[Knj.pjm]: Somebody else
anh an ủi em đi, vì ai đó cũng chẳng cần anh như em lúc này...…
anh an ủi em đi, vì ai đó cũng chẳng cần anh như em lúc này...…
Miyano Sachi là tôi.- Con nhỏ phiền phức! Đi chết đi!!- Nghe nói con đó bị mẹ bỏ còn gặp trúng ông cha bệnh hoạn.- Ui con đó có bệnh trong người đấy bạn ạ, tránh xa nhỏ ra nha.---....…
Đây là câu chuyện cuộc đời e ( ba mẹ ly dị con sống đau khổ 💔), e kể ra để mong có ai chung cảnh ngộ sẽ đc an ủi phần nào, kh thích có thể bỏ qua chứ chửi e e chửi lại ráng chịu à 😊…
Tên truyện chỉ minh họa thoi các bạn ui😂…
Mới tập viết mong thông cảm, nếu k hay thì hoy nha 💦!…
" Em thích anh "" Ừ "" Làm bạn trai em đi "" Không "Nói rồi anh bỏ đi. Lần 284 lại thất bại rồi. Cô tự an ủi bản thân còn 2 lần nữa. Nếu như anh không đồng ý. Xem như cô bỏ cuộc.…
nói về tình cảm phong ba trắc trở của VKookchuyện tình ui của họ rồi sẽ đến đâu ?…
Hoa nở là lúc hoa được nâng niu nhấtNhưng khi hoa rơi thì chỉ chờ sự héo úaHết độ rồi hoa mong đợi ai ? Hoa trách móc ai ?Thật ra hoa chỉ cần một người kề bên an ủi.-Hoa rơi-…
Tình yêu của anh dành cho em là vô tận , em cứ mãi mê mà vui chơi đi , đừng nhìn về phía anh nhưng xin em , em hãy nhớ rằng , anh vẫn luôn chờ em , lúc em mệt mỏi hay cần an ủi cứ đi lại phía anh , anh sẽ đợi được mà !…
Những cảm giác nhất thời của tuổi trẻ, đôi lúc không hẳn mô tả bằng lời mà là qua suy nghĩ riêng tư của bản thân. Tôi dám đưa ra thì có thể ai đó sẽ cảm giác được an ủi ?…
trấn hồn cp Lan-Nguy đáng yêu quá, dù kết thúc quá ngược tâm, vậy nên ta phải viết tí moe để an ủi trái tim a!!…
Mọi người ui thấy hay thì bình chọn giúp mình với🥲…
Truyện dành cho Army, hoặc thik yaoi thui nhoa nói trước gòi đó đọc xong mà ném đá là dận ak…
Hoa Tuyết Điểm loài hoa sinh thành ở cuối mùa băng tuyết giá lạnh; nó được coi là loài hoa biểu tượng cho niềm an ủi và hy vọng mãnh liệt.…
Tác giả: Phạm Trà My (NTT) Mình muốn tặng cho 2 bạn nam có chuyện tình éo le bên Động Anh Đào câu chuyện này, vừa để an ủi và cũng vừa muốn chúc hai người hạnh phúc.…
Nói về những câu chuyện " Mắk kừi" cụa con tác giả :vv-NHẢM ZỪA THOY TRỪI ƯI!! -…
OOCZUI ZẺ LÊN BẠN UI…
* Nhân vật chính: An nhiên * Tư Tĩnh * Nhân vật phụ: Mặc Phong, Ngạo Minh, Tống Diệu và Điền Vân Dạ Tuyết, Bảo Ngọc, Tiểu ThúyAn nhiên nhan sắc tầm thường, tính cách cổ quái dễ thân khó gần, làm người ngay thẳng, một lòng hướng thiện chỉ làm những điều mình cho là đúng. Cả cuộc đời không cầu người yêu một lòng một dạ đợi chờ tri âm.Tư Tĩnh không hội đủ tiêu chuẩn đẹp trai, nhà giàu, học giỏi. Tạm gọi dễ coi dễ nhìn, lạnh lùng nhưng so với bao người cũng cho là có chút can đảm.Vì sao anh đến một đất nước xa lạ không thể định trước ngày sẽ trở về cố hương.Mặc phong ta thương người con gái ấy, ta muốn che chở cho cô ấy , muốn cho cô một nơi trú chân bình yên thế nhưng hình dáng Tiểu nhiên dịu dàng, ấm áp nay đã tan theo hư ảo chỉ còn một người ta không thể nhận ra.Ngạo Minh: Lần đầu gặp cô ấy rơi nước mắt, muốn an ủi nhưng không biết nói gì. Lần nữa gặp lại là một hồi chuyện cười, lần nữa gặp lại nhờ nhìn người ấy mà cảm thấy được an ủi, đã xác định sẽ truy người làm vợ ta thế nhưng người lại biến mất không có dấu vết gì. Gặp thêm một lần nữa người thẳng thắn thật dễ thương thế nhưng cũng hiểu là không có cơ hội, phải đi thôi.Những con người nhờ nhân duyên mà từ những nơi xa xôi tại nơi này gặp được nhau. Cuối cùng là ai vì ai mà sẵn sàng trả giá...…
Tên truyện: Hướng Dương Tác giả: Minh Dạ Thể loại: Học đường, hài hước, tình cảm, gia đình, lãng mạn, tiểu thuyết, truyện teen.Tôi là tổ trưởng tổ ba của lớp 11D1, Quách Linh Thùy, hiện đang thích thầm bạn nam duy nhất trong tổ.Cậu ấy tên là Dương, Nguyễn Hoài Dương, Hoài là tên mẹ chồng tương lai của tôi!Hôm nay cậu ấy lại mang đồ ăn đi, hộp cơm được trang trí rất đẹp trai, chỉ nhìn khuôn mặt đấy thôi tôi cũng biết là rất ngon rồi! Ê mà hình như có gì đấy sai sai...Cậu ấy chơi bóng chuyền kìa, ngầu quá! Chồng ơi! Quả bóng săn chắc quá! Ui, sao cứ là lạ thế nào ấy nhỉ?A a a a a, tôi chạm vào tay cậu ấy rồi! Tôi tự hỏi không biết có nên lén sờ thêm vài lần nữa không nhỉ?Không biết có phải do ánh mắt của tôi mãnh liệt quá hay không mà người con trai đang chăm chú viết bài lại ngẩng đầu lên, ngượng nghịu hỏi tôi:- Chị... Chị có thể ngồi dịch sang bên cạnh một chút được không, em, em không viết bài được.Nói rồi, mặt cậu ấy đỏ bừng lên.A a a a a a a a, bạn này đáng yêu quá trời quá đất!…