[Bluelock]Tình yêu của bọn khoá xanh🙆💗
Kainess-Kunichigi-NagiReo-Shisae-Rinbachiisa-Otokara-Hiokuro-Egoanri-...Notp thì lướt,nếu đục thì đừng trách sao tôi phốt,đọc mà không đục thì tôi chào đón-đọc truyện vui vẻ<3…
|Yết Kết| |Đam Mỹ| Behind The Door
Tại căn phòng ấy đã xảy ra những gì, đều là quá khứ.Đau đớn, hoảng loạn, thù hận,...Tất cả tạo thành niềm hy vọng sống mãnh liệt.Nhân quả không bỏ qua một ai, chỉ là đến sớm hay muộn.…
Find the Sunshine at My Heart
Tên cũ: Yêu lầm, yêu lại, lại yêu lầm! …
Giới Thiệu Các Mem Trong Team
Đây chính là nơi bạn có thể biết thêm về các mem trong Team!! Họ chính là một cộng sự, một tri kỷ trong Team!! Họ chính là người phục vụ bạn mà không một lời ca thán, họ yêu làm việc và cũng chính là những người tài năng nhất Team đấy!! Bạn nhất định sẽ không bỏ qua phần này chứ?! #Tri Kỷ.…
Cánh Cửa Hạnh Phúc Mở Ra Lần 2
ba đã từng nói : "sống trên đời này con tốt với người ta chưa chắc gì người ta đã tốt với con "và có lẽ đến bây giờ tôi mới hiểu…
Một Mình Con Gánh Vác Cả Sự Bình Yên.
Trong một thế giới tương lai nơi con người có thể cộng hưởng với sức mạnh cổ xưa, những đứa trẻ đặc biệt được gọi bằng cái tên lạnh lùng: "Vũ Khí Mang Hình Dạng Con Người."Chúng không được sinh ra để sống,mục đích thật sự là để chiến đấu, để hy sinh,phục vụ cho nhân dân và đất nướcGia tộc họ Lê từng có tất cả: một mái nhà ấm áp, bốn đứa trẻ thông minh, một người mẹ anh hùng, một người cha lạnh lùng nhưng tận tụy.Cho đến ngày người mẹ ngã xuống nơi chiến trường.Cho đến ngày đứa con gái út ,cô bé hiện diện cho sự ấm áp gia đình, bị đưa đi rồi, rồi trở về trong chiếc hòm sắt lạnh toát.Đúng ngày mà mẹ cô hi sinh,cũng là sinh nhật thứ mười hai của cô bé.Cô bé ấy... đã từng cười như nắng ban mai.Đã từng được nâng niu bởi bàn tay của cha, của anh chị, của quản gia và bảo mẫu.Đã từng chiến đấu với một ý chí kiên cường không hợp với lứa tuổi.Nhưng rồi chết trong đau đớn, tan nát, không toàn vẹn, với đôi mắt mở hờ và nụ cười đầy hối hận.Người cha phát điên.Gia đình đổ nát.Người chị thứ ba phát hiện ra một sự thật bị che giấu trong phòng thí nghiệm:Thi thể ấy... chỉ là một phần còn sót lại.Ai đã xé toạc linh hồn đứa trẻ ấy ra làm đôi?Và tại sao... ngay cả sau cái chết, cô bé vẫn như đang gánh lấy một điều gì đó cho cả gia đình?Bi thương, tàn khốc và ngập tràn ký ức, "Một Mình Con Gánh Cả Sự Bình Yên" không chỉ là một câu chuyện về chiến tranh hay thù hận - mà là bản thánh ca của tình thân, của ký ức bị lãng quên, và của một đứa trẻ dám mang cả bình yên củ…
Tựa như gió thoảng
Cô và anh gặp nhau vào một chiều thu, khi gió lướt nhẹ qua những tán cây, mang theo chút se lạnh nhưng cũng đầy hoài niệm. Anh là một người trầm tĩnh, tựa như gió mùa đông lạnh lẽo. Cô lại là một người ấm áp, như ánh nắng sớm mai. Họ đến bên nhau như một cơn gió thoảng qua cuộc đời, dịu dàng nhưng chẳng thể nắm giữ. Yêu nhau, nhưng cũng hiểu rằng có những mối tình không thể kéo dài. Một bí mật, một lời hứa không thể giữ, một lần quay lưng để lại cả một đời tiếc nuối. Cuối cùng, khi cơn gió ấy qua đi, anh có thể quên cô không? Hay cô vẫn mãi là cơn gió nhẹ lướt qua tim anh, để lại dư vị của những ngày đã cũ?…
ngày mai không có em
Diệu khi bước chân vào trường đại học cũng là lúc cô và Hoàng chính thức quen nhau, nhưng vì nhiều lý do họ chia tay, Diệu gặp được Phúc, một người đem lòng yêu cô si mê, tình yêu của Phúc làm cho nhiều người chắc chắn sẽ ghen tỵ với Diệu, trớ trêu thay cuốc sống của Diệu gặp muôn vàn trắc trở, nhưng đến cuối cùng sự mạnh mẽ của bản thân đã giúp cô tìm được nửa kia hoàn hảo cho chính mình đó là Nam…
