Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là một câu chuyện kể về thanh xuân của một nhóm bạn đã cùng nhau trải qua những vui buồn trong cuộc sống. Có những chuyến đi tới những vùng đất mới và gặp không ít những khó khăn trở ngại nhưng với những tinh thần thép họ đã vượt qua được. Đây không phải là một câu chuyện ngôn tình cũng không phải là một câu chuyện trinh thám nhưng sẽ có những tình tiết xen kẽ mọi thể loại. Các bạn cùng đón xem và ủng hộ mình nhé!…
Tên truyện: 暗恋这件难过的小事Tác giả: 孟栀晚Văn án:Cô gái Lâm Trữ yêu thầm thiếu niên Diệp Phong, cô cất giữ rất nhiều những chi tiết nhỏ nhặt về anh. Lâm Trữ mỗi ngày đều canh thời gian ra khỏi nhà, căn chuẩn thời gian mặc quần áo đi giày, chỉ vì một bóng hình lướt qua.Ngoài cửa sổ âm nhạc vang lên đó là bài Lư Châu Nguyệt của Hứa Tung, Lâm Trữ biết đây là bài hát phát thanh viên Diệp Phong của đài phát thanh trường thích nhất.Lâm Trữ từng cả đêm không ngủ, thức để giúp Diệp Phong chép lại những bài văn, chỉ vì một câu nói của anh, " Lâm Trữ, tớ nhớ kỹ cậu rồi!". Dưới sự cổ vũ của Diệp Phong, cô từ một cô gái nhút nhát tự ti cố gắng trở thành người đứng đầu lớp.Cô âm thầm cắt tóc mái thịnh hành lúc bấy giờ, học bôi kem chống nắng và tô son, không còn từ chối những chiếc váy búp bê mẹ mua nữa.Cô cố gắng diễn một vai không giống cô chút nào- một vai có thể xứng làm bạn với anh Bảng xếp hạng toàn khối, tên cô và tên anh xuất hiện cùng một chỗ.Tên của anh, chính là mật mã làm tim cô đập không ngừng....Mà anh mãi mãi không biết được, động lực thực sự của cô, là mỗi lần nhớ đến anh.Không biết được rằng trong bầu trời pháo hoa rực rỡ đó, cất giấu bí mật quan trọng nhất của cô.Cũng không biết kết cục cuối cùng của câu chuyện- là cô thích anh.Thời gian xen kẽ lại xa cách, bọn họ bước lên chuyến xe không cùng một quỹ đạo, sẽ không gặp lại nhau...Cơn mưa rào của thời thanh xuân, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ngừng lại.______________Tui là người mới tập dịch có sai sót mong mn bỏ q…
Thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Khi bạn quá đắm chìm vào nó, tôi tin bạn sẽ khó lòng thoát ra được. Giống như ngày mà tôi gặp cậu. Nhìn thấy nụ cười, ánh mắt của cậu, tôi đã không thể kìm lòng mà dứt ra khỏi sự đắm chìm ấy....…
"Cốt truyện của nhân vật phụ " là câu truyện về cuộc sống thường ngày trong tưởng tượng lãng mạn của Hạ Linh. Cô ấy là một con mọt sách chính hiệu, nhưng vô cùng dũng cảm, dám nghĩ dám làm, cô còn 1 thân phận rất đặc biệt (mọt phim, mọt truyện, não yêu đương nhưng lại kị chuyện tình yêu). Chỉ là người tự tin như cô ấy khi dính đến tình yêu lại vô cùng nhát gan, chỉ dám coi mình là nhân vật phụ trong cốt truyện của chính mình. Với cô, anh đến cùng mùa hạ, đem theo ánh hào quang rực rỡ chiếu rọi cuộc sống nhàm chán bình thường của cô.…
Hạ đến, nhưng không phải mùa hạ của những nụ cười giòn tan hay ánh mắt lấp lánh. Sân trường vẫn tấp nập như bao ngày, nhưng giữa dòng người qua lại, hai ánh mắt từng chạm nhau như thế giới riêng giờ chỉ còn là khoảng không mơ hồ.Hạ An ngồi ở góc cuối cùng của thư viện, nơi ánh sáng nhạt từ ô cửa sổ hắt vào, tạo thành những vệt dài trên trang sách mở dở. Cô luôn tự hỏi liệu cậu có nhớ rằng nơi đây từng là chốn quen thuộc của cả hai, những ngày cùng nhau tìm kiếm tài liệu, hay chỉ đơn giản là im lặng bên nhau. Nhưng giờ, cái im lặng ấy không còn dễ chịu nữa, nó nặng nề và đầy khoảng cách.Gia Minh bước qua hành lang dài, nơi từng lưu giữ tiếng cười của cô gái hay cãi vặt với cậu mỗi lần tan học. Cậu không nhìn về phía thư viện, cũng không ngoái đầu, chỉ bước thẳng như thể sợ rằng, nếu dừng lại, những ký ức sẽ ào đến, cuốn lấy cậu lần nữa.Hai con người, từng ở rất gần nhau, giờ đây như hai đường thẳng song song. Thời gian vẫn trôi, trường lớp vẫn ồn ào, nhưng trong họ, mùa hạ đã dừng lại từ lâu.…
