Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Câu truyện kể về tình yêu giữa Khắc Linh và Vương Giang, hai cô đều là nữ và đang học cấp 3 tại trường học ở Trung Quốc. Câu truyện gồm nhiều cảm xúc đan xen giữa vui buồn và đặc biệt là sẽ dựa trên 50% sự thật trong cuộc đời của chính tác giả.…
"Có đôi lúc em như một kẻ điên, đi nhặt từng mảnh kí ức có anh ! Giá như ngay khi ấy, anh xuất hiện để nghe em nói ra ba từ tận sâu trong đáy lòng: EM NHỚ ANH!"…
Ta là mẫu nghi thiên hạ, sung sướng hơn tiên, giàu có hơn thần.Cớ sao, nữ nhi nhà ngươi to gan, dám tranh sủng hoàng thượng với ta ?________________Tất cả truyện đều là mình viết. Hãy nói một lời trước khi làm gì thay đổi với bộ truyện của mình.…
Tâm lý tội phạmKhi mặt trăng viên mãn nhất lại thường khiến tâm tính con người thay đổi. Chẳng thế mà phương Tây đã có hẳn một truyền thuyết cho rằng vào mỗi dịp trăng tròn, con người sẽ trở nên điên cuồng hung bạo, hóa thành ma sói chạy loạn khắp nơi hại người.Mặt trăng đầu tháng tựa như con mắt vẫn còn đang khép, chỉ là một vành mi cong mỏng tang, rồi nó từ từ thức dậy, trở thành một con mắt tròn to lơ lửng giữa trời. Con mắt ấy có lẽ đã phát ra loại năng lượng nào đó đánh thức những góc tối u uẩn nằm sâu trong tiềm thức nhân loại. Vào thời điểm này, căn bản những gì xấu xa nhất được kích thích bộc phát, các loài động vật lại càng thích thú đi săn mồi hơn. Bản tính khát máu nguyên thủy bị phơi bầy dưới ánh trăng lạnh lẽo.…
cuộc sống của Seung Cheol thường ngày chỉ bình thường và cứ nhẹ nhàng trôi đi,không có một biến đổi nào cho đến khi một thiên thần xuất hiện và làm cả thế giới tưởng chừng giản đơn của Seung Cheol thay đổi,nàng đã cho anh cảm giác hồi hộp,mong ngóng,xấu hổ và quang trọng nhất là cảm giác YÊU,SẼ YÊU,MUỐN ĐƯỢC YÊU!và đó,không ai khác chính là Jeonghan!và câu chuyện đã bắt đầu...............…
Truyện trước chưa xong truyện mới đã tới!(Đôi lời tác giả: Thực tôi cũng không định viết đâu nhưng vụ của Nam Khang khiến tôi nản lòng quá nên bắt đầu viết truyện mới, còn "Nguyện cả một đời yêu một người" có lẽ tôi sẽ để ngừng một thời gian)Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, lịch sử, nữ giảo hoạt, nam băng lãnh, HE hay SE còn phải xem tâm trạng tác giả :)) Giới thiệu: Một cô gái 24 tuổi, nhân viên văn phòng nhưng lại năm lần bảy lượt bị các công ty lớn nhỏ sa thải chỉ vì lí do hết sức củ chuối "Cô không đủ thẩm mỹ". Mang trong mình một hoài bão lớn đó là bám chân được vào một công ty tử tế mà không bao giờ bị sa thải, Khổng Tuệ dần mất đi niềm tin của chính mình, cô quyết định phải đi xem bói để coi coi vì sao cô lại không thể trở thành một nhân viên bình thường. Nhưng trên đường đi không may cô bị một chiếc xe phân khối lớn đâm phải, đến khi tỉnh lại đã có một công việc, nhưng điều đáng sợ hơn cả là cô nghiễm nhiên trở thành gái lầu xanh, hơn nữa còn ở một thời không khác.Nếu bỗng dưng khi tỉnh lại bạn đã ở trong một thân thể mới, không gian mới với những chuyện không dám lường trước, bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Muốn biết, hãy hỏi Khổng Tuệ.Trích:_ "Tiểu Mẫn, chúng ta đang sống ở thời nào, năm bao nhiêu?"Tiểu Mẫn hoang mang nhìn ta rồi cũng đáp lại: "Dạ ta đang sống ở kỷ Triệu, quốc hiệu là Vạn Xuân, Mậu Thìn năm thứ nhất."