[Đoản Văn] Mộng Thanh Xuân
Ở đây tuyển tập các câu chuyện đời người. Lặt vặt cuộc sốngTình yêu thanh xuân Oán hận một ngườiThuở xưa tiếc nuối-Chính là một việc bạn không thể nhớ. Nhưng lại có người khiến bạn không quên.…
Ở đây tuyển tập các câu chuyện đời người. Lặt vặt cuộc sốngTình yêu thanh xuân Oán hận một ngườiThuở xưa tiếc nuối-Chính là một việc bạn không thể nhớ. Nhưng lại có người khiến bạn không quên.…
Lúc nhỏ, cậu ấy dắt tay tôi đi qua con đường đầy lá rụng, trong ánh chiều tà, có hai cái bóng bằng nhau trải dài trên mặt đất. Lớn lên một chút, cậu ấy đèo tôi bằng xe đạp, tôi đặt tay lên vai cậu ấy, gió chiều thổi mùi hạt dẻ rang đường hòa cùng mùi comfort trên áo cậu ấy làm tôi vương vấn. Đi đi về về, tôi đã không để ý, nhưng chẳng biết từ bao giờ, tôi đã luôn chờ đợi kim đồng hồ chỉ sáu giờ sáng, chờ tiếng chuông chiều tan học để có thể nhìn thấy cậu ấy, để có thể ở gần cậu ấy.Thời gian thì trôi, mọi thứ dần dần đều trở thành kỉ niệm.…
Tác phẩm: Năm tháng dịu dàng Tác giả: Hinmaiii Thể loại: Ngôn tình, học đường,...Couple chính: Nguyễn Ngọc Bảo Vân X Nguyễn Hoàng Minh TuấnCouple phụ: Huỳnh Lê Phương Hoa X Trình Văn Minh Nam Giới thiệu:Khúc nhạc thơ mộng vang lên trong thời thanh xuân nhiệt huyết. Từ vô tình rồi tạo nên duyên phận khiến cho từng con người tưởng chừng xa lạ trở nên thân quen, khiến những người bạn trái ngược lại hút lấy nhau. Đây là một câu chuyện về thanh xuân, về tình bạn, về tuổi trẻ, và về cả những trách nhiệm và gánh nặng mà những đứa trẻ trong thân hình to lớn phải gồng gánh. Từng câu văn không câu nệ tiểu tiết nó như là lời tâm sự, là chuyện trò từ nhân vật Bảo Vân kể về ba năm cấp 3 của mình và nhóm bạn. Năm tháng chẳng chạy nhanh như bạn nghĩ mà nó đã hết sức chậm rãi, dịu dàng mà lướt qua, tạo nên cho ta những niềm vui nỗi buồn và sự lưu luyến giữa sự chuyển biến của thời gian. Hy vọng khi nhìn lại quá khứ, ta sẽ vui vẻ nói với bản thân mình rằng: " Mình rất vui vẻ, rất tự hào vì mình đã từng như vậy!" Cũng hy vọng sự nhiệt huyết lòng can đảm và cả tuổi trẻ rực rỡ sẽ chẳng bao giờ phai mờ theo thời gian trong ánh mắt của bạn.Bộ truyện này là do trí tưởng tượng của tác giả viết ra. Truyện không quá drama và được kể theo ngôi thứ nhất. Truyện nói về cuộc sống của Bảo Vân và những câu chuyện xoay quanh cô. Truyện chỉ mang tính chất giải trí không phê phán bất cứ cá nhân và tập thể nào.…
Xin chào mọi người, mình là một chú Cá nhỏ vừa mới tập thử sức với viết lách. Khi hướng dương thiếu mặt trời là tác phẩm đầu tay của mình, chính vì thế, mình vô cùng trân quý sự ủng hộ của các bạn độc giả. Truyện là câu chuyện của những cô cậu trẻ, những mẩu chuyện nhỏ xoay quanh tuổi học sinh tươi đẹp. Truyện thuần Việt 100%, KHÔNG CHẤP NHẬN HÀNH VI ĐẠO NHÁI, REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Hạ Vũ và Lập Phong là 2 người bạn thân từ thuở nhỏ . Về sau gia đình Lập Phong phải chuyển đi đến một nơi khác rất xa khiến 2 người không còn liên lạc . Lên cấp 3 , gia đình Hạ Vũ gặp tai nạn khiến cậu phải chuyển lên thành phố sống cùng nhà người dì ruột . Định mệnh một lần nữa lặp lại , hai người gặp lại nhau trong môi trường mới nhưng Lập Phong đã hoàn toàn quên mất người bạn này ...Gặp lại người bạn cũ , Hạ Vũ đã rất vui mừng nhưng khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Lập Phong nhìn cậu lúc cậu qua chào hỏi khiến cho Hạ Vũ lòng đau như cắt , không thể chấp nhận tình bạn của họ cứ thế bị phai nhạt .…
