Sợi giáo dục trí tưởng
Sợi dây trói tưởng tượng…
Sợi dây trói tưởng tượng…
Nói về định mệnh…
Tác giả : 0 Giờ Sáng.Minh hôn hay còn được biết với tên Âm hôn ( đám cưới ma ) là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc. Đám cưới này là sự kết duyên giữa hai người đã mất hoặc 1 người vừa mất và một người...còn sống. Hủ tục kết hôn âm dương này một lần nữa lại được tái hiện qua ngòi bút của tác giả 0 giờ sáng.Người mình yêu là thật, nhưng lúc về ra mắt gia đình thì hình như có cái gì đó không đúng, câu chuyện tình yêu như trong ngôn tình của nữ chính sẽ ra sao?Tóm tắt truyện :Từ Dương dẫn tôi về nhà anh, ra mắt bố mẹ anh.Lần đầu gặp mặt, hai người cho tôi hai bao lì xì.Nhìn trong tay một bao lì xì lớn, một bao lì xì nhỏ, một cái màu đen, một cái màu đỏ, tôi còn chưa kịp hiểu điều gì, lại nghe hai người nói rằng, từ nay về sau, tôi chính là người nhà họ, sống là người nhà họ Từ, chết làm ma nhà họ Từ...…
trong tranh…
con khỉ ngốc nghếch…
-Tên truyện: Khi Mùa Đông Chạm Đến Anh-Tác giả: Nhi-Thể loại: ManxMan chứ không phải đam mỹ , hiện đại, đời thường, tình yêu chậm rãi. Moscow, nước Nga - nơi tuyết rơi phủ trắng những con đường, nơi có những quán rượu ấm cúng, những bữa ăn, và những con người lạc lối giữa cuộc đời mình.--------------------Lần đầu gặp Thành, Daniil chẳng ưa nổi người đàn ông cục cằn, thô lỗ và có phần bất cần đời này. Thành cũng chẳng có lý do gì để quan tâm đến một thằng nhóc nhà giàu, lắm tiền nhưng rảnh rỗi đến mức suốt ngày kêu ca về chuyện tình cảm. Nhưng số phận lạ lùng thay, cứ đẩy họ chạm mặt nhau hết lần này đến lần khác.Daniil bắt đầu quen với hình ảnh gã đàn ông ấy, quen với giọng nói đôi khi khó nghe, quen với những câu chửi thề bằng tiếng mẹ đẻ của anh. Thành chẳng phải kiểu người nhẹ nhàng, cũng chẳng biết cách an ủi ai. Nhưng chính cái cách anh thẳng thừng, thực tế, lại khiến Daniil không thể rời mắt.Giữa những cơn tuyết lạnh giá của Moscow, một người dần nhận ra mình không thẳng như mình tưởng. Một người dần hiểu ra thứ tình cảm mình chối bỏ bấy lâu.Mùa đông ấy, họ gặp nhau.Mùa đông sau, họ vẫn còn ở bên nhau hay không?Một câu chuyện về hai con người lạc lối giữa mùa đông nước Nga. Một người chấp nhận sống một cuộc đời thực tế, không mơ mộng. Một người khao khát điều gì đó mà chính hắn cũng không biết tên.Họ gặp nhau. Họ cãi nhau. Họ cạnh nhau.Và rồi... tuyết vẫn rơi.Liệu một mùa đông nữa trôi qua, họ có còn đứng dưới cùng một bầu trời.…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…
Cô gái lấy nhầm chồng là con hổ…
Hai anh em là công chúa hoàng tử…
Nhà vua và phép thuật ma thuật…
Con Cáo lừa con lạc đà…
Phú ông bị mất 10 lượng vàng…
Thuyền trưởng và thủy thủ…
Lạc đà ngồi xuống…
Nữ chủ xuyên qua đến bất đồng thế giới nghịch tập nhân sinh, vả mặt ngược tra, cùng bạn trai tương ái tương sát ôn chuyện xưa, lại tô, có khôi hài có cảm động, bảo đảm cốt truyện càng ngày càng xuất sắc.Hệ thống: Mỗi ngày đều tưởng ký chủ hệ liệt ( ký chủ nhà ta có độc )Nam chủ: Mỗi ngày đều chờ nữ chính anh hùng cứu mỹ nhân, nề hà mỗi lần luôn là bị nữ chính thu thập trước là như thế nào? ( nữ chính nhà ta rất đáng yêu )Người qua đường: Trên mặt cười hì hì, trong lòng MMP ( nữ nhân này rốt cuộc là ai thả ra? )Ôn Nhu: Ăn uống no đủ ngủ đủ, nam chính là gì?1.Tác giả thích ở các thế giới khác nhau có những cuộc du ngoạn khác nhau, logic tùy thời bỏ nhà ra đi😁.2.1v1, nam chủ đối nữ chủ không có ký ức, không có cảm giác quen thuộc (?)3. Nữ chủ hung tàn hơn nữa soái, bàn tay vàng thô4. Nghịch tập vả mặt ngược tra tương ái tương sát cùng nhau…
