hack x10 tai khoan mag dien thoai
…
Thể loại : Cổ đạiTác giả : Phúc Hắc Tiểu Hài Tử Văn án :Khốn kiếp !Rốt cuộc là vì cái lý do chó má gì Tiểu ngu ngốc kia cứ bám theo hắn không buông? Rốt cuộc là hắn kiếp trước đã tạo nghiệt gì? Tới tận bây giờ hắn vẫn không dám tin trên đời lại có một nha đầu não tàn như nàng , không những đầu gỗ mà công phu chọc tức người khác cũng lên tới hàng thượng thừa , đến Ngọc Hoàng đại đế nhìn thấy nàng ta cũng phải cách xa 10 trượng , bằng không sẽ không còn mạng để tức chết!!! Nàng ta não tàn đó , nàng ta đầu gỗ , tại sao mấy tên khốn kia vẫn cứ thích nàng ta làm gì ??? Đáng chết ! Cút cút cút !!! Cút hết cho lão tử ! Nàng ta là thuộc hạ của ta đó !. . . .…
Disclaimer: mọi credit đều thuộc về tác giả của truyện này, mình chỉ là editor (ai muốn order sách ủng hộ tác giả thì lên google kiếm nhé, nhưng chắc chỉ có bản tiếng Thái thôi). Và vì mình dịch từ bản Tiếng Anh (mà bản tiếng Anh cũng là bản dịch thô, kiểu dịch từng từ tiếng Thái sang tiếng Anh hay sao ấy) nên đảm bảo sẽ có đôi chỗ dịch sai ý, mong các bạn thông cảm. Phần mở đầu + chương 1-3 là mình beta lại từ bản dịch tiếng Việt của bạn ABH (https://abhpassion.wordpress.com/category/pinky-promise/)Chương 4-hết là mình edit từ bản dịch tiếng Anh của Campzzz (https://ppnovel.wordpress.com/)…
Chỉ là trash book sìn nhảm thôi :D…
- "Không!! không...không..., anh thì biết cái gì chứ. Cuộc đời tôi vốn dĩ... là một cuốn nhật kí tang thương. Ngay từ lúc bắt đầu đáng lẽ ra tôi đừng nên dính dáng đến anh , đúng vậy, ngay từ lần đầu gặp mặt tôi đã biết liên quan đến các người là tự chuốc lấy phiền phức cho mình rồi. Anh và tôi, chúng ta từ đầu đã không nên gặp nhau, không nên dính dáng gì đến nhau... Nếu như ngày đó chúng ta chưa từng gặp, chưa từng quen biết, thì có lẽ mọi chuyện đã khác..."... *Các bạn vào đọc truyện ủng hộ mình nhé!Chú ý: mọi nhân vật và địa điểm chỉ là hư cấu. P/s: No reup. Đây là truyện mình tự viết, mong các bạn tôn trọng mình, không reup. Cảm ơn.…
"Có lẽ nhiều người cả trong lẫn ngoài trường xây dựng vẫn luôn thường nghĩ những sinh viên trong này là những con người khô khan tựa sỏi đá, hay cứng nhắc như những bức tường thành thô ráp. Mấy ai biết rằng ngay cả những bức tường vững chãi nhất, có thể chống lại sự xâm lăng hàng trăm lần của giặc ngoại xâm qua ngàn thế kỉ cũng không thể chống lại những mảng rêu phong nảy nở ươm mầm từ bản thân bề mặt ngày đêm được thấm đẫm những giọt mưa của trời và sự thẩm thấu nước từ sâu lòng đất. Để phủ lên nó chút màu xanh mềm mại và mượt mà như nhung mỗi khi bàn tay ai chạm phải. Hãy bớt chút thời gian ngắm nhìn kĩ ngóc nghách của bức tường rộng lớn đó mỗi khi ngang qua và bạn sẽ thấy nhiều hơn là một chút mảng xanh yếu ớt".…