CHÀNG TRAI, NĂM ẤY TỚ THÍCH!!!
Đây là một câu chuyện gần như có thật và một chút tớ tự thêm thắt vào, câu chuyện thật thì rất buồn nhưng tớ muốn viết lại cái kết cho nó thật đẹp, hy vọng được mọi người ủng hộ nha!!!…
Đây là một câu chuyện gần như có thật và một chút tớ tự thêm thắt vào, câu chuyện thật thì rất buồn nhưng tớ muốn viết lại cái kết cho nó thật đẹp, hy vọng được mọi người ủng hộ nha!!!…
Tác giả: Cờ Tờ…
Hoàng Phong × Vũ Anh " Có lẽ, cậu là thanh xuân của tôi..."( đây là tác phẩm đầu tay của tớ, mong mọi người thông cảm, tớ sẽ cố gắng)…
kí ức của Tuấn kể về kỉ niệm của bản thân với cô bạn bàn trên…
Thương hóa ra chỉ là từ giản đơn dùng để nói về cậu.Cuộc sống này hóa ra thật nhiều kì tích. Chỉ là tất cả kì tích đều không xoay quanh chúng ta!…
Câu chuyện kể về thời cấp ba của một cô bé Song ngư.…
Tên truyện: 暗恋这件难过的小事Tác giả: 孟栀晚Văn án:Cô gái Lâm Trữ yêu thầm thiếu niên Diệp Phong, cô cất giữ rất nhiều những chi tiết nhỏ nhặt về anh. Lâm Trữ mỗi ngày đều canh thời gian ra khỏi nhà, căn chuẩn thời gian mặc quần áo đi giày, chỉ vì một bóng hình lướt qua.Ngoài cửa sổ âm nhạc vang lên đó là bài Lư Châu Nguyệt của Hứa Tung, Lâm Trữ biết đây là bài hát phát thanh viên Diệp Phong của đài phát thanh trường thích nhất.Lâm Trữ từng cả đêm không ngủ, thức để giúp Diệp Phong chép lại những bài văn, chỉ vì một câu nói của anh, " Lâm Trữ, tớ nhớ kỹ cậu rồi!". Dưới sự cổ vũ của Diệp Phong, cô từ một cô gái nhút nhát tự ti cố gắng trở thành người đứng đầu lớp.Cô âm thầm cắt tóc mái thịnh hành lúc bấy giờ, học bôi kem chống nắng và tô son, không còn từ chối những chiếc váy búp bê mẹ mua nữa.Cô cố gắng diễn một vai không giống cô chút nào- một vai có thể xứng làm bạn với anh Bảng xếp hạng toàn khối, tên cô và tên anh xuất hiện cùng một chỗ.Tên của anh, chính là mật mã làm tim cô đập không ngừng....Mà anh mãi mãi không biết được, động lực thực sự của cô, là mỗi lần nhớ đến anh.Không biết được rằng trong bầu trời pháo hoa rực rỡ đó, cất giấu bí mật quan trọng nhất của cô.Cũng không biết kết cục cuối cùng của câu chuyện- là cô thích anh.Thời gian xen kẽ lại xa cách, bọn họ bước lên chuyến xe không cùng một quỹ đạo, sẽ không gặp lại nhau...Cơn mưa rào của thời thanh xuân, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ngừng lại.______________Tui là người mới tập dịch có sai sót mong mn bỏ q…
Đây là một câu chuyện kể về thanh xuân của một nhóm bạn đã cùng nhau trải qua những vui buồn trong cuộc sống. Có những chuyến đi tới những vùng đất mới và gặp không ít những khó khăn trở ngại nhưng với những tinh thần thép họ đã vượt qua được. Đây không phải là một câu chuyện ngôn tình cũng không phải là một câu chuyện trinh thám nhưng sẽ có những tình tiết xen kẽ mọi thể loại. Các bạn cùng đón xem và ủng hộ mình nhé!…
Bộ truyện "Thanh xuân để nhớ?" của mình gồm 3 chương:Chương 1: Ngày ấy tôi và cậuChương 2: Cấp 3 trọn vẹn? - Hoài niệm và bỏ nỡChương 3: Nghịch cảnh cuộc sống - Trưởng thànhCâu chuyện xoay quanh cuộc sống và chuyện tình cảm của nhân vật nam chính - Khánh. Bộ chuyện là bức tranh miêu tả sinh động và chân thật nhất về tâm sinh lý của những thanh thiếu niên tuổi teen và sau teen. Được viết dựa trên những sự kiện có thật trong đời sống tác giả + yếu tố lãng mạn hoá. Rất mong quý độc giả ủng hộ ^^Đây là chương 2 của bộ truyện ấy. Và cũng là câu chuyện tình hồn nhiên cấp 3 của anh chàng...