[ Sửa ] Lá Thư Gửi Đến Người Tôi Yêu
Cre bìa: Pinterest…
Cre bìa: Pinterest…
-Mùa hè là gì?. Nó không chỉ là tiếng ve sầu, những cơn mưa bất ngờ, và là một mùa nóng nực. -Mà mùa hè còn là những cuộc gặp gỡ với người mà mình thương nhất, là những hồi ức kỉ niệm khó quên!.Ngày viết 18/2…
"Tao không biết nữa, nó khó nói lắm" Ánh mắt Đức chăm chăm nhìn vào tôi, giọng nói nhỏ giần. Tôi chỉ muốn chắc chắn về mối quan hệ kì lạ này: "Khó nói như thế nào?" Đức vuốt nhẹ tóc, rồi xoa đầu tôi:"Không thể nói bằng lời" "Vậy bằng hành động cũng được mà" Đôi mắt Đức khẽ mở to hơn chút, gương mặt nghiêm túc nhìn tôi. Khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra mình thật sự bị cảm xúc của Đức lấn áp rồi.Thể loại: Thanh xuân vườn trường (TXVT), teenfiction, teenfic, ngọt ngào, học đường *Nhân vật chính: Đinh Ngọc Khanh - Nguyễn Đình Hoàng Đức *Nhân vật phụ: - Phạm Ngọc Bích - Dương Linh Anh - Võ Quốc Bình - Đặng Trung Dũng - Hoàng Thanh Trọng…
Gánh vác trên vai bao việc,Em định mạnh mẽ đến khi nào? -Trần Nguyễn Trung Kiên-…
Trích đoạn:Ngước nhìn bầu trời xanh mát mùa hạNắng vàng rải dài trên phố người quaNụ cười rạng ngời luôn mang trên môiCho dù tháng năm giông bão kéo đến.Làm sao để tớ quên được ?Ngày mà tim tớ loạn nhịp vì cậuGió hạ mang theo lời yêu thầm thìNhưng chẳng thể nào ghé vào tai cậuLòng tớ chẳng đủ cam đảm để nói lời yêuCó duyên ta sẽ gặp lại,Chúc cậu một đời an nhiên.__Cre bìa: Pinterest.…
Lần đầu viết chuyện nên mình còn hơi non tay, mong mọi người góp ý ạ.Mình muốn viết cái gì đó nó thật nhất, đem vào trong truyện nên nếu ai muốn đọc một cách nghiêm túc thì cũng đừng quá toxic truyện.---------- "Sau này..." Giọng cậu vang lên, trầm ấm mà lại mang chút khàn, bàn tay to lớn khẽ đưa lên xoa đầu tôi, tuy khiến mái tóc vốn vào nếp đã trở lên có chút rối mù, nhưng tôi chẳng còn để ý nữa. Trước mắt là hình ảnh của thanh xuân, đậm chất thanh xuân và hiếm hoi hơn bao giờ hết. Người mà tôi đơn phương bấy lâu, cũng góp mặt trong khung hình ấy, rũ mắt, khẽ nở một nụ cười hiền chiếm trọn thanh xuân của tôi. Tim tôi như hẫng đi một nhịp, rồi lại dồn dập đập nhanh hơn. Muốn khoảng khắc này cứ mãi đứng im, muốn thời gian có thể ngừng trôi, để tôi sẽ cứ mãi được đắm chìm trong những giây phút chẳng phải âu lo, chẳng phải cô đơn nhung nhớ. Thanh xuân không chỉ cho tôi thời gian thích cậu ấy thật nhiều, mà còn là những giây phút được có cậu ở bên, hay chỉ cần được thấy cậu từ xa, cũng đã chứng minh được sự quý giá mà chỉ nó mới có được."Sau này... đừng tỏ ra lạnh lùng với tao nữa nhé?"---Huỳnh Hoàng Nguyên Khôi x Nguyễn Hoàng An Nguyên---Không reup, chuyển ver, đạo nhái,... dưới mọi hình thức.Wattpad: LirvourNgày chắp bút : 6/2/2025…
- tớ vẫn sống, vẫn cảm nhận được nỗi đau và cũng biết đến tình yêu và hình dung ra hạnh phúc. Những điều đó tớ đều muốn bày tỏ cho người đi cùng tớ năm tháng thanh xuân ấy.- Em mặc chiếc áo dài trắng tinh khôi, cái nụ cười ấm áp ấy của em đã sưởi ấm mùa thu lạnh lẽo trong tôi. Kể từ giây phút em gọi tên tôi, tôi đã khắc ghi rõ hình ảnh em trong trái tim chưa từng được sưởi ấm này, và cũng là từ khoảnh khắc ấy, em trở thành trân quý cuộc đời tôi, là người con gái mà tôi muốn giữ cho riêng, muốn hết lòng bảo vệ em, muốn dành hết những gì mình có, vì em.…
