[DrakeFrank] Why Lemon?
Drake từng so sánh Frank giống quả chanh. Nhưng không phải ai cũng biết, Drake rất thích ăn chanh còn Frank lại không chịu nổi đồ chua. Và sau đó là câu chuyện về 2 chiếc "boifend" dễ thương :3…
Drake từng so sánh Frank giống quả chanh. Nhưng không phải ai cũng biết, Drake rất thích ăn chanh còn Frank lại không chịu nổi đồ chua. Và sau đó là câu chuyện về 2 chiếc "boifend" dễ thương :3…
Ai rồi cũng có ngoại lệ cho riêng mình thôi.Truyện viết với mục đích dằn mặt.Chú ý: Đôi khi có ngôn từ thô tục, đam mỹ.Ai không thích thì đừng xem rồi bình luận này nọ nhé, tôi chửi cho thì đừng trách.…
Tên fic : Trùng Khánh, đợi chờ một ngườiLink wordpress : https://lamduenghi1808.wordpress.com/Link Blog: https://www.facebook.com/thefrogprice.0811/Couple : Khải Nguyên (HE) , Thiên Nguyên (BE)Thể loại: Hường xen ngược, thanh xuân vườn trường, HE ( 1x1 )Tác giả : Lâm Duệ NghiVăn án Vương Tuấn Khải cúi đầu, trong ánh mắt là bối rối cùng hy vọng. Hai tay hắn siết chặt lại, rất lâu, rất lâu sau mới dám cất tiếng nói với cậu :_ Vương Nguyên, tôi ... có thể lại yêu em không ? Vương Nguyên nhìn hắn, khóe môi khẽ nâng lên một nụ cười nhẹ. Sau đó lại thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía xa xăm:_ Chúng ta ... liệu còn cơ hội sao ?…
"ai nà yuanying z" - yujin…
"Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xaTại sao cây táo lại nở hoaTrong rãnh nước trong veo đến thế?Con chim sẻ tóc xù ơiBác thợ mộc nói sai rồi."- Phố ta - Lưu Quang Vũ -"Huyền diệu đầu ngõ" viết bởi C.R.Hime.aethl trên Wattpad…
Let's Go To My Korean Film World…
Câu chuyện do tui tự tưởng tượng không có thật lâu lâu sẽ có sự liên kết một phần câu chuyện có thật bên ngoài. 🚫KHÔNG ĐEM ĐI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP.…
Jungkook là một nhiếp ảnh gia luôn trút cả tâm hồn lên tác phẩm, và Taehyung là loại người chẳng bao giờ dừng chân tại nơi nào quá lâu."Thế giới dẫu nhỏ bé như thế, vẫn đủ rộng lớn cho anh và em lạc lối."(c) astringxntdịch bởi lucilleonnhiếp ảnh gia Jungkook, travel blogger Taehyung, người lạ AUBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, xin vui lòng không repost/reup dưới mọi hình thức.…
Giữa vô vàn nỗi lo , điều ta lo lắng nhất là mất em…
Doujinshi của Yakusoku No NeverlandFan của YNN đâu? Vô đây…
Bạn thân à tao với mày có còn là bạn không. Chỉ vì một chuyện mà hai ta như người xa lạ…
Nhiều khi cô tự hỏi, tại sao cô lại yêu anh ?…
Short stories abt Regulus & Q…
505 x AlphaĐọc đi rồi biết nhá…
Tác giả: 眠月浅梦Raw: https://user.ihuaben.com/24927263Artist: @oinari_33 (Twitter)…
╰ ♡ 风花雪月 ; deria୨୧┇tác giả: salty_grapefruit୨୧┇link gốc: https://archiveofourown.org/works/64528093୨୧┇lưu ý: truyện dịch đã có sự đồng ý của tác giả, mng đừng mang đi đâu nhéee…
Thể loại: textficCP: Ohm x NanonVà nhiều cp khác như BrightWin, EarthMix, OffGun, TayNew ...chủ yếu là nhà GMM.Vui vẻ đi, dù sao nó cũng không thật =))…
"Và, ở một chiều sâu bên dưới và bên kia mọi muộn phiền của chúng tôi, tôi thực sự hạnh phúc." -James Baldwin, If Beale Street Could Talk------Tên gốc:【北树】虚拟情史Author: ifucanfall4meLink fic: https://archiveofourown.org/works/38271010Translation by _cardigan_[Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi bất kỳ đâu]…
Chủ yếu là các oneshot về đôi nàyArtist: @_hnmri29…
Đôi mắt xám tro. Đúng vậy. Là một đôi mắt xám tro kì lạ. Thoạt nhìn có vẻ giống màu đen. Nhưng càng nhìn kĩ, người ta lại càng vô pháp thoát ra khỏi cái nhàn nhạt phảng phất trong đấy. Một loại như màu xám của bầu trời trước cơn bão. Một loại như màu sương khói mong manh dưới đáy vực sâu vĩnh viễn không thấy ánh nắng mặt trời và vô pháp thoát ra được. Tâm tình của chủ sở hữu nó cũng thế. Không ai hay. Không ai biết. Và cũng chẳng ai quan tâm. Nhưng điều kì lạ là khóe môi bị lạnh đến mức tím tái vẫn mỉm cười.Đôi lúc, người ta muốn đến và hỏi : '' Em có ổn không ? '' Nhưng đôi mắt xám tro đã ngăn họ lại. Họ cảm thấy bức bách với sự thật trần trụi hiện ra trong cặp mắt sắc bén như muốn đâm thẳng vào người ta mấy nhát dao : rằng họ thực sự chẳng tí quan tâm gì đến cô, mà chỉ đơn giản là tò mò về cô. Rồi họ cũng chán. Đôi mắt xám trợ mạnh mẽ đến mức khiến người ta đột nhiên thấy mình như đứa trẻ đứng trước một cặp mắt sắc lẹm của một mụ phù thủy ác độc trong truyện cổ tích. Đôi mắt khiến người ta phải ám ảnh, từ chối họ đến gần, thậm chí đẩy họ ra xa, đe dọa họ.Rồi họ cũng chán. Rồi họ cũng đi. Rồi người ta thấy cô mỉm cười. Đôi mắt cong lên một độ cung vừa phải, như mảnh trăng non, như vầng bán nguyệt. Má lúm một ít đồng tiền duyên dáng. Bấy giờ người ta mới thở phào nhẹ nhõm một chút. Một cô gái mạnh mẽ sẽ biết cười cho cuộc đời của mình. Nhận xét công tâm: Đây là bộ đầu tui viết, dở nhưng được cái nhiều, bàn tay vàng còn sáng, ngược mức độ nhẹ…