WonSoon Mua Đồ Đôi Mặc Đi
(*'▽`)ノノ bộ truyện nữa được ra lò nhằm mục đích an ủi tâm hồn bé bỏng của loài Cáo Wonwoo vì đã đóng vai năm phụ trong truyện kia Winwin a~ tận hưởng đi (∩ ͡° ͜ʖ ͡°)⊃━✿✿✿✿✿✿ (ノ*°▽°)ノhãy đón xem (☞ ͡ ͡° ͜ ʖ ͡ ͡°)☞…
(*'▽`)ノノ bộ truyện nữa được ra lò nhằm mục đích an ủi tâm hồn bé bỏng của loài Cáo Wonwoo vì đã đóng vai năm phụ trong truyện kia Winwin a~ tận hưởng đi (∩ ͡° ͜ʖ ͡°)⊃━✿✿✿✿✿✿ (ノ*°▽°)ノhãy đón xem (☞ ͡ ͡° ͜ ʖ ͡ ͡°)☞…
Tác giả: OnionNguyên tác: Châu Chặt ChémCouple: Phong×Nghi⚠️Warring: My AuLý do có cái fic này là vì ad vã quá rồi vã cũng đồng thời là an ủi cho chap 109 vừa qua 💔Vã vcl mà ít hàng quá, hít không đủ phê nên làm luôn cho nóng 😏✨️Không mong có nhiều người đọc tại vì nó xàm 💀Đa số chap là tác giả viết khi bị deadline dí tụt quần nên đứa nào hối là chọc cây lao thủng họng liền 🤓👍Viết xong thì thường kh dám đọc lại nên có gì bỏ qua nha tr=))))…
Tên convert: Chuyện này ta quyết địnhThể loại: Hiện đại, miệng tiện, ấm áp, HE...Số chương: 50 ChươngConvertor: [email protected]: 123yq.comDịch: QuickTranslate , Baike,...Biên Tập: [Phương]Couple: Trần Thước - Dư Điền Điền"Này, này, cậu biết tin gì chưa ? Nghe nói y tá Dư khoa nhi tỏ tình với bác sĩ Trần khoa ngoại đấy !"Cả ngày hôm nay, Dư Điền Điền đã nghe không biết bao người đồn thổi chuyện hiểu lầm cô tỏ tình với bác sĩ Trần rồi.Sau khi lo lắng một hồi, cô tự an ủi bản thân , mình và bác sĩ Trần không ở cùng khoa, bác sĩ Trần nhất định sẽ không biết tin đồn này !Không ngờ tới giờ tan việc , bác sĩ Trần lại tự mình đến gặp cô"Y tá Dư , nghe nói em thầm thích tôi ? "…
Chính vào cơn mưa đêm ấy, em đã gặp anh. Hồi đó, anh hay lạnh lùng và phũ với em lắm nhưng gần như em vẫn cảm nhận hơi ấm của anh, nỗi lo lắng của anh. Lúc em buồn, lúc em khóc là anh an ủi em và dỗ dành em. Lúc em vui là anh chia sẻ niềm vui cùng với em. Nhưng em không biết rằng anh đã có tình cảm với em, em mãi vẫn chỉ nghĩ riêng cho bản thân mình, em thật ích kỉ.…
con người có cả nghìn khuôn mặt , điều khó phân biệt nhất chính là cái thiện và cái ác đang ẩn sau những lớp mặt nạ ấy , vạch trần sự thật không phải để an ủi linh hồn những người đã khuất , mà là để cảnh tỉnh những người còn sống . kẻ sát nhân với khả năng vượt trội và những hiện trường hoản hảo đến mức khó tin...…
Mỗi chúng ta ai cũng đều có một thời thanh xuân, vui có buồn có giận giữ cũng có! Chắc có lẽ nhiều bạn cũng đã từng chịu nhiều tổn thương bởi một mối tình tan vỡ. Tuy vậy những lúc như thế sẽ có bạn bè ở bên an ủi khiến chúng ta cảm thấy mình không hề bị bỏ rơi. Nhưng tôi thì không !!!…
"Sau này Long về ở với anh nhé?""Anh em mình đàn ông con trai ở chung với nhau có ổn không anh?""Ui giời. Long vừa hiền vừa đảm như này, về ở với anh, anh đỡ phải lấy vợ cho mệt người."/Anh Lan/ Labyrinth…
"Ngày ấy, cô là người con gái trồng cây. Cô trồng cây tình yêu. Một mình. Hàng ngày cô vun đắp, tưới nước cho tình yêu của mình. Cô luôn trao tặng nó nụ cười mãn nguyện nhất của mình rồi nhanh chóng nghĩ ra một câu chuyện tình cảm giữa cô và người ấy như để cho cây quang hợp tí nắng, để tươi tốt mang lại cho cô thật nhiều niềm tin. Nghe ngây ngô thật sự. Nhưng đó chỉ là cách cô lừa dối bản thân mình. Như da thì phải bảo vệ thịt, khi chứng kiến một sự việc làm đau trái tim cô, cô phải vỗ về bản thân. Mỗi lần tự an ủi, cô lại vô tình tiếp thêm hy vọng cho tình cảm đơn phương chưa một lần thể hiện qua ánh mắt của mình. Rồi mỗi lần vậy, cô lại nghĩ miên man, cô nâng mình bay cao rồi lại hạ mình xuống. Nhiều khi cô ngã cái bụp, đau thắt."…
