Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Ai cũng từng có quãng thời gian nông nổi của tuổi trẻ, dù bằng cách này hay cách khác cũng khiến ta khắc ghi mãi về sau.Và trùng hợp thay, trong khoảng thời gian ấy ta sẽ gặp được một người, một người khiến ta thay đổi..."Dưới đây là những mẩu truyện ngắn mình đăng lại để lưu trữ, có rất nhiều thiếu sót nhưng mong mọi người đọc vui vẻ nhen._______________Edit bìa: _zican_Nguồn ảnh: Love Story (Pinterest)…
"Anh như đoá tulip rực rỡ, kiêu ngạo, chỉ cúi đầu vì một mình ánh Dương nhỏ của mình."Vì thấy các bà khá iu thích đôi Hoàng x Dương trong Đoá dành dành của riêng anh, thật ra tui cũng thích hé hé. Nên tui quyết định viết một bộ cho hai anh chị nhó:3Thích hợp cho người 16+Ngày bắt đầu viết: 20/1/2024Ngày kết thúc: 4/6/2024Bìa: ảnh trên Pinterest, edit by meTruyện nằm trong series "Cùng nhau đi qua rừng hoa bạt ngàn"…
"Hình như mỗi ngày tớ lại lỡ thích cậu thêm một chút mất rồi.""Nguyên không hề hay biết, cô đã nhận định cậu chính là mùa hạ đẹp nhất của cô. Khuê cũng không hay rằng, cô chính là ngôi sao sáng nhất trong lòng cậu.Hai người hợp lại, chính là sao trời mùa hạ."*Một chút spoil cho mọi người: 1. Khuê và Trang cùng nhau lấy xe ra về, đột nhiên Trang nói với nó: "Mày với thằng Nguyên có cái gì lạ lắm. Nãy tao thấy mày nhìn nó giống như...""Như gì?" "Như bị nó bỏ bùa ấy" "..."2. Thấy Khuê vậy, nó lấy chiếc mũ đang cầm trong tay để vào lòng bàn tay của Khuê."Mày đội đi" - nó nói với Khuê bằng một giọng nghe có vẻ không để tâm nhưng nếu ai tinh ý nghe ra thì đó thật sự là tràn ngập sự quan tâm."Hả", Khuê ngơ ngác nhìn nó, nói tiếp: "À, mày yên tâm đi, nắng hơn này tao còn chịu được. Cái này không nhằm nhò gì đâu".Nó sợ Nguyên không cầm lại nên đang định cầm mũ đưa lên trên. Thế mà Nguyên lại quay xuống, cầm lấy chiếc mũ trong tay nó. "Amen may quá cuối cùng thì nó cũng chịu lấy lại rồi", Khuê nghĩ thầm.Ừ thì nó nghĩ không sai, chỉ khác là sau đấy Nguyên không đội mũ lên đầu mình mà lại đội lên đầu nó."Giữ hộ tao một lát", rồi nó quay lại lên trên.Khuê không thể nhìn thấy gương mặt Nguyên lúc ấy vì tầm mắt của nó bị cái mũ che lại mất. Nó chỉ nghe thấy giọng nói dường như rất dịu dàng và nhẫn nại của người con trai trước mặt.…
Đây hoàn toàn là Fanfiction, mong mọi người hãy đọc với tâm thế thoải mái và tôn trọng couple.VĂN ÁN:Đây là câu truyện của một kẻ ích kỷ? Hay là một kẻ đáng thương bị trôi dạt trong đại dương của số phận. Bám víu lại bến đỗ duy nhất trong tâm hồn, như cành liễu mong manh nhưng vẫn gai góc đâm vào trái tim Ai suốt bao năm. Một lần nữa, mười một năm chờ đợi, một năm để quay lại. Khoảng thời gian duy nhất này, nàng sẽ để mình là kẻ ích kỷ khiến cho chàng trai năm đó hao mòn vì bản thân, chờ đợi như chính bản thân nàng khi đó. Hay từ bỏ, chỉ đơn giản nhìn từ xa, như năm xưa, một cách vô vọng, nhưng lần này không còn chút níu kéo nào nữa... Hoặc sẽ có một khả năng khác?Ai quay trở lại Nhật Bản sau mười một năm, gặp lại Shinosuke. Và câu truyện của sẽ như thế nào?…
Cuộc đời của tôi đang nở rộ hạnh phúc, bất chợt bị biến thành cuộc sống bế tắc...Ngày đẹp nhất đời tôi, lại chính là ngày nhận được cái tin sét đánh ~•~ Từ giờ tôi sống sao đây...hả LÂM NHẬT HẠ-mày có vị hôn phu sao????🤕…