__Trước mặt ta bây giờ là một nam nhân thân thể cường tráng khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt góc cạnh mắt kiếm mày rậm, nhìn qua là biết thân thủ bất phàm, khí c…
truyện kể về 1 cô gái tên là Nhiệt Hoa, cuộc đời cô chỉ trải qua 1 mối tình và cô mối tình ấy như là định mệnh của đời mình, suốt đời chỉ có thể yêu một người cho dù người đó có chết đi thì vẫn không ai có thể thay thế được, đó là lí do cô được chuyển sinh để tìm được một tình yêu mới.ủng hộ truyện mình nha mọi người, ráng đọc chương 1 thôi cũng được thank nha😊😊…
Xin chào ạa! Bộ này mình viết chủ yếu để đu otp, không có ý làm xấu hình ảnh hoặc nói sai về đời tư hoặc về chuyện tình cảm của cách nhân vật trong truyện ✧˖°꒰๑'ꀾ'๑꒱°˖✧ 📍tất cả đều là giả tưởng, chỉ có mth là thật⭐️ không có lịch đăng chap cụ thể, đơn giản vì t/g lười thui ~tớ viết văn không hay, mong mọi người bỏ qua ạ, truyện chủ yếu xoay quanh về tình yêu đơn giản,dth của mấy bạn nhỏ 𓆉︎ lưu ý:Đọc nhớ cmt nhaa tại tui thích đọc vs rep cmt của mn lúmm tui là 1 con nhỏ cực kỳ thích thêm icon khi viết truyện nên nếu mn thấy phèn hoặc lố quá thì cmt để tui sửa ạ 😢 nhớ là không toxic nhaa ☃︎ Cuối cùng thì chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ạ ⋆⑅˚₊ 𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟 _nkcutis1tg_💤…
Một câu chuyện xoay quanh những vụ án liên hoàn mà sát thủ cố ý dàn dựng hiện trường vụ án,điều bất ngờ nhất ở đây lý do mà hắn giết người là để cứu người, nếu là bạn thì bạn có tin lý do hắn đua ra không?Phía sau hành vi tội ác máu lạnh, lại là một trái tim bị tình yêu và nỗi hận thù giày vò suốt gần mười năm qua. Chốn đô thị phồn hoa liên tiếp xảy ra những vụ án mạng. Tại hiện trường vụ án, hung thủ luôn cố ý để lại dấu vân tay và một tờ giấy ghi "Hãy đến bắt ta'. Ngoài ra, không có chút sơ hở hay manh nối nào cả. Đối diện với tên sát thủ liên hoàn huênh hoang như vậy, tổ chuyên án được thành lập bốn lần nhưng đều phải giải tán, không có chút manh mối nào, chỉ có thể nhờ đến vị chuyên gia logic học Ngiêm Lương.Vụ án này bí ẩn giống như một hệ phương trình không có cách giải, liệu ông phải bắt tay từ đâu để tìm ra lời giải? Hung thủ thực sự đã tỉ mỉ sắp xếp vụ án phạm tội không có chứng cứ, tại sao lại cố tình để lại manh mối? Đây là một âm mưu to lớn hay là một cái bẫy, cũng có thể là một bí mật được cất giấu rất kỹ không ai hay biết?"Tội lỗi không chứng cứ" được bố trí như một mê trận, một kẻ tội phạm cao tay, một nhà trinh thám cao cường, kì phùng địch thủ, liệu ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc đọ trí này?1 bộ Truyện trinh thám pha 5% ngôn tình…
