Ta đưa nàng đi ngắm Lan Thạch Anh
Hóa ra chỉ cần cùng người mình yêu ngắm lan thạch anh là đủ . Không cần cưỡng không cần cầu . Nếu có kiếp sau ta muốn chàng đưa ta đi ngắm lan thạch anh vào ngày tuyết rơi đầu mùa có được không ?…
Hóa ra chỉ cần cùng người mình yêu ngắm lan thạch anh là đủ . Không cần cưỡng không cần cầu . Nếu có kiếp sau ta muốn chàng đưa ta đi ngắm lan thạch anh vào ngày tuyết rơi đầu mùa có được không ?…
Trong đây chỉ kể về drama thường ngày của tui hoi:)…
khúc đầu không đam cuối mới đam…
Trích đoạn :Lúc đang phóng trên đường lớn cũng có một chiếc xe đang đi trên làn đường cùng hướng với nhà cô , Tiểu Tư tò mò nên ghé sát cửa sổ đặt hai tay như ống nhòm nhìn sang , qua lớp màng kính của hai xe cộng với hạt mưa hình như cô có thể thấy được một nửa khuôn mặt , hình như có gì đó giống với Lâm Hành Phong , cô lấy máy ra định nhắn tin cho cậu nhưng chợt nhận ra cô với cậu ấy chưa qua lại số liên lạc . Cô tắt máy đi nhìn ra phía cửa sổ , chiếc xe đó vẫn đang song song đi cùng nhà cô . Lúc về đến nhà thì mưa bắt đầu nổi đoá thêm , cô chạy lên phòng , mở máy tính ra nhấp một đoạn lên dòng trạng thái nhật kí nhỏ của cô . Ngày 8 tháng 9 năm 2012 , mưa lớn , sấm lớn , hồ điệp , cậu ấy là ai ? ...Noãn Tư lấy trong túi áo khoác ra hai viên kẹo nhỏ đưa cho Hành Phong " Đến tận muộn mới mưa mà ." Hành Phong lấy kẹo trả lời cô " Muốn đợi ở khách sạn chờ mặt trời mọc nhưng bị mưa nên bố tớ trở về , tắm biển nhiều quá với bị dính mưa lúc chạy từ biển về nên ốm ." Noãn Tư chớp mắt một cái nói " Vậy lần sau tôi dẫn cậu đi ngắm mặt trời mọc ." Hành Phong nhìn cô một lúc rồi cười gật đầu . Đêm hôm ấy , cuốn nhật ký đã có thêm hai dòng chữ nhỏ , một dòng cho câu hỏi hôm trước và lời hứa hôm nay . Ngày 10 tháng 9 năm 2012 , có câu trả lời cho hôm qua , là cậu ấy . Lần sau sẽ đưa cậu đi xem mặt trời mọc .…
Câu chuyện tình yêu sóng gió của hội trưởng quyền lực và người hội phó luôn kề vai sát cánh cùng cô ấy…
-Ta yêu chàng -Xin lỗi ta chỉ là một tiều phu bình thường không xứng đáng với công chúa-Ta không quan tâm...-Thần xin lỗi....xin công chúa hãy quên thần. Tạm biệtNàng là công chúa của một nước, chàng là một tiều phu nghèo. Chàng cứu nàng và nàng cảm mến chàng. Liệu tình yêu của nàng công chúa sẽ ra sao.Đoán xem :)))…
Thể loại: Đam mỹ, vườn trường, 1x1,..…
Violet Everdarden - một cô gái trẻ từng bị coi là "cô máy chiến tranh", bây giờ đã làm cuộc sống lại từ đầu, với công việc Búp Bê Tự Động Viết tại bưu cục C.H do Trung tá Hodgins dựng nên ngay sau khi đã giải ngũ. Từ đó, cô đã gặp gỡ nhiều con người với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, nhiều gam màu tình yêu, để dần dần hiểu được từ "yêu" mà cô đã nghe từ Thiếu tá của mình: Anh yêu em.Cô hiểu được rồi, sau bao lâu, cô rốt cuộc cũng đã hiểu được "yêu" là gì rồi. Cô đúng là ngu ngốc mà, sao lại không thể hiểu được cảm xúc của người ấy ngay từ đầu chứ, mà trong khi chính mình cũng không thể hiểu con tim của bản thân cơ mà. Hối hận, hối hận lắm. Sao cô lại hiểu ra một cách muộn màng như vậy chứ? "Anh yêu em" đơn giản biết bao, mà lúc ấy cô lại chẳng thể hiểu nổi.Em yêu anh.…