(Vì một số lý do mình sẽ đăng truyện chương 2 trước, nên sẽ tóm tắt qua chương 1 để tránh tình trạng một số chi tiết các bạn độc giả không hiểu hết. Mong các bạn thông cảm ^^ còn nếu mọi người muốn biết chuyện gì đã xảy ra ở chương 1 hãy theo dõi mình sẽ đăng sớm nhất có thể sau. Tóm tắt chương 1: Thời cấp 2, Khánh từng yêu một cô bé tên Tâm. Đó là một mối quan hệ đẹp mà giữa hai đứa trẻ trong sáng ấy chả ai nghĩ đó là yêu cả. Cho đến khi tốt nghiệp và cô bé chuyển đi chưa kịp nói lời chia tay. Khánh mới cảm nhận được những tiếc nuối đầu đời như thế nào, nó ám ảnh và mãi đeo bám lấy cậu đến tận thời phổ thông, khiến mỗi lần chợt hoài niệm tới, tim cậu lại đau nhói khó hiểu...)…
Hạ đến, nhưng không phải mùa hạ của những nụ cười giòn tan hay ánh mắt lấp lánh. Sân trường vẫn tấp nập như bao ngày, nhưng giữa dòng người qua lại, hai ánh mắt từng chạm nhau như thế giới riêng giờ chỉ còn là khoảng không mơ hồ.Hạ An ngồi ở góc cuối cùng của thư viện, nơi ánh sáng nhạt từ ô cửa sổ hắt vào, tạo thành những vệt dài trên trang sách mở dở. Cô luôn tự hỏi liệu cậu có nhớ rằng nơi đây từng là chốn quen thuộc của cả hai, những ngày cùng nhau tìm kiếm tài liệu, hay chỉ đơn giản là im lặng bên nhau. Nhưng giờ, cái im lặng ấy không còn dễ chịu nữa, nó nặng nề và đầy khoảng cách.Gia Minh bước qua hành lang dài, nơi từng lưu giữ tiếng cười của cô gái hay cãi vặt với cậu mỗi lần tan học. Cậu không nhìn về phía thư viện, cũng không ngoái đầu, chỉ bước thẳng như thể sợ rằng, nếu dừng lại, những ký ức sẽ ào đến, cuốn lấy cậu lần nữa.Hai con người, từng ở rất gần nhau, giờ đây như hai đường thẳng song song. Thời gian vẫn trôi, trường lớp vẫn ồn ào, nhưng trong họ, mùa hạ đã dừng lại từ lâu.…
Tuổi thanh xuân giống như viên kẹo mà người để vào trong túi áo ta. Vô tư và mơ mộng là vị ngọt nhẹ nơi đầu môi. Đắm chìm và nông nỗi là vị ngọt ngây ngất lan tràn khi kẹo tan ra. Đến cuối cùng, chỉ còn một chút ngọt ngào sót lại nơi cổ họng, nghèn nghẹn mà lưu luyến khôn cùng.Dù chỉ là ngọt ngào thoáng qua trong đời, ta vẫn mong từ người thêm nhiều viên kẹo nữa.[Câu chuyện của An, Duy và lớp 11/1]…
"Cốt truyện của nhân vật phụ " là câu truyện về cuộc sống thường ngày trong tưởng tượng lãng mạn của Hạ Linh. Cô ấy là một con mọt sách chính hiệu, nhưng vô cùng dũng cảm, dám nghĩ dám làm, cô còn 1 thân phận rất đặc biệt (mọt phim, mọt truyện, não yêu đương nhưng lại kị chuyện tình yêu). Chỉ là người tự tin như cô ấy khi dính đến tình yêu lại vô cùng nhát gan, chỉ dám coi mình là nhân vật phụ trong cốt truyện của chính mình. Với cô, anh đến cùng mùa hạ, đem theo ánh hào quang rực rỡ chiếu rọi cuộc sống nhàm chán bình thường của cô.…
Có thể xem như những trang nhật kí của tôi, những mẩu truyện vặt vảnh, những thứ xoay quanh cuộc sống của tôi tới thời điểm hiện tại.Note: Đây là câu chuyện xoay quanh nữ chính, được viết dưới gốc nhìn của nữ chính (Giao).…
-"Trần Thế Phong, mày đứng lại đó cho tao!" Đó có lẽ là câu nói mà tôi Trần Thế Phong sẽ không bao gIờ có thể nghe lại được nữa. Có lẽ người ta bảo: "Những thứ khiến chúng ta cười trong quá khứ cũng có thể khiến ta khóc trong hiện tại" là đúng. Trong mỗi chúng ta, ai cũng có một hoặc nhiều điều hối tiếc lớn nhất. Tôi cũng vậy, một điều khiến tôi như muốn từ bỏ tất cả để giải toả mọi thứ:-"Tao nhớ mày Lê Tuấn Vũ!mày ở lại với tao được không?". -Ngày 20/1/2018-…
Thanh xuân vườn trường của cặp đôi Lý An và Hứa Gia Thục…
Câu chuyện này hoàn toàn không có thật. Lần đầu tớ sử dụng ngôi thứ nhất để viết truyện, mong mọi người ủng hộ.…
Kết HeTác giả:Mật ngọt-Đang sáng tác-Đây là tác phẩm đầu tiên của mình. Lần đầu nên sẽ có sai sót, có gì mọi người góp ý nhẹ nhàng ạ.…