" Cho dù sau này Bảo Minh em có cưới vợ, thì cũng hãy nhớ rằng...Rằng Nhật Phát tôi đã từng uống chung với em một chén trà, từng ăn phần cơm thừa của em, từng ngủ chung với em trên một chiếc giường, từng thấy dáng vẻ đẹp nhất của em, cũng từng thấy dáng vẻ mộc mạc của em khi mới thức dậy. Vậy xem như đời này tôi đã cưới được em rồi... Và điều cuối cùng tôi muốn nói cho em biết, cho dù là cậu chủ hay Nhật Phát gì cũng được, tôi đều là của em, tôi yêu em nhiều lắm cái Minh ạ. Nhưng có lẽ đời này chẳng đủ để tôi có thể khiến em hạnh phúc được rồi, hãy nhớ rằng tôi luôn dõi theo em, nên hãy sống thật hạnh phúc nhé! Lời tạm biệt chân thành dành cho em, yêu em!"…
Hán Việt: Ngã thành liễu điện cạnh đại thần đích tiểu trư tểTác giả: Nguyệt Hạ Mỹ NhânTình trạng bản gốc : Hoàn thành ( 120 chương )Tình trạng edit/beta: (5/24/2024 - ? )Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủngNguồn: Trường Bội/Tấn Giang - QT: wikidichTruyện chỉ được đăng tại Wattpad-----------------------------------Truyện edit phi lợi nhuận, chưa có sự đồng ý của tác giả *** Vui lòng không repost!!!…
Một thời đẹp nhất của con người được mang tên thanh xuân...:Người nam nhân trầm mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào người thiếu nữ. Giọng nói trầm ấm vang lên: "Đồ đệ này!" Người thiếu nữ ngoảnh mặt lại, hồn nhiên: "Sư phụ có chuyện gì muốn nói với em sao?" Nam nhân nghiêm giọng: "Tôi muốn phá luật!..." Thiếu nữ khó hiểu: "Luật?" Y tiến đến tháo chiếc nhẫn sứ trên tay đối phương thả xuống đất: "Từ nay em không cần gọi tôi một tiếng 'sư phụ' nữa...!" Cô gái ngỡ ngàng: "Tại sao?" "Tôi luôn an ủi em, dạy em làm cảnh sát hình sự và là điểm tựa cho em mỗi khi em tổn thương... Em thật sự không nhận ra sao?... Hôm nay tôi chính thức theo đuổi em...!" Thiếu nữ lạnh lời: "Không cần!..." Lòng y nặng trĩu xuống: "Lẽ nào em vẫn còn giữ quan điểm thầy - trò ấy?..." Thiếu nữ tiến gần nam nhân thêm một bước, hai bước: "Em cũng thích anh! Thích từ rất lâu... Kể từ lần đầu hai ta gặp nhau..." Bầu không khí lúc này thật im lặng, nam nhân nhẹ đưa tay ôm cô gái vào lòng, cùng lúc hoàng hôn dần buông xuống...***Tên truyện: 最美丽的春天时代Tác giả: Diệp Hạ Song Vân Quốc gia: Trung Quốc (Au Việt Nam)…
"Nàng là người của bạch đạo, người của danh gia vọng tộc, xung quanh hào nhoáng tới mức muốn chọc mù mắt ta. Đến một cọng tóc ta cũng không sánh theo ngươi được..." Không nhịn được nàng liền phun một ngụm máu, nơi ngực bị người trước mắt đâm đã máu chảy đầm đìa.Minh Nguyệt tay cầm Đỉnh Thiên đã run rẩy không ngừng, mắt đã tía vân máu nhìn chằm chằm Kha NhiKha Nhi cười cong lên hình bán nguyệt thật đẹp"Một người như nàng không thế bị người như ta làm danh tiếng vấy bẩn!"Nhìn Đỉnh Thiên dần rút cạn sinh lực nàng, Nguyệt cuối cùng không nhịn được rút kiếm về, ôm cơ thể Nhi nhìn hàng nghìn người xung quanh đang nhìn cô bằng đủ loại ánh mắt hoang mang, tức giận, lo sợ,... loạt