Dưới gốc cây cổ thụ năm ấy, những đoá hoa đua sắc đang nở rộ, cô bé nhỏ nhắn ngày nào chuẩn bị bước sang một hành trình mới đang dựa người vào gốc cây, những ngọn gió mang theo ước mơ, hoài bão và tuổi trẻ bay quanh quẩn khu vườn tạo nên một bức tranh hạ tuyệt sắc. Cậu bạn đi tới đối diện cô gái nhỏ, nắm tay cô, thì thầm với cô cùng nụ cười toả nắng" Cậu là ánh hạ trong tôi"Họ cùng đồng thời nói một câu nói, bật cười trước cảnh vật đẹp do cô tiên hạ mang đến cho nơi này._____ Chúc các cậu có buổi đọc truyện vui vẻ, hãy góp ý cho tớ nhé 🫰…
Tớ drop rồi, đừng đọc nhé.…
Nếu thanh xuân là cơn mưa rào thì tôi nghĩ nó phải là mưa rào ở Quảng Ninh, Hải Phòng chứ không phải mưa rào ở cái tỉnh trung du miền núi Bắc Bộ này.…
Việt Anh muốn chắc chắn rằng suy đoán của bản thân mình là đúng nên cậu liền đưa mắt nhìn vào bảng tên bên ngực trái của cô bạn. Đinh Lạc Minh Trang Minh Trang Việt Anh ngớ người, cái tên in sâu trong trí nhớ của cậu, cứ tưởng cái tên này rất bình thường nhưng mỗi lần nhắc tới tim cậu không ngừng rung lên, liệu đây có phải gọi là tình yêu không? Cậu không rõ, chỉ biết cái tên đó, người con gái đó đang ở trước mặt cậu. Đã 9 năm rồi, liệu cô có còn nhớ cậu không? Nếu nhớ thì có ghét cậu, có giận cậu khi cậu bỏ đi mà không nói lời nào. ____________________ Tác giả: Mộng mer Tất cả các địa điểm xuất hiện trong truyện đều không có thật! Tác giả không có kinh nghiệm viết chuyện nên lời văn vẫn còn cứng nhắc, không mạch lạc, mọi người hãy để lại nhận xét và mình sẽ cố gắng sửa những lỗi sai đó. Cảm ơn vì đã lựa truyện của mình trong tất cả những bộ truyện khác, cảm ơn rất nhiều!! @binhanandqt…
[Dư quang] là bóng sáng thừa, ví người trên như ngọn đèn có bóng sáng, nay nhờ bóng sáng thừa ấy, tức nhờ ân huệ chiếu cố đến người dưới."Cứ nghĩ mình là kẻ giăng bẫy. Nhưng hoá ra ngay từ đầu, người sa lưới lại chính là mình."bìa: "Vẽ Bìa Truyện Mật Ngọt"14.2.2025…
🔥 Mặt Trời Đó Là Em 🔥…
Thanh luôn ý thức rõ về hoàn cảnh của mình. Sinh ra trong một gia đình không khá giả, cô chưa từng dám mơ mộng viển vông. Cô lao vào học tập, chăm chỉ và thực tế, tin rằng chỉ cần đủ nỗ lực, cô sẽ có thể tự mình thay đổi số phận.Nhưng rồi Anh Kiệt xuất hiện-chàng trai tự tin, thông minh và đầy cuốn hút, thuộc về một thế giới mà cô chưa từng dám chạm tới. Cô ngưỡng mộ anh, thầm thích anh, nhưng cũng hiểu rõ khoảng cách giữa họ lớn đến nhường nào.Thanh cố gắng giữ khoảng cách, tự nhủ rằng anh chỉ là một cơn gió thoảng qua. Nhưng ánh mắt, nụ cười, và cả những lần vô tình gặp mặt lại khiến cô dao động. Đặc biệt là sự chủ động của anh-từng lời nói, từng hành động như đang từng bước phá vỡ bức tường cô cố xây dựng.…