taehyung luôn cố gắng để trông giống như người yêu của jeongguk.translated by @the-jtwahnn…
Các công chúa biến thành con rắn con mèo…
Nước Sở Bình và Hạ Bình liền kề nhau đã từng xảy ra hàng trăm năm giao tranh, tưởng chừng như không thể kết thúc. Vị vua đời thứ 19 của nước Hạ là một vị vua thương dân, đúng trước cảnh hai nước tranh giành không ngừng từ năm này qua năm khác, ông đã chủ động xin hàng, và đề nghị gả con mình cho vị vua trẻ của nước như là một mối liên kết giữa hai nước. Từ đó trở đi, Sở Bình và Hạ Bình hình thành nên một liên minh bền vững, đánh đuổi mọi sự xâm lược từ kẻ thù bên ngoài. Và cũng thành một tiền lệ, mỗi khí một vị vua mới của nước Sở lên ngôi, nước Hạ lại dâng lên một nàng công chúa để tiếp tục kéo dài sợi dây liên kết giữa hai nước...-Theo "Ghi chép về các nước đã biến mất trong lịch sử"-*******Nàng - Hạ Châu Hiền nguyện hi sinh hạnh phúc của bản thân gả cho hoàng đế nước Sở, vì tương lai con dân nước Hạ. Nào ngờ, mong muốn của bản thân còn chưa thực hiện được thì vận mệnh đã quyết định nàng sớm phải kết thúc một kiếp sống.Nàng - Trương Hạ Châu không có sự lựa chọn nào, xuyên không đến thời đại kỳ lạ này, mà tâm nguyện hiện giờ của nàng chỉ là sống thật hạnh phúc vì chính bản thân mình.Hắn vốn coi nữ nhân là thứ phiền phức nhất trên đời, chỉ mong càng ít dính dáng đến họ thì càng tốt. Vậy mà hoàng huynh lại nỡ đẩy hôn ước của mình cho hắn, còn nói rằng nàng bị bệnh sắp chết? Lời tác giả: Đây là lần đầu mình viết truyện cổ đại, việc sử dụng sai từ chắc chắn sẽ xảy ra. Hy vọng nhận được sự đóng góp và bỏ qua của các bạn. Xin cảm ơn!********…
Thể loại: Đammỹ,ngược,sinh tử văn,HEAi dị ứng thể loại BoyxBoy xin vui lòng đừng đọc ! Cảm ơn ! Theo dõi mình để biết những truyện khác của những couple khác nhé ! Viết Fic mình chỉ dùng tên Hán-Việt thôi :)) không quen sử dụng tên Hàn nha ^^^^^^^^^^^^^^^^^^…
vietnam!aubối cảnh giống như phim "Mùa hè chiều thẳng đứng"-Rồi qua một giấc trưa, chắc là mình sẽ có cái thôi thúc được ngắm nhìn bầu trời đấy, hoặc là sẽ bật một bản nhạc tình ca nước ngoài lên, bắt chước các cô các bà tập nhảy ở bờ hồ lúc sáu giờ tối để nhảy một điệu valse thật tình trong căn phòng xanh lá man mát như lòng Thành khi được Hựu hôn một cái lên má. Rồi có lẽ chúng mình sẽ hôn nhau, dắt nhau đi ăn kem, hoặc là anh sẽ nằm lên đùi Thành mà kể những câu chuyện mà anh nghe được trong buổi gặp với bạn mẹ Cung hôm nay, còn cậu sẽ tỉ mẩn bóc vỏ từng quả quýt, đút cho anh ăn từng múi một. Quýt ngọt tan trên đầu lưỡi, có thể cảm nhận được trong từng cái hôn, hay trên đầu ngón tay còn dính nước quýt mà Thành bắt anh phải đi rửa cho bằng sạch. Tiếng ve ồ à như bé đi so với tiếng người, tiếng nhạc, thậm chí là cả tiếng hai đứa khúc khích với nhau những bí mật không ai biết, và phố thị nhòa đi sau khung cửa sổ thành những đợt sóng âm thanh và sóng ánh sáng dìu dặt. Giàn hoa giấy dập dìu trong cơn gió hiếm hoi, những cánh hoa mỏng may rơi rụng khắp ban công, nổi bần bật trên nền gạch, tạo thành từng cụm, từng cụm rất nịnh mắt. "Thành ơi, hôn anh một cái..."-written by n.…