Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Trong thế giới rộng lớn này, có người là ánh sáng, có người là đại dương. Có người lạc lối trong mênh mông cơn sóng. Giữa năm tháng chông chênh, liệu chúng ta có thể tìm thấy ánh sáng cho riêng mình? Trưởng thành là khi ta học được cách giấu nỗi buồn vào trong nụ cười.Nên nhớ."Tạm biệt không phải là kết thúc, mà là lời hẹn cho một khởi đầu khác..."Ngôn tình, học đường, gia đình, crush, thanh xuân, hài hước , HE .…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Diệu Anh hướng nội nhút nhát nhan sắc ở mức '' trung bình '', thành tích học tập không quá kém cỏi nhưng cũng chẳng có gì nổi bật, cuộc sống bình ổn của cô trôi qua như vậy cho đến khi cô gặp Duy Khang - nam thần học giỏi, chơi thể thao ''cừ'' đặc biệt là bóng rổ, đi đến đâu đều thu hút sự chú ý, hai đôi đũa lệch như vậy ai cũng không nghĩ tới có một ngày, hai người họ lại ở cạnh nhau.Trích Đoạn: Khôi ôm mặt thở hồng hộc phi vào lớp giật lấy đề toán trên tay Khang, nó bỏ mặc khuôn mặt khó chịu của Khang, nhăn nhó gào lên''Đcm Diệu Anh của mày đánh tao'' Khang cười nhạt giật lại tờ đề cúi xuống bình thản trả lời nó, chuyện khó tin thế mà thằng này vẫn chém được.''Mày ngáo ít thôi, Diệu Anh nhà tao hiền lành, ngoan ngoãn, có bao giờ biết đánh ai'' ''Đcm tao đùa làm đéo gì, mày ra sân tập võ khác biết'' Nó một tay ôm bản mặt xưng vù, một tay lôi Khang ra khỏi cửa lớp. Trong sân vận động, Diệu Anh buộc tóc đuôi ngựa, nước da trắng nõn, tay đeo găng tay, bộ võ khoác trên người cô tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, tốc độ ra quyền vừa nhanh vừa mạnh khiến đối thủ không kịp trở tay . Sau mấy cú đánh liên tiếp, đối phương mất hết sức lục ngã nhoài xuống đất. Khang đứng đần người nhìn theo người con gái đang liên tiếp hạ gục đối thủ trên sân, chuyện đéo gì đang xảy ra vậy, Diệu Anh của cậu đây à? Khánh minh tức tối đấm một cú rõ đau vào bụng Khang ''Một tay mày dạy ra đấy, mày sướng chưa?'' ''......''KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Cát Ân vừa chân ướt chân ráo lên Sài Gòn học đại học đã phải vỡ mộng với những sự kiện chấn động địa cầu, bao gồm: Cọc trọ trước ba tháng, bạn cùng phòng ở dơ, chuột sống với người và ti tỉ thứ khác. May thay, trước khi gục ngã dưới chân số phận, Cát Ân gặp Nguyên Ân - người bạn đầu tiên cũng là mập mờ cũ và Manhunt của Ngoại thương sau này.Vốn chẳng hiền lành, bad girl nửa mùa hay đi chơi nhưng về nhà trước 10 giờ tối, Cát Ân thường xuyên bày ra đủ trò nghịch ngợm với đám bạn, làm Nguyên Ân bao phen khiếp vía. Bốn năm học đại học là bốn năm Cát Ân nghịch dại, 1001 lần lên hot search, và hàng loạt các sự kiện chấn động khác. Thế nhưng cô, Nguyên Ân và cả các bạn học chưa từng quên phấn đấu vì giấc mơ lớn về sau.Còn lí do vì sao song Ân trở thành mập mờ cũ thì câu chuyện hẵng còn dài lắm.…
