Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Chuyện mình làm sao viết hếtnhững tháng năm dành bên nhau thật thà."Mình thích em Trường quá nên mình mang em bỏ lên thuyền cho chèo chung với Khang. Hai đứa bạn Văn Trường Văn Khang tuy cùng tuổi nhưng có dự chênh lệch về chiều dài rất là đáng yêu. Tuổi trẻ nên rất máu chiến, tuy vậy nhưng vẫn đảm bảo khi hai em yêu nhau sẽ ngọt ngào đến mức không gì sánh bằng 🥹Giỡn đó, mình mong chúng nó thương nhau là thật nhưng không mong chúng nó đọc được đâu.(Series đầu tiên về couple 1408 của mình, nhắc lại là 1408 CỦA MÌNH được ship từ hồi U23 Châu Á. Không cùng nhà xin đừng ghé vào, cảnh báo trước rồi nhé, vào nhà mình rồi mà còn nhắc đến nhà khác là mình đúm bạn đấy.)…
oneshot | warnning: Bad, super bad. đm truyện cũ tôi ẩn đi, giờ đọc lại thấy nhiều sạn với văn phong nửa nạc nửa mỡ vl, nhưng thôi kệ cứ đăng lại, vã lắm...…
Những mẩu vụn vặt vô nghĩa, góp lại thành xuân xanh.Nói chứ toàn chuyện vớ vẩn nghĩ ra lúc nhạt nhẽo.______[tổng hợp oneshot] [end] Starring: Boi banh bóng Việt NamRating: 13+Photo: https://unsplash.com/photos/v-JuzEYicDwDesigned by Xích Bản quyền thuộc về @xich_xich, vui lòng không mang đi đâu khác.…
"Tiến Dũng nhắm mặt lại. Anh đánh. Anh đánh thật. Anh nghe thấy tiếng thầy nhắc "đánh mạnh lên" văng vẳng bên tai. Anh nghe thấy tiếng Đình Trọng của anh bật khóc. Anh nghe thấy tiếng trái tim của mình cuộn lên theo từng tiếng thước mà anh đánh xuống. Anh không biết gì cả. Lúc này anh thực sự không biết gì cả. Anh chỉ biết đánh trong vô thức. Cho đến lúc Xuân Trường giữ tay anh lại, bảo rằng anh đã đánh đủ 15 roi rồi, anh mới từ từ mở mắt ra. Anh thấy Đình Trọng của anh ngồi bệt xuống sàn nhà. Anh thấy Đình Trọng của anh cắn chặt răng để không bật ra tiếng kêu than. Thả rơi cây thước xuống sàn nhà, anh dìu Đình Trọng của anh dậy""Văn Đức ngồi bệt xuống sàn nhà hứng chịu trận mưa roi từ thầy. Cậu cũng không biết cậu bị cái gì nữa. Rõ ràng biết thầy sẽ giận nhưng cậu vẫn không ngăn được mình nói những câu kiểu thách thức như vậy. Cậu chỉ biết lúc đó, trong lòng cậu chỉ có sự bất mãn, một sự bất mãn chất chứa từ ngày này qua ngày khác về cái thứ kỉ luật mà thầy vẫn hằng tôn sùng. Cậu chán ghét cái cảm giác suốt ngày bị trói buộc, bị bắt giờ này phải làm thế này, giờ kia phải làm thế kia. Sự hà khắc của thầy khiến cậu cảm giác bản thân giống như một cái máy lập trình sẵn. Cậu ghét cái cảm giác đó. Và cậu đã không ngăn được việc thể hiện sự bất mãn kia. Văn Đức cắn chặt răng khi những cơn đau cứ liên tục nhói lên. Nhưng rồi cậu bỗng cảm thấy, hình như có cái gì đó ấm áp vừa ôm lấy cậu, có cái gì đó to lớn vừa che chở cho cậu tránh khỏi trận mưa roi từ thầy. Là Trọng Đại""Được rồi!…
Đỗ Duy Mạnh thích Nguyễn Văn Quyết, anh họ của nhỏ bạn thân Nguyễn Quỳnh Anh. Và bạn thì quá là ngáo ngơ đi, chẳng biết phải làm gì với rung động đầu đời này cả.Thế là, bà Béo vào cuộc giúp ông bạn của mình cưa được anh họ.…