn đi vào nhà tắm thì lại cương cứng lên. Thật khổ cho hắn quá, ai bảo vợ yêu của hắn quá quyến rũ làm gì chứ.- --------------------------------------------------------Tống Tử Tuyệt chở cô đến trường, chiếc xe hơi dừng lại sau góc khuất bóng cây, Tô Thanh Lam mở cửa xe đi xuống, trước khi xuống xe Tống Tử Tuyệt kéo tay cô lại thừa cơ hôn sâu xuống môi cô, Tô Thanh Lam đỏ mặt đánh nhẹ vào ngực hắn. Nâng nhẹ cô thể cô lên đùi hắn, Tống Tử Tuyệt từ từ đưa lưỡi vào, khuấy đảo bên trong khoang miệng cô, môi hắn mút mạnh vào môi cô phát ra tiếng " chụt, chụt ", tay không an phận xoa nắn ngực cô, luồn ra sau dây áo cởi áo ngực cô ra. Tống Tử Tuyệt vén áo lên, nhìn 2 bên vú cô thèm khát, liền chỉ muốn đè cô ra mà đâm sâu vào. Tô Thanh Lam vừa sợ vừa xấu hổ, đang đứng ngoài cổng trường, ngộ nhỡ ai nhìn thấy thì làm sao chứ? Hắn không ngại nhưng cô ngại. Cô đẩy mặt hắn khỏi ngực mình xấu hổ lẻn tiếng " Anh mau tránh ra, trễ..trễ giờ học em mất, mau buông em ra...ư..m." Bị cô cự tuyệt, hắn nhăn mặt lên buồn bực. Tô Thanh Lam nhanh chóng sửa soạn lại quần áo của mình rồi ôm lấy hắn nũng nĩu " Ông xã, nhăn mặt sẽ khiến anh mau già đó, cười lên nè, chụt " không quên hôn lên má hắn, Tống Tử Tuyệt ăn mềm không ăn cứng, nếu khiến Tống Tử Tuyệt tức giận thì tối nay cô xác định thật rồi, mai khỏi đi học. …

Một Nhà

Một Nhà

106 6 11

Tình yêu tuổi học trò là tình yêu rất đẹp đẽ và trong sáng. Hãy mạnh mẽ và giữ vững niềm tin...sợi dây tơ hồng sẽ dẫn chúng ta đến gần nhau... Đây là tác phẩm đâu tay của tớ mong mọi người đừng bơ nó!…

[AllSanzu] Mộng

[AllSanzu] Mộng

29 2 2

Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhựt tan thành máu,Và khối lòng tôi cứng tợ si?Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa...Người đi, một nửa hồn tôi mất,Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?…

[Huấn văn] Thiếu phu nhân nhà Trần gia

[Huấn văn] Thiếu phu nhân nhà Trần gia

2,106 8 3

Cho tới mãi về sau này, trong kí ức của Liên vẫn in đậm khuôn mặt người thanh niên đứng giữa cánh đồng cúc dại, ngước lên cùng với gió nói được ba chữ anh yêu em. Đẹp đến mức khiến người níu giữ đến nỗi đánh mất lí trí, đánh mất cả bản thân. Tình yêu của Tuấn đối với Liên lại là mong chờ sự lệ thuộc, hoàn toàn không phải thứ tình yêu lãng mạn như Liên từng mơ và vì thế, anh dần dần khiến cô thay đổi.Tag: bdsm, BG…