Buộc mình phải viết truyện nên ok rồi nha mấy chuỵ ! Úi các chị nhìu thiện lun,vì em ìu truyện í nên cứ ném thẳng nha !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!…
" Thật vui vì khi đó có em bên cạnh tôi, đe tôi có thể an ủi và chăm sóc e lúc đó, mawcj cho lúc đó tôi thật yếu mềm nhưng Kim Jennie à, tôi trân quí e nhiều lawm" Lalisa Manoban said"Ngắn gọn th, E yêu c, phó chủ tịch à"Kim Jennie said…
Cô gái trẻ Tự Vân và những người đồng nghiệp bị lôi vào vòng xoáy kinh hoàng khi du lịch trên núi Bạch Duệ. Để thoát ra cô cần đi tìm sự thật nhằm an ủi cho cô gái đỏ bị sát hại ghê rợn. Vượt biết bao thử thách, nếm trải nổi sợ hãi tột đỉnh, liệu cô và đồng nghiệp của mình sẽ thoát ra được hay không??? Hay phải bỏ mạng dưới tay CÔ GÁI ĐỎ??? :3…
Ngày hôm ấy, vẫn như mọi ngày tôi cùng các anh đi chơi, đên một đoạn trơn quá làm tôi ngã bàn chân bị sỏ qua cái dép. Các anh không biết nên đi trước nhưng mà chỉ có anh ấy quay lại giúp tôi gỡ chân khỏi dép, dịu dàng an ủi tôi. Có lẽ chính khoảnh khắc đấy tôi đã biết yêu là gì...…
Tô Thẩm là một học sinh cấp 3 . Cậu ở trường thường xuyên bị bạo lực học đường ngay cả người cha là chỗ dựa duy nhất của cậu cũng bị bọn chúng hại chết. Cậu từng bước trở về nhà thì gặp phải Từ Hạ.Nhìn thấy hắn , cậu không khống chế được mà khóc nấc lên.Hắn vội vàng bỏ con dao đẫm máu xuống mà lại gần an ủi, vỗ về cậu, hắn bảo" Tiểu Thẩm ngoan, không khóc nữa"…
Tao thích mày, từ lâu lắm rồi!!!Truyện đầu tay của mình. Mong các bạn ủng hộ.…
Bạn hãy đọc cái bức thư này và lưu những bức thư mà bạn cảm thấy có thể an ủi chính mình và mỗi khi bạn cảm thấy tội lỗi hay cần được quan tâm thì hãy bỏ những lời nhắn đó và đọc lại nhé…
Nhật ký sad girl. Từ một cô gái vui vẻ yêu đời, khi va vấp phải 1 tình yêu độc hại cùng 1 ng tồi tệ. Không ngày nào tâm lý cô ấy đc ổn định, luôn trong tâm trnahj buồn bã và dễ rơi nước mắt. Chuyện gì sẽ xảy ra? Liệu mqh sẽ kết thúc ntn?…
Câu chuyện kể về 1 cô bé thiên thần dễ thương , ngọt ngào với 1 cậu ác quỷ lạnh lùng hotboy . Sau thời gian cô bé thiên thần hay còn gọi là Angel đã phải thích cậu Demon nên cô lúc nào cũng vui vẻ với Demon , cũng an ủi và bảo vệ cậu ấy,... Cho đến khi lớp của cô có 1 học sinh nữ mới và còn đọc gì nữa ấn đọc đi !…
Đây là câu chuyện có thật về một người bạn của mình.Khi cậu ấy chia sẻ nó với mình, mình không an ủi gì được nhiều, chỉ mong mình viết ra như này cậu ấy sẽ bớt cô đơn hơn trong cuộc sống này.... Cuộc đời cậu ấy là khúc nhạc trầm nhưng đừng lo lắng quá, nó sẽ vui tươi lại thôi. Cậu biết mà! Cuộc đời là do chúng ta định đoạt.…
Dương Nguyệt Ánh, một cô gái mồ côi mẹ từ nhỏ, khi lớn vì một lần cãi nhau với bố mình cô đã bị đuổi khỏi nhà. Lúc đó cô đã vừa chạy vừa khóc, mùa đông gió lạnh buốt, chân cô không mang giày, bụng đói cồn cào vì quá mệt cô ngất xỉi và được Ngọc Khương chăm sóc. Khi không có ai bên cạnh, Ngọc Khương đã an ủi và bên cô, làm nhiều điều khiến cô hạnh phúc. Từ đó câu chuyện của họ được bắt đầu.…
Vận tốc của ánh sáng nhanh hơn âm thanh, thế nên con người ta thường bật khóc vì điều trước mắt trước khi kịp nghe câu an ủi.…