Viện hoang liệu còn trông ngóng?
Tôi thấy chàng lính có mái tóc hoe vàng ấy đứng bên xác anh, hẳn anh lạnh lắm. Gã không kịp nhìn anh lần cuối, gã đến trễ, chỉ lặng người nằm lấy bàn tay gầy gò ấy, tôi nghe tiếng gã nức nở. Bệnh viện mà, có sống sẽ có chết, đó là lẽ thường. Nhưng... tôi cảm được giọt nước đang lăn dài trên má, tôi đêm ấy, cũng rấm rứt khóc vì một người vừa quen chưa tròn 1 năm.Bởi anh là khoá son của sự nhiệp tôi, là người tôi cất kĩ vào sâu tận cõi lòng mình.…