Tử đằng trồng mười năm mới nở được hoa.Ta cũng mất mười năm đợi chờ để cho nhau một câu trả lời.Em cũng mất mười năm đợi chờ để nhận một sự hồi đáp từ anh.Chỉ là không biết phải mất thêm mấy lần "mười năm nữa" ở bên cạnh anh, ở bên cạnh người mà em luôn yêu một cách chân thành.…
Một thế giới mà cứ ba tất lại có mộy con thủy quái biển, dãn đến sự hình thành của những "Lao nhân". Họ là những anh hùng mang trọng trách bảo vệ người dân...blablabla. Isabella đếch quan tâm. cô là một cô bé mồ côi sống cô độc một mình tại thị trấn cảng kể từ khi còn bé, chịu gió tanh mưa máu từ lúc lọt lòng và có lẽ vì thế nên các huyền thoại về anh hùng đánh bại thủy quái chẳng có tí sức hút. Đối với cô, sinh tồn của hiện tại tốt hơn mơ mộng về tương lai.…
Giữa màn đêm, ánh trăng sáng mờ cùng những vì sao đã dẫn lối tôi về nhà.…
Những mẩu chuyện ngắn về những con người bước qua đời tôi. Họ để lại trong tôi những xúc cảm kì diệu. Chực như tôi sẽ nắm lấy nhưng mãi rồi thì tôi vẫn buông tay...Cái này gọi là nhật ký thầm kín của tôi cũng được đấy mấy ông =))))…
Đêm tháng 10 năm đó gió mùa đông thổi mạnh, hoa tuyết đầu tiên cũng đã rơi. Ở Trần gia trang đèn sáng rực như ngày, người qua kẻ lại hối hả. Độ chừng đến khi ánh nắng của ngày mới ló dạng thì cũng là lúc tiếng khóc xé tan đi mọi lo lắng của người đứng đầu Trần gia mới mất đi. Đó là tiếng khóc chào đời của một thiên thần bé nhỏ, tam tiểu thư Trần gia. Phải nói là... Đã hơn 15năm rồi Trần gia mới đón chào một thành viên mới. Vợ chồng Trần lão gia đã sống với nhau được 30 năm. Đã có với nhau 2 người con trai, nên luôn mong đợi có một cô con gái. Nhưng mãi đến 15 năm thì phu nhân mới mang thai. Lúc này phu nhân đã 45 tuổi nên mọi người trong nhà ai nấy cũng lo lắng cho đến ngày phu nhân chuyển dạ suốt 1ngày 1 đêm, thì càng làm Trần lão gia căng thẳng hơn. Nhưng trước ngày đó một lão đạo sĩ đã phán với ông rằng đứa bé gái này là phúc tinh của Trần gia nhưng số phận của nó lại vô cùng khổ sở trong nhân duyên.......? Lời phán đó không ngờ lại ứng nghiệm....…
Nếu bạn có con gái, đừng chỉ dạy con cách yêu thương người khác, mà hãy dạy con cách bảo vệ chính mình. Đừng chỉ dạy con cách tôn trọng người khác, hãy để con biết con cũng phải trân trọng chính mình...…
Qúy gia và Danh gia là hai nhà môn đăng hộ đối.Qúy Lâm Hạo với Danh Đàm do đó mà là Thanh mai trúc mã.Từ nhỏ họ đã rất thân thiết.Sau khi Danh Đàm học xong tiểu học thì Danh gia rời Bắc Kinh chuyển đến Giang Tây sinh sống vì một số chuyện.Đến năm Danh Đàm 15 tuổi,cô trở về Bắc Kinh dưới sự chào đón của Qúy gia.Mọi người đều biết,chỉ có Qúy Lâm Hạo lại không hay.Liệu cậu có nhận ra cô sau từng đấy năm không gặp?…
Takemichi một người anh hùng có thể cứu vớt tất cả mọi ng sao có thể... nếu muốn biết thì hảy vào đọctôi còn đăng trên Manga Toon nữa nếu ai thích thì cứ vào đọcvà đừng lấy ý tưởng của tôi khi chưa có sự cho phép nha cảm ơn!!!…