Tháng mười một ngày ba mươi

Tháng mười một ngày ba mươi

0 0 1

Hôm nay !!!đó là ngày cô ấy bước qua tuổi 15 để đón nhận một tuổi mới đó là tuổi 16, chắc nó vui lắm :)) nhưng k hề, khi đem theo cả những bộn ưu phiền, cả những tình cảm chất chứa chưa thể nguôi ngoai.Đối với bao người được bước qua tuổi mới đó là niềm hạnh phúc, niềm vui.Nhưng cô ấy giờ đây được bước qua tuổi mới với những nỗi lo, và những tình cảm khác lạ một tình cảm k được đón nhận.Trước đây mỗi khi chào đón tuổi mới cô ấy từng rất vui nhưng khi biết được nếu cô ấy k cố gắng, k may mắn thì chỉ còn được đón tuổi mới vài lần nữa.Đây cũng chính là một phần lý do để cô níu kéo điều gì đó, nhưng khi cô ấy càng cố gắng thì cái cô ấy nhận được cũng chỉ là cái thương hại, với những cái nhìn khác của một số người xung quanh.Nhưng mấy ai hiểu được nỗi buồn trong lòng cô ấy, đau cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng cô luôn cố gắng vượt qua nó, như k thể vượt qua được.... bất chấp để chờ đợi một người những cái cô ấy nhận được lại chỉ đà tình yêu cảm thoáng qua, khiến cô càng đau lòng k muốn rời xa nó.Nhưng dường như càng làm vậy họ càng né tránh cô, khiến cô tuyệt vọng nhiều hơn.Bước qua tuổi mới đó làm niềm vui của bao người nhưng với cô ấy lại là cả một sự lo sợ.Sợ mình k thể đón nhận tuổi mới thêm năm lần nữa.Sợ phải xa mọi thứ......Khiến ngày nào cô ấy cũng khóc thầm, nhưng trong cô ấy vẫn đem rất nhiều hy vọng.Hy vọng được sống lâu hơn.Thanh xuân đối với cô ấy rất ngắn, đếm từng ngày trôi qua chỉ mong thời gian sẽ dừng lại....Nhưng tôi tin rằng cô ấy có thể vượt qua nó, nhưng tôi cũng k dám chắc nữa, thời gian rất ngắn, k chờ đợi một ai cả.Người đem nỗi đau chất chứa k dám nói ra, chỉ biết khóc thầm khi đêm tới, từng là một con người sống khép kín đã mở lòng tâm sự, nhưng giờ đây bị né tránh khiến cô đau hơn rất nhiều.Sợ cô ra đi đem theo những nỗi đau, nhưng lười nói xé lòng.Nếu cô ấy k may mắn hãy bên cô ấy khoảng thời gian còn lại, làm cho cô ấy cười nhiều hơn mỗi ngày.…

Trưởng công chúa bệnh yếu (ngocquynh520 convert)

Trưởng công chúa bệnh yếu (ngocquynh520 convert)

424 5 2

Trưởng công chúa bệnh yếuYến Ương Người người đều nói trường thọ trưởng công chúa là một từ nhỏ mang phúc người, chính là mình tương đối không có phúc khí. Lúc vừa ra đời, nàng bởi vì mảnh vụn cha cản một lần tai, lành bệnh sau mảnh vụn cha đối với nàng hổ thẹn trong lòng, không hề nữa ái thiếp diệt thê; Sau lại, thái tử huynh trưởng kế vị, có người thừa dịp địa chấn làm khó dễ, nàng vừa một cuộc bệnh nặng, khỏi bệnh thì quốc gia chuyển nguy thành an. Về sau nữa, có người mưu hại nàng Đại Chất Tử, nàng vì cứu to lớn chất tử rơi xuống nước, Từ đó, trường thọ trưởng công chúa thành cá chính cống ấm sắc thuốc, đi ba bước đều muốn lấy hơi, tùy thời có thể đi đời nhà ma. Vừa bắt đầu, tất cả mọi người đều cho là, trường thọ trưởng công chúa tất nhiên sống không quá cập kê, Vậy mà, tên ma bệnh này công chúa ở tại mẹ ruột, thân ca cùng Đại Chất Tử nhất trí che chở , lại bình an sống đến xuất giá. Thanh mai trúc mã An quốc công Thế tử bày tỏ, hắn hết sức vui vẻ tiếp thay trưởng công chúa thân ca hòa thân nương, tiếp tục đem bệnh yếu tiểu kiều thê nâng niu trong lòng bàn tay. Đợi đến sau lại, trường thọ trưởng công chúa phúc thọ song toàn, nói mát nhân tài ám hối hận mình mắt bị mù. ------------…

[JEFFBARCODE] [HẸN ƯỚC ĐẰNG LA TÍM]

[JEFFBARCODE] [HẸN ƯỚC ĐẰNG LA TÍM]