Một khi đã yêu bạn nghĩ sẽ làm gì?Tình yêu đẹp, có phải đẹp từ trong đẹp ra ngoàiNhìn thấy người mình yêu luôn cười là mình cảm thấy hạnh phúc nhìuCó phải vì người mình yêu mà sẳn sàng làm tất cảĐịnh mệnh an bài gặp được người là duyên, đến được với nhau là nợ, không duyên không nợ thì nỗ lực không từ bỏ, ý trí thanh caosủng, 1x1, cường công, nhược thụ, ngọt, lạnh lùng, tuổi trẻ,......…
" Có người từng nói, những năm tháng cấp 3 có lẽ là những tháng ngày đáng nhớ nhất của mỗi người chúng ta. Khi ấy ta mang theo sự thanh thuần, một chút xốc nổi bốc đồng để yêu, để nhớ và để trưởng thành. Và chúng tôi cũng vậy, không cùng chung một điểm xuất phát, mỗi người một tính cách hay thậm chí là chưa từng nghĩ đến sẽ có ngày gắn kết với nhau chặt như vậy. Chúng tôi đã yêu, đã cười và khóc cùng nhau, cùng nhau bước qua những ngày tháng học trò cuối cùng, rồi lại bên nhau để hồi tưởng nhớ về những ngày ấy..." " Thanh xuân của mỗi người đều có muôn vàn câu chuyện khác nhau, ta dùng những năm cấp 1 để mong chờ cấp 2, ta lại dùng những năm cấp 2 để đợi lên cấp 3, nhưng khi đã những cô cậu học sinh cuối cấp rồi thì dường như ta chỉ mong tháng ngày có thể trôi qua chậm một chút để mình có thể cảm nhận thêm một chút tình cảm đáng quý ở nơi mái trường. Sau này khi đã trưởng thành, ta dùng một đời còn lại để nuối tiếc năm tháng còn ngồi dưới mái trường của mình. " Cảm ơn các cậu, những cô cậu học trò đáng yêu của mái trường ấy, vì đã xuất hiện, vì đã bên nhau chân thành đến vậy. Tuy không cùng xuất phát nhưng khi khép lại thời thơ ngây ta đã có nhau cùng viết nên câu chuyện đáng nhớ nhất đời người.(12 Chòm sao) TA SẼ YÊU KHI NGÀY NẮNG HẠ -Silvia W-28/3/2020…
"Tại sao cậu lại thích hoa hướng dương?.""T...tại vì tớ muốn bản thân có thể mạnh mẽ hơn, lạc quan hơn và luôn hướng tới một tương lai tươi đẹp khác."Ngày viết : 27/3/2024…
🌟 Chính văn: 57 chương + Ngoại truyện: 19 chương🌟 Thể loại: Cưới trước yêu sau, sủng - hơi ngược, vả mặt trà xanh🌟 Nhân vật chính: Lục Quân Đình và Lâm Hi Vũ🌟 Mô tả ngắn: Nam chính thâm tình, thủ đoạn vô biên.Lâm Hi Vũ từ năm mười lăm tuổi đã được gửi nuôi tại nhà họ Lục. Cô có mối quan hệ hòa thuận với các anh chị em khác trong nhà, ngoại trừ anh cả Lục Quân Đình. Lục Quân Đình là người đứng đầu tập đoàn Lục Thị, hành động dứt khoát, tính cách sâu sắc, khó đoán. Anh như một bông hoa trên đỉnh núi cao, cô độc, lạnh lùng và không thể với tới.Cuộc hôn nhân của họ là một ván cờ mạo hiểm, không ai biết kết cục sẽ ra sao. Một bên dùng hôn nhân làm mồi nhử, một bên dùng tình yêu làm vũ khí. Liệu ai mới là người thắng cuối cùng?…
Ở một tương lai gần, khi đất nước phát triển. Việt Nam ngồi cạnh bàn làm việc liền bị một chiếc hố đen kéo vào, chỉ kịp kêu cứu với hai người anh của mình.Trong 1 cơ thể, 3 linh hồn, Việt Nam phải thực hiện nhiệm vụ duy nhất."Giúp USSR sống sót!""Kể cả khi cậu thất bại, mọi thứ sẽ tự quay ngược lại, cứ lần này đến lần khác, đến khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu mới có thể trở về!"…
