đạt nguyên ; vụn vặt.
cái gì đó dễ thương.…
cái gì đó dễ thương.…
-Thủ đoạn của anh thật quá hèn hạ.-Cô cay nghiệt đay nghiến anh. Chỉ thấy bỗng dưng anh ôm lấy cô, rồi ngã xuống. Máu chảy thành dòng. Thấm đỏ bộ đồng phục trắng của cô. Anh đã đỡ đạn cho cô. Cô hốt hoảng, một lần nữa lại không biết làm gì. Tâm trí rối loạn. Tiếng chuông điện thoại réo rắt. -Cô xong việc rồi đấy. Anh đang nằm kia, trên một vũng máu, trên người không biết đã ghim bao nhiên viên đạn nữa. Nhưng miệng vẫn thều thào. -Nghe....nghe anh giải thích.....không phải như vậy đâu....không phải.... Cô nắm chặt bàn tay nhỏ của mình, kìm chế bản thân trước cơn xúc động dữ dội. Ko phải cô muốn anh chết sao? Chỉ cần anh chết, tất cả sẽ dừng lại. Cô và gia đình, bạn bè sẽ được sống bình yên, trở lại cuộc sống như trước đây. Không có anh. Một lần nữa, cô đưa tay gạt nước mắt. -Xin lỗi anh, em rất nhẫn tâm phải không? Nhưng đây chính là con người thật của em! Xin lỗi! Rồi cô- với cơ thể run lẩy bẩy, nhiệt độ cơ thể đã lên tới 38 độ- bước đi. Phải, ngày hôm đó cô đã bỏ anh lại mà bước đi như thế. Họ chỉ như hai người xa lạ..... Truyện ban đầu tình tiết hơi chậm do phải giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh nhân vật đan xen khá phức tạp *rối não lắm luôn á* càng về sau tình tiết càng nhanh và bất ngờ , cao trào lên xuống yêu thương rồi căm thù vô cùng dữ dội *chớp mắt*. Xã hội đen, giết chóc, trả thù, tranh giành trộn lẫn. Nhiều pha hành động giật gân *hú hồn* Một tình yêu bất diệt lớn lên từ máu và nước mắt.…
bromance.…
cứ phiêu du rong chơi một đời,nắm đôi tay em không thể rời.…
ngôn tình harem nha 4 na9 lận nha…
hange×levi…
lần đầu viết truyện nên k được hay cho lắm…
truyen hay…
"Ai nói tui yêu anh" là câu nói Lâm Bố Tịch luôn đề ra cho mình để giữ khoảng cách tuyệt đối giữa cô và Hoàng Thanh. Câu chuyện của hai người bạn sẽ đem lại cho bạn cảm giác ngộ nghĩnh…
Đây là truyện mà mình sáng tác mong mn tiếp nhận và góp ý cho mình ạ…
Người ta thường bảo: "Dưới ánh đèn sân khấu, mỗi cảm xúc được cất lên đều là một điều không thể nói thành lời."Có lẽ đúng, vì ngay khoảnh khắc Nguyễn Thanh Phúc Nguyên đứng dưới ánh đèn sân khấu năm ấy, cậu không chỉ đơn giản là thay thế một giọng hát...Mà có lẽ, cậu còn xướng lên một khúc ca chưa từng vang lên trong trái tim Nguyễn Văn Khang.…
cảm ơn anh…
<3 Dành tặng em…
mạnh mẽ một lần thôi.…
a hi hi nyc là đồ con tóa.…
Tên gốc: 池深见鱼Tên Hán Việt: Trì thâm kiến ngưTên Việt: Trì Thâm gặp cáTác giả: Bất Cật Ngư ĐầuTình trạng: 11 chương chính vănTrans: Nguyệt NguyệtThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngược luyến, Gương vỡ lại lành, Vườn trườngVăn án:Nhạc Du khi còn nhỏ từng đọc một quyển sách, trong sách viết về câu chuyện của Ái Lệ Nhi.Tiểu mỹ nhân ngư vì vương tử mà vứt bỏ đuôi cá mỹ lệ cùng giọng hát động lòng người, vương tử lại không quý trọng tiểu mỹ nhân ngư.Cuối cùng Ái Lệ Nhi trở thành bọt biển bảy sắc, tiêu tán trong gió rét.Nhạc Du nghĩ, nếu vương tử biết tình yêu nồng nhiệt của Ái Lệ Nhi, vương tử có thể dùng hết toàn lực để ngăn chặn kết cục như vậy hay không?Lúc Trần Thâm gặp Nhạc Du, cô nói: "Anh luôn nói em có trí nhớ của cá, rõ ràng anh đối với em xấu như vậy, em lại vĩnh viễn không nhớ được."Sau này, Trần Thâm mỗi ngày đều phải nói anh yêu em, nhưng cô vĩnh viễn đều không nhớ rõ.Truyện cổ tích có kết cục, nhưng câu chuyện của bọn họ vẫn còn đang tiếp tục.Tag: Ngược luyến tình thâm, Gương vỡ lại lành, Trưởng thành, Vườn trườngMột câu giới thiệu: Hồ sâu nước lạnh, cá chỉ nhớ bảy giâyLập ý: Quý trọng người trước mắt…
buổi sáng thức dậy anh bỗng thấy mih quá đẹp tea…
tôi có quá nhiều draft hơn 10 cái nhưng mà chx beta…
NỘI DUNGMiêu yêu trùng sinh, muốn tìm người yêu ở kiếp trước báo thù, nhưng thấy hắn rồi thì lại nhảy vào hôn pla..pla.. Muốn xuống tay nhưng lại không nỡ, bao lần muốn giết nhưng rồi lại không. Trong cái vòng quẫn quanh giữa tình yêu và thù hận, liệu tình kiếp trước có quay lại trong kiếp này🚩…
Đây là truyện boy love ko phải ngôn tình A công mua e thụ, bắt e thụ làm osin cho a công ngày ngày trôi qua công dê e thụ và xxxxx chuyện gì xảy ra ko biết…