tiếng xì xào to nhỏ vang lên"Nguyệt! Con làm gì vậy?""Thế này là sao?""Chuyện gì thế?""Nguyệt?" Kha Nhi không nhịn được cau mày khó hiểu gọi nàngNàng cụp mắt hít một hơi thật sâu, bế Kha Nhi thoi thóp đang hoang mang nhìn cô"Với ta nàng hoàn hảo, với ta nàng rất đẹp"Nguyệt xoa vết xẹo dài trên má Nhi vừa đi thẳng ra ngoài hang..."Ta hận nàng, ta thích nàng, ta trêu chọc nàng, nhưng ta chưa từng muốn xuống tay với nàng... thật sự lẫn lộn"Kha Nhi nghe Minh Nguyệt nói từng câu từng chữ trái tim lại đập nhanh hơn một nhịp..."A Nguyệt..."Nguyệt nhíu mày nhìn đằng xa có vài bóng đen đã lướt qua những tán cây"Mau trốn đi quân nàng sắp tới viện trợ, ta sẽ chặn họ"Nguyệt không nói không rằng thả Nhi xuống vách núi"Khoan đã! Đừng! Nguyệt!"Kha Nhi trở mình không kịp muốn nắm lại tay Nguyệt thì đã quá muộn cơ thể liền rơi tự do xuống vách…
Tột cùng của nỗi đau 😔Không phải hôm nay ta khóc vì chàng😭Chỉ là ngày mai 👉👈Ta vẫn phải gạt đi giọt nước mắt ấy 😭 Mà mỉm cười nhìn chàng...😊 _ Bên người khác 💔_ Ta không trách chàng vô tình 💔 Chỉ trách mình không phải tấm.😊…
Tên khác: [ĐN Tokyo Revengers] Tương lai mà bao người mong ướcAuthor: Trương Khánh Linh (bản quyền thuộc linhsuzu0102)Một cái kết có hậu, một tương lai hạnh phúc của các cặp đôi. Câu chuyện của những đứa con họ.Couple: Drakey, Ranrin, Emmahina, Hakmit,...Các nhân vật TR có trong truyện thuộc Ken Wakui, còn các OOC còn lại là thuộc quyền của mình.…
Là một fan của truyện ngôn tình, bạn đừng nên bỏ qua tác phẩm Em Còn Động Lòng Hơn Ánh Trăng của Tiếu Giai Nhân:Thành phố Giang vào tháng 9, nhiệt độ khoảng tầm 30 độ, thời tiết nóng bức tích lũy khiến càng về chiều càng nóng.Hàn Dương dừng lại ở kệ hàng gần cửa sổ của siêu thị trong tiểu khu, trên kệ bày mấy lọ Lão Kiền Mụ (1), anh ta cầm một lọ lên giả vờ xem giá cả, nhưng ánh mắt lại xuyên qua cửa sổ thủy tinh, nhìn chằm chằm vào cửa tàu điện ngầm ở con đường đối diện. Rất nhanh đã là 5 giờ 30, chắc cô ấy đến rồi.(1) Tên một loại tương ớt của Trung Quốc.Vừa mới nghĩ như thế, cửa tàu điện ngầm người đến người đi đột nhiên xuất hiện một bóng người nhỏ nhắn, mặc chiếc áo sơ-mi ngắn tay màu trắng, váy dài màu đen qua gối, đơn giản gọn gàng. Cô đeo túi đứng chờ ở phần đường dành cho người đi bộ, đèn xanh bật lên, cô lẫn vào trong dòng người đi về phía này, gió khẽ thổi bay làn váy màu đen của cô, lộ ra cẳng chân trắng nõn đẹp đẽ.Hàn Dương nuốt một ngụm nước bọt, đẩy gọng kính, buông lọ Lão Kiền Mụ xuống, tùy tiện lấy chai nước ở kệ hàng khác đi ra quầy tính tiền.Anh ta lớn lên trong tiểu khu, bà chủ siêu thị nhận ra anh ta, biết Hàn Dương đang là nghiên cứu sinh của trường đại học tốt nhất trong tỉnh, cũng biết trước đây Hàn Dương sống trong trường, tuần trước mới đột nhiên quyết định về nhà ở, sau đó mỗi ngày đều giả vờ đến siêu thị mua đồ, thực ra là để tìm kiếm cơ hội "tình cờ gặp gỡ" khách thuê nhà mới xinh đẹp của nhà họ Hàn."Thích thì theo đuổi đi,…