111 18 3

Đằng la với màu tím thủy chung thể hiện cho một tình yêu gắn bó, lãng mạn, khởi đầu cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc không những thế nó còn thể hiện sức sống trẻ trung, nhiệt huyết và sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi trẻ, của lứa tuổi học sinh.Em và hắn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau. Em trong sáng, thuần khiết hệt như mặt trời nhỏ còn hắn lại tự nhốt mình trong mớ suy tư hỗn độn của riêng mình dần khiến hắn trở thành một con người nóng nảy lại ít nói. Hắn và em như ở hai thế giới khác biệt nhau, nếu so sánh em với thiên thần thì chắc chắn hắn sẽ là ác quỷ đêm đến sẽ hù dọa em..."Aaaaaaaaaa P'Jeff em hông muốn nghe nữa đâuu ghê quá à" - Em dang tay ôm chặt hắn chiếc đầu nhỏ nhỏ cứ dụi dụi vào ngực hắn thật đáng yêu làm sao."Awww chưa xong mà bé" - Hắn cười cười vuốt tấm lưng nhỏ bé đang không ngừng run lên của bé con."Bé hông có chịu đâu ná" - Awww coi kìa bé con của hắn lại dở thói nũng nịu với hắn rồi, biết cưng em để đâu cho hết đây. Hắn xoa xoa đầu em: "Thế giờ bé với anh đi ngủ nhá, anh ôm bé ngủ là hết sợ liền" "Ngab~" Ôi thôi chết con tim bé nhỏ của hắn rồi, bé con dễ thương quá coi đôi mắt nai to tròn ươn ướt của em này, yêu em chết mất thôi.Đợi em ngủ say đôi mắt hắn dần đỏ lên, bé con của hắn đâu biết rằng câu chuyện hắn kể ở trên là thật, hắn chính là.....Chẳng biết sao dạo này mỗi lần đến trường nhìn thấy hàng đằng la tím lòng em lại buồn đến lạ, chẳng lẽ em đã quên mất thứ gì quan trọng rồi sao."Hẹn gặp lại em nhé bé con, anh sẽ đến cùng với lời h…

Cuồng Si

Cuồng Si

29 0 1

Tác giả: Anh ThưVăn ánSở Linh nhìn chầm chầm vào cô gái trong ti vi, cô gái ôm chặt cánh tay người đàn ông, vì muốn níu giữ mà tự hạ thấp bản thân, hứa hẹn đủ điều. Cô nhếch môi, hừ nhẹ: "Dại trai"Người đàn ông ngồi trên sô pha ngước lên nhìn cô, hai con người, một thái độ: "Chẳng phải giống em sao, chê bai cái gì?"....."Ông chủ họ Ngôn, em muốn ăn sushi, ăn sushi" Sở Linh cắn nhẹ tay áo của gã đàn ông, ra vẻ nũng nịu, nhưng bảy phần trong đó là uy hiếp.Gã đàn ông ấn trán cô đẩy mạnh ra phía trước, lười biến buông lời:" Không có""Vì sao?""Em ăn nhiều quá, phá sản rồi.""...."......"Ông chủ họ Ngôn, em 18 tuổi rồi.""Vậy à?""F**k!!! Ý của em hôm nay là SINH NHẬT EM. QUÀ!""Hôm qua mới phá sản rồi, làm gì có tiền mua quà cho em.""Mẹ kiếp!" Sở Linh đang định động khẩu thì người đàn ông quăng một cái hộp vào mặt cô, rồi bỏ đi.........."Ông chủ Ngôn, sau khi tốt nghiệp, em muốn sang Pháp.""Không được!""Vì sao?""Tôi nói không được.""Quá đáng!""Nói đi, em muốn ăn món gì, nhà hàng nào?""Hề hề, em muốn ăn món Pháp, hôm nay mình ăn cơm ở nhà hàng Pháp nha."......."Ngôn Phong, mẹ anh ghét em.""Mặc kệ em.""....""Ông chủ Ngôn...""Bà ta không đồng ý cưới em, vậy em dành dụm tiền cưới tôi là được rồi.""....."…

Tiểu bảo bối của tôii

Tiểu bảo bối của tôii

0 0 1

đam mỹ , 1×1 , ngọt sủng , sinh tử , có H , niên thượng ,thụ kém 11tNhân vật : Vương Tử Lâm (thụ) × Hàn Thiên Phong (công) Văn Án : Vương Tử Lâm từ nhỏ đã được Hàn gia nhận nuôi còn được Hàn phu nhân yêu thương như cả con đẻ . Với tâm hồn ngây ngô cậu lúc nào cũng quấn quýt bên anh . Hàn phu nhân sợ cậu bị thằng con trai mình ăn mất nên bao bọc cậu mà chăm sóc . Nhưng bà đâu ngờ được đứa bé được bà nâng niu vào sinh nhật 18 tuổi bị thằng con trai hơn cậu 11 tuổi xơi mất .Cúi cùng cậu mang thai và được nâng như trứng hứng như hoaaaaaaa =)))…