Chưa nghĩ ra :))) mọi người thông cảm ạ…
Anh à, dù không còn bên nhau, em vẫn muốn gửi anh những lời em chưa nói, dẫu biết sẽ chẳng bao giờ đến tay anh..."Bốn mùa bên anh, em thực sự hạnh phúc,Quãng đường còn lại không thể cùng anh bước tiếp, mong người nào đó thay em yêu anh..."------------------------------------------------------------------------------------------------(Một vài quotes mình sưu tầm được!!!)…
Lâm Khiết Ngọc là 1 cô gái xinh đẹp, thông minh nhưng vì bố mẹ ly hôn mà cô phải về nước học. Sau đó được học tại 1 ngôi trường quốc tế nổi tiếng Vinschool.Từ đó cô gặp được nhiều người bạn và cũng gặp phải vô vàn khó khăn thử thách...…
Tôi viết câu chuyện này không chỉ cho chính bản thân tôi mà là cho tất cả mọi người đang và đã trải qua những ngày tháng thanh xuân vật vã với một núi bài tập,áp lực thi cử,... hay đơn giản là những cảm xúc đầu đời vui buồn lẫn lộn luôn đắm chìm trong cảm xúc tương tư một bạn/anh/chàng/cô nàng nào đó. Dù thanh xuân của mỗi chúng ta có như thế nào đi nữa thì nó cũng thật đáng quý mà mỗi chúng ta luôn muốn được trở về ❤️…
10 năm sau, vào ngày tháng ấy, khi mặt trăng hoàn toàn che khuất mặt trời, khi âm dương hoà thành một,chúng ta sẽ gặp lại nhau. Gửi cho cậu : Tớ Nhớ Cậu…
📌Tác giả: Iris📌Đây là lần đầu mình viết truyện còn sai sót mong mọi người bỏ qua. 🤷♀️ Truyện có những yếu tố khiến các bạn không thể tin là có thực.Truyện không có thời gian ra cụ thể ạ. Mong mọi người ủng hộ.P/s: Iris'story…
Nam chính: Kỳ ChínhNữ chính: Hạ ĐằngThể loại: Đô thị tình duyên, tình cờ gặp mặt, thanh xuân vườn trườngSố chương: 61 (Hoàn)Người dịch: Ngư CaVăn ánThời đại ngày nay có phải là thời đại tốt đẹp nhất?Tự do ngôn luận, trắng đen lẫn lộn, lập lờ đúng sai, đục nước béo cò, tọc mạch, tò mò, thích những thứ kì lạ, thánh mẫu.Dưới thủy triều cuồn cuộn dâng trào, ai mà chẳng muốn trốn đến một nơi xa lạ chứ.Hạ Đằng rất kiêu ngạo, là một người sống chung với ánh đèn flash, mỗi phút trôi qua đều ngập tràn những điều bất ngờ.Kỳ Chính hoang dã, bất cần, sự bụi bặm, kiêu ngạo đã thấm nhuần vào máu anh.Những mộng tưởng về tình yêu của cô đều bị con dã thú "Kỳ Chính" xé nát.Nhưng năm 18 tuổi đó, Hạ Đằng không quan tâm ngôn luận, cũng không để ý bóng đêm đang bủa vây cô, mà chỉ nhớ đến hôm tan học Kỳ Chính nhét vào miệng cô miếng ô mai khô cứng, chua đến ê răng ở huyện nhỏ đó.Cô khóc, anh thì ngồi cạnh cười đùa.Cái thời mà ai cũng đều sống trong lời nói và ánh mắt của người đời, có người mệt mỏi bất lực, có người mắc bệnh tâm thần, có người tuyệt vọng chán nản, có người tự kết liễu đời mình.Nhưng có những người chưa bao giờ bị thủy triều nhấn chìm, tự lực cánh sinh vượt qua thói đời.Anh là sự tươi mới, sạch sẽ.Là người mà cô thích.…