Đó là buổi chiều hoàng hôn đẹp đến mức nao lòng...Cơn gió biển thổi mát rượi vào bờ đem theo tiếng rì rào của con sóng phía xa xa, cậu nhóc con ngẩn người nhìn về phía xa xa... Nơi đó có một cô gái với nụ cười tươi như nắng ban mai, vẫy tay chào tạm biệt cậu:- Hẹn gặp lại nhé nhóc, nhóc lớn nhanh chị đợi! Và rồi cậu thấy, lồng ngực mình đập "thụp" một nhịp... Giống như cơn gió biển thổi qua để lại cảm giác lành lạnh, cô gái đó đến và đi, để lại trong cậu biết bao suy nghĩ vẩn vơ, nhưng cảm xúc mà cậu cảm nhận rõ ràng nhất đó chính là cảm giác buồn, trái tim mới lớn của cậu đã biết phải đi đến đâu rồi!!!Đôi khi trên cùng một con đường, lúc đi lướt qua nhau, chúng ta đã vô tình... chạm vào nhau! Câu chuyện kể về một cậu nhóc thích làm phi công trẻ lái máy bay bà già, với châm ngôn "tán gái là phải lầy"!!! .........Vài lời của bạn tác giả: Mình vốn định viết ra một câu chuyện tình cảm trong sáng đáng yêu, nhưng càng về sau thì nội dung lại không hề trong sáng như cái tiêu đề truyện nữa. Vì thế, các bạn hãy cân nhắc trước khi xem nhé!…
Hành trình xác minh đối phương thích mình vô cùng gian nan và cũng vô cùng thừa thãi của hai con người nọ.Đi cùng với đó là lời nguyền bạn cùng bàn của nhiều đứa khùng điên khác.Bìa: Doan Phuong - ABE…
Thanh xuân này, rốt cuộc là của ai?Là của tôi, của cậu, hay của chúng ta?Hay phải chăng chẳng là của ai cả. Thanh xuân đến rồi đi như một cơn gió thu thoang thoảng nhẹ lướt qua da ta. Tự do tự tại, muốn giữ không thể, vì vốn bản thân con người chẳng thể quyết định được thanh xuân.* Một số tiêu biểu về truyện:- Tình tiết không nhiều, motips không mới.- Chỉ tập trung khai thác nội tâm nhân vật, hướng đến nội tâm nhân vật - Giọng văn có chút nặng nề u ám, không phải kiểu vườn trường đơn thuần.***Note: các địa điểm trong truyện hoàn toàn không có thật, nếu có chỉ là sự trùng hợp. Các bảng xếp hạng ấn tượng nhất:#1 daihoc (12/7/19)#1 12chomsao (26/8/20)#1 12cs (31/8)…
"Bầu trời hôm nay có nắng.Tình yêu có một qui luật riêng của nó đó là duyên và nợ. Nếu đã được gặp nhau nhưng lại không thể ở bên nhau bởi vì ta không có nợ và ngược lại cũng vậy. Còn nếu khi duyên và nợ đã cùng nắm tay song hành thì dù có bao nhiêu trắc trở, hai con tim vẫn tìm về với nhau.Nhưng tình yêu cũng là một cuộc đấu tranh, nó là cuộc chiến giữa người với người, giữa lí trí và trái tim và giữa chính những người yêu nhau. Gặp và yêu có thể do duyên nợ nhưng tình yêu đó sẽ không bao giờ là mối tình cuối cùng nếu ta bỏ cuộc giữa chừng. Người ta nói có không giữ mất đừng tìm, đừng để khi lạc nhau rồi mới thấy tình yêu quan trọng."…
- Cậu uống gì tớ mua.- Cho tớ một việt quất đá "say" nhầm ánh mắt của Anh.- Cậu thích Anh nào, móc mắt mang tới đây tớ xay cho.***Ngày đăng đầu tiên: 08.09.2023Tác giả: @Sapis_…
Tác phẩm: Bạn thân 17 năm, giờ yêu được chưa?Tác phẩm đoạt giải "Ấn Phẩm Được Sưu Tập Nhiều Nhất" Wattys2016Tác giả: Băng Kỳ LâmẢnh bìa: luuhakim_TTTThể loại: Thanh mai trúc mã, sủng, ít ngượcSố chương: 50 chương + 8 phiên ngoạiTình trạng: Đã hoàn thành...Tìm kiếm truyện trên MangaToon để nhận được bản cập nhật mới nhất.TRUYỆN ĐÃ KÝ HỢP ĐỒNG ĐỘC QUYỀN VỚI MANGATOON NÊN MỌI HÀNH VI ĐEM TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC ĐỀU LÀ BẤT HỢP PHÁP…
Sợ hãi NYC, ái nữ Aguni Yukari quyết tâm thi đỗ trường anh hùng top đầu.Gặp lại, NYC đột nhiên đòi quay lại với cô, đương nhiên cô không đồng ý, còn nói muốn yêu tôi thì bước qua xác của nam lớp 1-A đi.Nam lớp 1-A: "..." Chúng tôi là nạn nhân của Aguni Yukari!...Warning ⚠:- OOC toàn bộ nhân vật trong BNHA.- Thay đổi nguyên tác.- Truyện viết với mục đích giải trí, dựa vào suy nghĩ và quan điểm của tác giả.…