Đã muộn như vậy rồi liệu còn kịp để hối hận không anh ? [Khải Thiên]

Đã muộn như vậy rồi liệu còn kịp để hối hận không anh ? [Khải Thiên]

36 7 1

.........ta đã mắc bao sai lầm để rồi vẫn vạn nhất về bên nhau ..........nhưng em lại cảm thấy mọi thứ đang xa dần, em ko còn cảm nhận đc anh trong trái tim mik nữa................nhưng anh lại cảm thấy em đã ko còn yêu anh tại sao anh vẫn muốn níu kéo ...tham lam ôm lấy sự ấm áp ấy...........cả hai ta đều ko thể yêu nhau hà cớ phải làm cho nhau đau như vậy ......anh/em có hối hận không ?....…

Tôi thích em! Con nhóc có trái tim thần chết

Tôi thích em! Con nhóc có trái tim thần chết

134 4 2

Một tiểu thư giàu có mang trong mình một trái tim lạnh nhạt, luôn thèm khát máu của kẻ giết đi người yêu thương nhất của mình, đôi mắt ngây thơ trong sáng ngày nào đã bị sự khao khát trả thù làm mất đi lí trí, cô nhốt mình trong bóng tối để hưởng thụ sự cô đơn và luôn muốn mình cô độc nhưng một ngày hắn xuất hiện và ánh sáng nơi hắn muốn níu kéo cô trở lại. _Liệu tình yêu nơi hắn có đủ manh mẽ đẽ mang cô trở lại hay không? đọc truyện để biết thêm nhé.…

 [ Yugi Oh! ] Lãng quên hoàng hôn (danmei)

[ Yugi Oh! ] Lãng quên hoàng hôn (danmei)

813 15 1

Tác giả: MillenniumRingLời tựa—— ở quang minh bên trong xong xuôi vật ngữVật ngữ đã xong xuôi, nhưng cố sự vẫn chưa chung kếtTruyền thuyết đản với quang minh chính diện, tồn tại với hắc ám mặt tráiBan ngày chậm rãi kết thúc, bóng đêm dần dần ăn mònLữ trình hạ màn kết thúcNgày xưa hào quang ký ức vu tâm Nhưng mà, mọi người lãng quên, là cái kia lưu lạc hoàng hôn...ps: Yugi vương cùng người, thầm biểu hướng vềChú ý: Bài này nguyên lai phát ở baidu thầm biểu đi, hiện tại bản bộ xong xuôi sau sửa văn trùng phát, thuận tiện xem... = =Bản nháp hòm thao tác, đại khái hai mỗi ngày [Tenten] canh một. Bởi vì bình thường rất bận, ma thời gian sửa văn hơn nữa còn muốn viết dưới bộ... Nếu như ngày nào đó quên càng, ngày thứ hai bù đắp...Bài này đam đẹp, không thể nào tiếp thu được xin mời điểm xoa, ta không phải nhiệt huyết người quyết đấu...ps: Nguyên lai bản văn chương này phát ở ta một cái khác ID dưới, thế nhưng ta nghĩ một hồi vẫn là mới tới một người đi, tương đối dễ dàng, trước tiêu đề chương bị ta khóa chặt cắt bỏ , nếu có thể xin mời một lần nữa thu gom đi ~>///

Cỏ dại.

Cỏ dại.

5 2 1

Cậu ơi, thế gian này rộng lớn đến thế, đâu ai là hoàn hảo, đâu ai có thể chữa lành tâm hồn ta mà không mất phí, cũng vì thế mà tìm được người hiểu ta lại khó. Nhưng quan trọng rằng, liệu con tim cậu có sẵn sàng để người đời "nâng niu" thêm một lần nữa? Thà rằng cứ như cỏ dại mà sống, chúng thà để mình bay theo hương gió, sẵn sàng bị chà đạp mà không một lời than vãn, nhưng dẫu cho thế giới tàn nhẫn đến mức, chẳng còn ai ôm lấy cậu sau giông bão, thì hãy mặc những ngăn cản, lao về trước và khóc đi.…

tình mình vỡ như cánh hoa rơi

tình mình vỡ như cánh hoa rơi

72 14 1

hanahaki!hs "Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhật tan thành máuVà khối lòng tôi cứng tựa si?Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa...Người đi, một nửa hồn tôi mất,Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?"Những giọt lệ- Nguyễn Trọng Trí…