Thương hóa ra chỉ là từ giản đơn dùng để nói về cậu.Cuộc sống này hóa ra thật nhiều kì tích. Chỉ là tất cả kì tích đều không xoay quanh chúng ta!…
Việt Cường tìm chỗ trú mưa cho một con mèo hoang, rồi vô tình gặp Duy Thuận ngồi bơ vơ trong một ngõ cụt.Thanh xuân vườn trường.Bad boy hay đánh nhau x Con ngoan trò giỏiTiến độ: 2/3***cook vội trong lúc high 6789 tiến lênhãy gọi tôi là sảnh con…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
Thanh xuân của một người, nó ngắn lắm ! Nó dành cho một người rất đặc biệt, rất quan trọng và rồi một ngày khi nó sắp biến mất thì nó mới biết rằng điều đó thật ngu ngốc.Mai.…
' Không nhất thiết khi trời tạnh mưa là sẽ thấy cầu vồng, không phải cứ có một người hết lòng yêu thương thì có người đáp lại.'______________________________…
Bắt đầu: 3/3/2025Trần Lê Như Anh được cô chủ nhiệm chuyển chỗ cho ngồi cùng với học sinh giỏi của lớp, Nguyễn Huỳnh Minh Đạt. Con người vô cảm, không quan tâm đời này rất khó bắt chuyện, nhưng không sao, trong tầm tay Như Anh hết. Vài ngày sau thì y như ràng cứ chí choé nhau suốt ngày thôi. "Đậu xanh Đạtttt, sao lấy điện thoại tao quài vậyyy?!"…
Tác giả: Thái Hậu Quy LaiChuyển Ngữ: Đậu PhộngThể Loại: Thanh Xuân Vườn Trường, SEĐộ Dài: 53 chươngBìa: @MK-ClaireVăn Án:Hà Nhiễm, cô thiếu nữ mười tám tuổi, mỗi tối đều mơ thấy một người đàn ông nghèo túng.Những khi đó, anh luôn thì thầm bên tai cô vô cùng thân mật mà cũng đầy khao khát.Giọng nói ấy thúc giục cô điên cuồng tìm kiếm và đứng trước cửa nhà anh.Đời người ngắn ngủi, cớ sao lại không tận hưởng lạc thú trước mắt.________________Nhà thơ Tagore có câu nói thế này: Hãy để cuộc đời đẹp như hoa mùa hạ, và cái chết đẹp như lá mùa thu (Sinh nhược hạ hoa bàn huyến lạn, tử nhược thu diệp bàn tĩnh mỹ).Ý đầu chỉ hoa nở ngày hè đua nhau phô bày hết mọi nét rực rỡ đẹp đẽ, toàn bộ cây cối bung tràn sức sống, hoà cùng khoảnh khắc hoa nở, tất cả chạm đến điểm hoàn mỹ như ước muốn của bản thân. Ở đây ý rằng đời người làm gì thì hãy làm hết sức, làm tận hứng, chớ kềm chế tình cảm bản thân làm gì, có khát vọng thì phải phấn đấu.Ý sau chỉ về sinh ly tử biệt. Trải qua mùa hoa hạ nở rộ rực rỡ, mặc sức thả hương theo gió mây, giờ đây cũng phải đối mặt với cái chết, lòng bình yên, tâm an ổn, cứ vậy mà bước đến cõi vĩnh hằng. Cũng như chiếc lá rụng, nhẹ nhàng, yên ắng, không ồn ào mà về với đất mẹ.[Nguồn: https://sontratinhvien.wordpress.com]…
Cô bạn ngồi phía trên Nhật Duy có mái tóc dài óng, mượt mà. Giọng nói của cô ngọt ngào, mềm mại. Vì thích cô nên cậu đã:Tìm cách bắt chuyện.Chỉ bài cho cô.Ngày nào cũng về cùng cô mặc dù nhà cô ngược hướng nhà mình.Mua đồ ăn cho cô mỗi ngày.Nhưng cô chỉ nghĩ rằng cậu muốn làm bạn tốt với cô.May mắn rằng, sau gần 1 năm theo đuổi, cô ấy cũng đồng ý.Cậu đã bảo vệ cô ấy suốt cuộc đời mình.---"Bản Giao Hưởng Của Ngày Xanh" được viết bởi Kẹo Đào (tlinhdao107_).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 01/03/2025. Bìa minh hoạ: Sưu tầm.----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Bản Giao Hưởng Của Ngày Xanh".…