Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
. nếu như đêm nào em cũng được ngắm những vì tinh tú trên trời kia cùng anh thì tốt biết mấy nhỉ? . anh sẽ hái cả sao trên trời xuống cho em, chỉ cần em thích là được. title: starry nightauthor: bắp @corn-phoriapairing(s): lương xuân trường x phan văn đứcstatus: on going…
Ta không cần biết người có yêu ta không, không cần người đáp lại tình cảm của ta. Ta vẫn sẽ luôn yêu người như thế, luôn bảo vệ người như thế. Nhưng tại sao ta lại cứ ích kỉ, không muốn buông tay, không muốn nhìn người vui vẻ bên nữ nhân đó... tại sao, ta lại là quân vương, tại sao ta không thể có được hạnh phúc...?…
Văn Thanh có hàng tá lí do để thích mưa, nhưng Công Phượng thì chỉ có một. Anh thích mưa, đơn giản vì hắn thích mưa.---------------------------------------------------Tên: Ame Nochi Eien ( tạm dịch: sự vĩnh hằng sau cơn mưa)Tác giả: Dương Mẫn Pairing: Vũ Văn Thanh - Nguyễn Công PhượngCategory: Fluff, nhạt, hơi sến (?)Rating:TDisclaimers: Không ai thuộc về tớ.…
Văn Thanh có một nỗi băn khoăn, đó chính là, liệu rằng giữa hắn và Công Phượng chỉ là thân, hay còn có gì khác?________________________________________Tác giả: Dương MẫnRating: GPairing: Văn Thanh, Công PhượngCategory: Fluff, hơi ngược.Disclaimer: Chả ai thuộc về mình.Toàn bộ chi tiết trong truyện đều do mình hư cấu, nếu có ảnh hưởng tới cá nhân, tổ chúc nào mình xin lỗi, mình không cố ý.…
"Tiến Dũng nhắm mặt lại. Anh đánh. Anh đánh thật. Anh nghe thấy tiếng thầy nhắc "đánh mạnh lên" văng vẳng bên tai. Anh nghe thấy tiếng Đình Trọng của anh bật khóc. Anh nghe thấy tiếng trái tim của mình cuộn lên theo từng tiếng thước mà anh đánh xuống. Anh không biết gì cả. Lúc này anh thực sự không biết gì cả. Anh chỉ biết đánh trong vô thức. Cho đến lúc Xuân Trường giữ tay anh lại, bảo rằng anh đã đánh đủ 15 roi rồi, anh mới từ từ mở mắt ra. Anh thấy Đình Trọng của anh ngồi bệt xuống sàn nhà. Anh thấy Đình Trọng của anh cắn chặt răng để không bật ra tiếng kêu than. Thả rơi cây thước xuống sàn nhà, anh dìu Đình Trọng của anh dậy""Văn Đức ngồi bệt xuống sàn nhà hứng chịu trận mưa roi từ thầy. Cậu cũng không biết cậu bị cái gì nữa. Rõ ràng biết thầy sẽ giận nhưng cậu vẫn không ngăn được mình nói những câu kiểu thách thức như vậy. Cậu chỉ biết lúc đó, trong lòng cậu chỉ có sự bất mãn, một sự bất mãn chất chứa từ ngày này qua ngày khác về cái thứ kỉ luật mà thầy vẫn hằng tôn sùng. Cậu chán ghét cái cảm giác suốt ngày bị trói buộc, bị bắt giờ này phải làm thế này, giờ kia phải làm thế kia. Sự hà khắc của thầy khiến cậu cảm giác bản thân giống như một cái máy lập trình sẵn. Cậu ghét cái cảm giác đó. Và cậu đã không ngăn được việc thể hiện sự bất mãn kia. Văn Đức cắn chặt răng khi những cơn đau cứ liên tục nhói lên. Nhưng rồi cậu bỗng cảm thấy, hình như có cái gì đó ấm áp vừa ôm lấy cậu, có cái gì đó to lớn vừa che chở cho cậu tránh khỏi trận mưa roi từ thầy. Là Trọng Đại""Được rồi!…
trông nó to như con bò.Bọn mình không cho phép chuyển ver, nếu nhóm tác giả gaugaumeomeo phát hiện bất cứ động thái nào liên quan đến sao chép, repost hay chuyển ver fic này bọn mình sẽ report thẳng tay.…