Thanh xuân đẹp nhất của tuổi học trò chính là "lặng lẽ thích cậu". Tôi cũng vậy, vào mùa thu năm ấy, tuy cậu không có vẻ ngoài nổi bật hay học lực giỏi như bao người con trai khác nhưng tính cách, nụ cười, bóng dáng ấy đã khắc sâu trong tâm trí lẫn trái tim tôi. Từ một cậu nhóc chín tuổi cho tới khi cậu là một chàng trai mười tám tuổi, mang trong mình những hoài bão của tuổi trẻ đầy nhiệt khuyết mà tôi cứ ngỡ rằng tôi không thể chạm tới.Từ bao giờ cậu là lý do và mục tiêu để tôi thay đổi bản thân, có gắng hết mình để có thể đuổi kịp cậu. Trở nên xứng đáng để được ở bên cạnh cậu hơn và đặt chân vào ngôi người cả hai mong ước, để rồi một ngày tôi có thể thổ lộ lòng mình với cậu.Đối với tôi mùa hạ là khoảng thời gian dài nhất trong năm bởi kì nghỉ hè đến tôi sẽ không thể gặp cậu ấy. Còn mùa thu là khoảng thời gian mà bản thân tôi mong chờ nhất bởi tháng chín đến, tôi lại được sánh vai cùng cậu bước trên một ngôi trường học tập mơ ước của bao người.Cuối cùng, có lẽ mùa hạ cuối cùng của tuổi học trò là mùa hạ đẹp nhất đối với tôi vì tình cảm của tôi đã được cậu đáp lại chăng...?…
Khang miết tay tôi, đầu khẽ cọ vào hõm cổ: "Khánh An chẳng quan tâm tới tao." Cảm giác nhồn nhột làm tôi giật mình, không kiềm được xoay đầu nhìn thẳng vào mắt Khang: "Tao đang bận, đợi tao tí." Dường như không mấy hài lòng với câu trả lời của tôi, hắn ta nhéo tay tôi, dùng đầu cọ cọ vào tay tôi để tìm kiếm sự chú ý. Tôi đành ôm mặt Khang, tìm kiếm câu trả lời mà tôi vẫn luôn thắc mắc: "Mày với cam có họ hàng gì với nhau không?"Khang khẽ dừng lại hành động của mình, cả người dựa vào người tôi, gương mặt như tượng tạc cách tôi chưa được 5cm. Khẽ cười, hắn ta thì thầm : "Có chứ, tao là ba của cam, còn An là mẹ." Dưới ánh nắng mặt trời, gương mặt của Khang càng thêm yêu nghiệt, tôi khẽ chẹp miệng: "Tao chịu." Được câu trả lời vừa ý, Khang cười ra tiếng gối đầu lên vai tôi.…
Dưới ánh đèn vàng mờ nhạt của quán cafe được thuê riêng, một chiếc bánh kem nhỏ được một chàng trai bê trên tay.Chiếc bánh kem nhỏ được đặt xuống bàn, Thịnh bước về phía tôi, hỏi:"Thích không?".Tôi vui vẻ nhảy cẫng lên đáp:"Thích""Thích nhiều không?""Thích""Thích anh không?""Thích-"Tôi vội che miệng lại vì lỡ thừa nhận, chỉ tại miệng nhanh hơn não. Thịnh dang tay ôm chầm lấy tôi:"Anh ghi âm lại rồi, đừng có chối"."Không cần ghi âm, chỉ cần anh hỏi, câu trả lời sẽ luôn là 'thích anh, yêu anh, chỉ một mình anh', nhất định là vậy".Và năm ấy, tôi và anh đã có một tuổi trẻ tuyệt vời nhất trong cuộc đời, nhiệt huyết nhất và trao nhau những tình cảm nồng đượm nhất. **** 02092023Cre stock: MORNCOLOUR on gracg.Editer by @phsa-hnlo | hnsa.…
Tên truyện: Kết Hôn Rồi, Càng Ngày Càng YêuMô tả:Tiêu Chiến - một chàng trai đáng yêu, vô tình bước vào cuộc hôn nhân sắp đặt với Vương Nhất Bác - tổng tài lạnh lùng, cao ngạo. Ban đầu, cả hai chỉ xem đây là một giao dịch, nhưng ẩn sâu trong lòng, Vương Nhất Bác đã dành tình cảm cho Tiêu Chiến từ lâu.Dưới cùng một mái nhà, những khoảnh khắc va chạm nhỏ nhặt, những quan tâm âm thầm dần kéo họ lại gần nhau. Tiêu Chiến cũng bắt đầu rung động trước sự bảo vệ lặng lẽ nhưng mạnh mẽ của anh.Thế nhưng, khi tình yêu vừa chớm nở, sóng gió thương trường cũng ập đến. Đối thủ không chỉ nhắm vào Vương Nhất Bác, mà còn muốn lợi dụng Tiêu Chiến để công kích anh. Cuộc chiến quyền lực ngày càng gay gắt, buộc cả hai phải cùng nhau đối mặt với thử thách.Liệu tình yêu này có thể đứng vững trước những âm mưu và hiểm nguy?…