Mối Tình Sinh Viên
Ngọt ngào hay cay đắng?…
Hạnh Phúc Của Tôi
5 năm trước lạc mất nhau 💓💓💓💓💓💓💓💓💓💓💓💓💓💓5 năm sau gặp lại nhau liệu họ có thể như trước…
Nếu có thể [BL] [0H]
Yêu thầm 1 người bạn cấp 3?, cùng họ học Đại học, ở chung với họ, về chung một nhà với họ trong...tương lai?…
Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu
" Tôi không biết về ngày mai của tôi- người vẫn còn thời gian, nhưng tôi đã nghĩ ngày mai của cô ấy - người chẳng còn mấy thời gian đã được hẹn trước. Tác giả: Sumino YoruDịch: Phương Tập…
Hẹn hò đêm noel
-ừn chắc vài chap đầu sẽ lạc đề mọi người thông cảm ạĐêm Giáng Sinh phủ đầy ánh sáng vàng dịu từ những cây thông lớn, từng ngọn đèn lấp lánh như sao trời. Gió lạnh thoảng qua mang theo hơi thở mùa đông, và từng bông tuyết nhẹ nhàng rơi lấp lánh dưới ánh đèn đường khẽ rơi lên tóc cậu trai tóc hồng đứng. Rin đứng đó, đôi mắt long lanh nhìn ra xa, mong ngóng bóng dáng quen thuộc. Cậu mặc một chiếc áo khoác dạ màu xám cùng với chiếc khăng quàng cổ màu đỏ rượu quen thuộc, Dưới ánh sáng vàng, khuôn mặt cậu toát lên vẻ dịu dàng khác lạ nhưng cũng đầy chờ mong. Đúng lúc đó, từ xa một bóng người dần xuất hiện. Bước chân vững chãi, dáng người cao lớn nhưng lại toát lên một sự ấm áp dịu dàng . Ánh mắt anh dịu dàng nhìn về phía Riin, như thể tìm kiếm cậu trong đêm đông lạnh giá.Andrew khoác trên mình chiếc áo dạ màu xám, cùng với áo cổ lọ bên trong,từng bông tuyết nhẹ rơi lạc trên vai anh. Bất giác, anh nở một nụ cười nhẹ khi thấy cậu đứng đó, đơn giản nhưng đầy ý nghĩa.…
Tập tành viết ngược đây👉👈
Xin chào những trái tim cùng chung cảm xúc khi các bạn đang đọc những dòng vụn vặt này, đây là những dòng đầu tay của mình trong việc đưa những cảm nhận về bản thân cũng như thế giới xung quanh vào những trang online thế này.Có thể tác phẩm nhỏ này sẽ làm bạn phát bực vì đủ thứ lý do:"tác giả còn non vậy!!!","câu từ sao lủng củng thế kia","...", và nhiều thứ khác nữa nhưng cũng rất biết ơn những bình luận mà mọi người có thể gửi lại để mình tốt hơn nữa trong tương lai.Dù sao thì đây cũng bắt nguồn từ cảm hứng bất chợt của mình nên bản thân mình cũng chẳng biết nó sẽ như thế nào trong tương lai hết, nếu có thể có được sự đồng hành của các bạn đó quả thật là điều ý nghĩa nhất đối với mình, xin cảm ơn khi bạn đã theo dõi đến đây nhé💜.…
Hẹn hò đêm Noel (Andrew x Riin) OCTP
Đêm Giáng Sinh phủ đầy ánh sáng vàng dịu từ những cây thông lớn, từng ngọn đèn lấp lánh như sao trời. Gió lạnh thoảng qua mang theo hơi thở mùa đông, và từng bông tuyết nhẹ nhàng rơi lấp lánh dưới ánh đèn đường khẽ rơi lên tóc cậu trai tóc hồng đứng. Riin đứng đó, đôi mắt long lanh nhìn ra xa, mong ngóng bóng dáng quen thuộc. Cậu mặc một chiếc áo khoác dạ màu xám cùng với chiếc khăng quàng cổ màu đỏ rượu quen thuộc, Dưới ánh sáng vàng, khuôn mặt cậu toát lên vé dịu dàng khác lạ nhưng cũng đầy chờ mong. Đúng lúc đó, từ xa một bóng người dần xuất hiện. Bước chân vững chãi, dáng người cao lớn nhưng lại toát lên một sự ấm áp dịu dàng. Ánh mắt anh dịu dàng nhìn về phía Riin, như thể tìm kiếm cậu trong đêm đông lạnh giá.Andrew khoác trên mình chiếc áo dạ màu xám, cùng với áo cổ lọ bên trong,từng bông tuyết nhẹ rơi lạc trên vai anh. Bất giác, anh nở một nụ cười nhẹ khi thấy cậu đứng đó, đơn giản nhưng đầy ý nghĩa.…