Phải làm gì khi biết bản thân xuyên không về thời cấp ba của bố?Ôm chặt đùi ông bố chứ làm gì?!Ngọc chưa bao giờ cảm thấy sinh mạng của mình bị đe dọa đến mức này. Hóa ra nó đã trở thành bạn học của... hai người bố của nó! Nhưng ai có thể giải thích cho nó biết chuyện gì đang xảy ra vậy?Cái người đang làm đầu sỏ bắt nạt nó, người mà lười học và chuyên gia trốn tiết, lại là bố lớn á?!Và cái người đang đè đầu bố lớn xuống bàn, ép như muốn "bóp" não ấy... chắc chắn là bố nhỏ rồi.Nhưng... khoan đã, bình tĩnh nào, bố nhỏ ơi! Mình là học sinh ba tốt đấy nha!!…
Không ai biết người em chọn là ai, Gia Minh hay Nhật Huy? Tất cả sẽ được tiết lộ trong "Quay đầu lại phía sau luôn có anh"…
Tóm Gọn Câu Chuyện Bằng Ba Chữ : [ TAO THÍCH MÀY ] Sau khi thi học sinh giỏi xong Hải Anh nhắn tin cho Hà My hẹn ra chỗ cũ .Khung cảnh con đường vắng lặng bầu trời đêm đầy sao , không khí se lạnh ." Hẹn tao ra đây làm gì ? "Hải Anh nhìn nó rồi đưa tay từ đằng sau là một bó hoa được đan bằng len ." Chuyện tao với mày nói trước đó , bây giờ mày phải đưa ra quyết định " Hà My mặt đỏ đến ngại ngùng , ập ừ mãi không nói lên câu ." Thích thì thích , yêu thì yêu , nhưng tao ngại "Hải Anh cười mỉm rồi đưa bó hoa cho nó "Việc Tao Thích Mày Là Chuyện Của Tao, Mày Không Phải Ngại "…
"Sau này đừng gặp lại nữa, Ngọc Hân." Anh vừa quay đi vừa cất tiếng nói , nói câu từ biệt với tôi sao ?"Đó là điều anh muốn, em sẽ cho anh toại nguyện."Đỗ Hoàng Nhật Minh, vĩnh viễn đừng gặp lại." Tôi quay đầu nhìn về phía bóng lưng đã đứng lại nghe tôi nói. Tôi khẽ thở dài, dù có chút không nỡ nhưng lần này phải buông thật rồi."Anh sợ khi gặp lại em, anh lại không kiềm được cảm xúc mà lại điên cuồng yêu em lần nữa." Thứ giọng trầm thấp, nhẹ nhàng, nói rất nhỏ nhưng tôi cũng đã nghe được hàm ý của câu nói ấy. Nhật Minh, lần này anh buông em thật sao ? Ngoảnh đầu nhìn em lần cuối không được sao ?"Tạm biệt, bé con."Gió lạnh thổi qua, bóng lưng ấy cũng đã đi theo cơn gió ấy, chẳng còn hơi ấm nào bao bọc lấy tôi cả. Mặt trời sưởi ấm tôi từ trước tới nay thật sự đã chấp nhận buông bỏ tôi mà đi rồi.…
Tôi ôm lấy Tùng khóc đến nức nở, cơ thể không thể kiểm soát được mà run bần bật . Nước mắt tôi rơi lã chã ướt cả một mảng áo Tùng nhưng nó chẳng hề quan tâm mà chỉ lẳng lặng vỗ về trấn an tôi. Tôi gần như đã thiếp đi bởi cái mệt trong vòng tay ấm áp của nó. Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, khuôn mặt Tùng lộ ra sự đau lòng, nó cất cái giọng chua xót lên thỏ thẻ :" Tao thật sự rất tốt, sẽ không khiến mày phải đau lòng đâu. Thùy Dương xem xét đến tao một chút nhé ? "…
Một nửa tình đầu Văn án 1:Bạn đã từng nghe qua cuốn " Chuyến phiêu lưu của Eward Tulane " hay chưa ?Phải, là một cuốn sách thiếu nhi.Đó là cuốn sách không cần nữa của cậu ấy, nhưng với tôi, đó là một món quà đặc biệt, một bí mật nhỏ!Còn cậu ấy à, ừm...là một người mà tôi đã thầm thích nhiều năm.Văn án 2:-" Này Rosie, thừa nhận đi, mày luôn thích cậu ấy"-" Ò, có lẽ là từ trước đến giờ, chưa từng đổi người, cũng chưa từng ngưng thích cậu ấy"…