Gửi lại nơi đây khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi con người.…
Tịnh Yên- một người con gái trầm lặng và hiền hòa như chính cái tên của cô...Khánh Khang- một chàng trai tính tình phóng khoáng và có phần ương ngạnh đã bị chính sự hiền hòa đó làm cho xao xuyến...Định mệnh để hai người gặp nhau, cả cậu và cô đều không ngờ được sẽ có ngày mình bị rơi vào lưới tình ngang trái.Cô bị bệnh...và cái chết sẽ là một điều không còn xa vời đối với cô..."Cậu đang thương hại tôi chỉ vì tôi sắp chết sao? Cậu nghĩ tôi cần sự giả tạo đó của cậu sao?""Nếu cậu coi rằng đó chỉ là sự thương hại thì tôi muốn lấy danh nghĩa của sự thương hại đó để được ở bên cạnh cậu..."~Tác giả: Nokuri (Chồn đại tiên)~…
lần đầu viết truyện mong mọi người có gì chỉ ra sai sót giúp mik nha 😘😘😘…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Cái chết có thể là 1 lựa chọn giải thoát, nhưng tôi sợ đau và còn nhiều thứ chưa buông bỏ đượcTôi viết cho người thân thuộc lẫn người không quenViết cho ngày mai vẫn còn hơi thở Viết cho ngày kia ước mơ thành thậtViết cho nỗi buồn tiếp tục kề bênViết cho cuộc đời, lựa chọn làm người lương thiện Số chương: Không xác địnhTình trạng: Đang viết…
"Gió Mang Mùa Hạ Trở Lại" là câu chuyện dịu dàng về An Nhiên - một cô gái nhạy cảm, từng mang nhiều tổn thương, chuyển về quê sau biến cố gia đình. Ở ngôi trường nhỏ ven biển, cô gặp Phan Minh - cậu bạn trầm ấm, luôn âm thầm chăm sóc khu vườn của trường và cả những vết nứt trong lòng người khác.Giữa nắng nhẹ, hoa giấy, và những cơn gió mát lành của miền biển, Nhiên dần học cách chữa lành, tin tưởng, và yêu thương chính mình. Tình bạn, tình yêu tuổi học trò trong sáng đơm hoa qua những buổi chiều lặng gió và những dòng nhật ký gọi tên "mùa hạ đầu tiên".Một câu chuyện không ồn ào, không drama nặng nề - chỉ là những tháng năm thanh xuân trôi qua êm dịu như một bản nhạc nhẹ, để lại trong lòng người đọc cảm giác ấm áp và dịu dàng.…
THỜI GIAN CÓ THỂ LÀM THAY ĐỔI TẤT CẢ MỌI THỨ, NHƯNG MỘT KHI ĐÃ ĐI QUA THÌ KHÔNG BAO GIỜ TRỞ LẠI...…
Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?! Nghe tên truyện là thấy "gà bông" ròi, truyện được viết dưới góc nhìn của cô em tên Hạ Dương (vụng về và đần độn) đã cảm nắng cậu bạn cùng bàn tên Minh Vũ (đẹp trai và ngầu lòi) Dù sao thì câu chuyện cũng xoay quanh hai cô cậu học trò lần đầu tiên học cách để ý bạn nào đó. Tí tởn, trẻ trâu và ngốc nghếch, nhưng lại siêu siêu dễ thương. Những câu chuyện nhỏ, cảm xúc say đắm, ngất ngây đầu đời mà trong sáng, đáng nhớ biết bao. Qua câu chuyện nhỏ này, bạn đọc phải chăng sẽ tìm thấy mình thời xưa cũ (nếu bạn đã qua tuổi "cảm nắng") hoặc cũng có thể nhận ra hoàn cảnh mình ( nếu bạn đang ở tuổi "cảm nắng") và cũng có thể là khám phá ra bản thân trong tương lai (nếu bạn chưa từng "cảm nắng") Vậy đó, biết đâu tình cảm khó gọi tên mà Minh Vũ và Hạ Dương dành cho nhau lại vẽ nên một chuyện tình tươi sáng và tràn đầy nắng ấm thì sao?! Liệu bạn đọc có hứng thú? Tác giả rất lười biếng, lịch ra chương không cố định, nhưng thường là 2-3 ngày sẽ có một chương, mong cả nhà ủng hộ \\\-\\\…