[ĐM]Tôi và cậu

[ĐM]Tôi và cậu

38 0 2

"𝑇𝑎̣𝑖 𝑛𝑜̛𝑖 𝑡𝑜̂́𝑖 𝑡𝑎̆𝑚 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡 𝑜̛̉ 𝑐ℎ𝑜̂́𝑛 𝑝ℎ𝑜̂̀𝑛 ℎ𝑜𝑎 đ𝑜̂ 𝑡ℎ𝑖̣ 𝑙𝑎̀ 𝑘ℎ𝑢 𝑜̂̉ 𝑐ℎ𝑢𝑜̣̂𝑡 𝑚𝑢̣𝑐 𝑛𝑎́𝑡 𝑐ℎ𝑢̛́𝑎 𝑐𝑎́𝑐 𝑡ℎ𝑢̛́ 𝑜̂ 𝑢𝑒̂́ 𝑐𝑢̉𝑎 𝑐𝑜𝑛 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑛𝑜̛𝑖 đ𝑎̂𝑦.𝑁ℎ𝑢̛𝑛𝑔 𝑙𝑎̣𝑖 𝑐𝑜́ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑏𝑜̂𝑛𝑔 ℎ𝑜𝑎 𝑠𝑎̆̃𝑛 𝑠𝑎̀𝑛𝑔 𝑛𝑜̛̉ 𝑟𝑜̣̂,𝑚𝑎𝑛𝑔 đ𝑒̂́𝑛 𝑚𝑎̀𝑢 𝑠𝑎̆́𝑐 ℎ𝑖 𝑣𝑜̣𝑛𝑔 𝑔𝑖𝑢̛̃𝑎 đ𝑜̂́𝑛𝑔 𝑟𝑎́𝑐 𝑡ℎ𝑎̉𝑖 đ𝑒𝑛 𝑡𝑜̂́𝑖 𝑛𝑎̀𝑦" _____________________________________________________________________https://www.pinterest.com/pin/866239309562393846/❌Không đăng lại khi chưa có sự cho phép.LƯU Ý: Truyện mang yếu tố toxic không khuyến khích học theo.…

Thiên thần tôi coi là ác quỷ

Thiên thần tôi coi là ác quỷ

15 3 1

[Thiên thần là gì thế nhỉ? Cả ác quỷ nữa? Cô thường hay nhìn nhầm chúng với nhau... Nhưng đã làm sao chứ? Cô là người trần mắt thịt, làm sao nhìn xuyên thấu trái tim kẻ khác, lại còn là một kẻ không phải người?"Cô có một đôi mắt đẹp" - Một ác quỷ dịu dàng đã nói thế."To tròn ngờ nghệch" - Một thiên thần cộc cằn đã nhận xét như vậy.Suy cho cùng, cô vẫn cứ nghe theo lời nói của ác quỷ, đi theo hắn, ở bên hắn, ngỡ hắn là thiên thần của cô.Còn thiên thần, bị bỏ mặc, trở nên bơ vơ mà đâu ai thấu.Ai có biết chăng...Trong những tháng ngày ở trong căn nhà to đẹp của ác quỷ, cô cũng biết nhớ thiên thần..Cô viết thư... Hết bức này tới bức khác...Mà chẳng lần nào gửi đi.Cô không biết cuộc sống còn lại của mình có bao nhiêu ngày, cũng không biết bao giờ gửi những lá thư kia, nhưng vẫn tiếp tục viết...Thế rồi, cô đi...Ác quỷ vô tình tìm thấy lá thư, đau đớn chỉ muốn đem đốt, nhưng cuối cùng vẫn đưa cho thiên thần xem...Cả hai cũng chỉ biết đau khổ...Một người là kẻ mãi không nhận được tình yêu...Một người là kẻ không được chạm vào tình yêu của chính mình...]Nó vốn là một câu chuyện mà ai đó đã viết sai lệch về chúng ta. Em và anh chưa hề như thế, em chưa từng đi cùng người khác, anh thì chưa từng yêu em đến nỗi phải khổ đau, ai kia thì chưa từng xuất hiện trong câu chuyện...Người ta nói:"Bất kể một thiên thần nào cũng có thể không có cánh, nhưng đôi cánh náo cũng phải tựa vào lưng một thiên thần"Cả đời này, anh là thiên thần, còn em là đôi cánh, dẫu vật đổi sao dời cũng phải níu lấy tay anh...…