Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
102 Truyện
Tinh Tế Ma Văn Sư unfull

Tinh Tế Ma Văn Sư unfull

784 8 2

Tinh tế ma văn sưTác giả: Tối Ái Anh Đào NhụcConverter: idflowerLink: http://wikidich.com/truyen/tinh-te-ma-van-su-WjinLe8h7GwcuzrWThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Khoa học viễn tưởng , Xuyên việt , Tinh tế , Thăng cấp lưuVăn án:Giang Mạt đôi mắt một bế trợn mắt phát hiện chính mình đã thân ở với ngàn năm lúc sau., Chiếm cứ một cái bị lưu đày đến rác rưởi tinh phế sài thân thể., Không nghĩ tới cư nhiên ở trong cơ thể còn có một cái khác dị thế giới linh hồn tồn tại."Lão sư ngươi là ma văn sư có phải hay không rất lợi hại a" by Giang Mạt."Đó là tự nhiên cùng ta học về sau ngươi có thể tránh đến rất nhiều tiền" by Mỗ lão sư---"Lão sư ta sư nương là ta từng chất nữ. Về sau ngươi làm ở rể muốn như thế nào xưng hô ta a" by Giang Mạt"......" by lão sư--------"Nữ nhi ta rốt cuộc tìm được ngươi" by xuyên qua phía trước thân sinh lão ba,"Lão ba ngươi đều sống thiên tuế phải chú ý hình tượng a" Giang Mạt bất đắc dĩ nhìn trước mắt cái này không có hình tượng lão ba-----------"Mụ mụ,""Lão bà"Tiểu shota tiểu loli cùng với một cái soái ca nhìn Giang Mạt."Các ngươi ly ta xa một chút, ta không quen biết các ngươi. Còn có ta còn nhỏ như thế nào sinh ra lớn như vậy hài tử a" by Giang Mạt…

Ta Gặp Lại Nhau Vào Những Ngày Mưa

Ta Gặp Lại Nhau Vào Những Ngày Mưa

25 0 3

"Rầm...Rầm...RầmTiếng gió rít lên những mái nhà.. Lạnh lẽo.. Cô đơn.. Vân men theo con đường đầy người xa lạ, khói ngút trời. tiếng người rộn lên cả hai tai. Bất giác cô chợt đi tới hàng ghế cũ..'Xoạch- Ơ.. Tôi xin lỗi.. Xin lỗi.. Anh có sao không? Để tôi đỡ anh ngồi lên..Nhìn người thanh niên trước mặt mình, cô có cảm giác là lạ ở ngón tay, một cảm giác gì đó rất quen thuộc.- Tôi thành thật xin lỗi cậu.. Cậu không bị thương ở đâu chứ?.. Nếu không thì tôi đi nhé.. Xin lỗiPặc.~~~!- Này cậu làm gì vậy? Mau bỏ ra! - Cô giận dữ hét lên khi thấy có người nắm cổ tay mình. Vân POV: Người gì mà kì cục quá đi thôi?- Tôi không đau.. Chỉ là tim tôi nhớ em.. Em nhớ tôi chứ?Nghe chất giọng, tim cô như thắt lại. Họa chăng có thể đánh người nhưng tim cô không nỡ.. Nín một hơi thở dài, nhẹ nhàng rút tay lại hành động nhẹ tựa lông vũ nhưng tại sao lại khiến sắc mặt ai lại đanh lại.- Tôi không nhớ anh. Còn nữa tôi không biết anh là ai, vì thế đừng động vào người tôi. Được chứ? Anh cảm phiền cho tôi mượn tay của anh được không?Dứt lời, người thanh niên kéo cô vào lòng rồi đưa tay cho cô giữ. Cô kéo cổ áo mình xuống, mặt dây chuyền đơn giản hình như có tí lấp lánh của ánh mặt trăng rọi xuống. Cô nhẹ nhàng gỡ nút thắt, đặt lên tay người thanh niên. Lưu luyến nhìn sợi dây, rồi lại vội vàng đạt xuống.- Ờm..trả lại cho anh.. Tạm biệt, tôi có chuyện gấp phải đi rồi.- Anh xin lỗi. Thật sự anh đã sai rồi.. Anh không mong em tha thứ cho anh nhưng anh mong em sẽ hiểu.'Giọt nước mắt đong lại trên khuôn mặt của Vân. Thật lạ, cô…