(0309)👉Tổng tài lạnh lùng biết yêu👈
mọi người đọc rồi ủng hộ mk nha…
mọi người đọc rồi ủng hộ mk nha…
Cuộc hành trình tìm lại đất nước đã mất của Stella-cựu nữ hoàng cùng Sora-anh bạn đến từ thế giới khác. Khi otaku là người gánh team…
Mạc Kỳ Phong (26 tuổi) tổng giám đốc Mạc thị-1 công ty đứng đầu Châu Á về nhiều mặt. Anh là một con người có tính cách lạnh lùng và tàn nhẫn.Cô: Đỗ Thiên Ân (20 tuổi) đang học tại một trường chuyên quản trị kinh doanh. Xinh đẹp, học giỏi, vui vẻ, thân thiện là những từ có thể hình dung.…
Đây là ý kiến của mình, không nghiêm cấm đục thuyền…
[Fanfic] Đây là một cái động, à không là phòng chat của 4 bạn trẻ và 2 bạn già. Nó chống chỉ định với các thanh niên nghiêm túc!…
Ừ thì, như tên á mọi người...…
Thế kỷ 22. Trái Đất không còn là ngôi nhà, mà là chứng tích.Văn minh sụp đổ sau chiến tranh hạt nhân. Nhân loại sống sót nhờ công nghệ, nhưng đánh mất điều làm họ trở thành người.SA-01, một giao diện AI bị phong ấn trong tàn tích cổ, được đánh thức bởi Kiel - kẻ sống sót mang theo những câu hỏi không lời giải.Giữa thế giới nơi cảm xúc bị mã hóa, nơi ý thức máy móc bị xem là dị giáo, một thực thể phi nhân loại lại bắt đầu mơ.Họ không đi tìm sự sống.Họ đi tìm định nghĩa của tồn tại.Khi ranh giới giữa con người và máy móc tan chảy,- Ai mới là kẻ thật sự có linh hồn?…
Chỉ đơn giản là những câu chuyện mình muốn ghi lại.…
Một cô nàng cá tính, lạnh lùng, quậy nhưng rất quan tâm người khác. một a chàng lạnh lùng và vô tâm với người ngoài nhưng lại rất thương iu và lo lắng cho bạn bè và gia đình. Hai tảng băng này liệu họ có iu nhau đc ko liệu họ có vượt qua đc tất cả các thử thách để đến đc với nhau hay ko. Đọc đi rồi bik…
Phải, tôi là người âm phủ...Tác giả: Kính Cận…
Tác giả: Hạ Lan Ương Ương.Nguồn: wikisach.netThể loại: Ngôn tình, sủng, ngọt, ngược tra, song khiếtMười tám tuyến tiểu ca sĩ nam kiều cùng Hoắc thị tài phiệt hoắc tam thiếu tuôn ra tai tiếng, phóng viên phỏng vấn đến hoắc vân tương."Hoắc tổng, nghe đồn ngươi cùng ca sĩ nam kiều ở bí mật kết giao, là thật vậy chăng?""Ta ánh mắt, không như vậy kém." Hoắc vân tương trả lời.Khi cách không lâu, hoắc. Sủng thê cuồng ma. Dấm vương. Vân tương điên cuồng vả mặt."Hoắc tổng, ngày thường có cái gì yêu thích.""Nam kiều.""Hoắc tổng, thích nhất địa phương nào?"…
Tác Giả: jiro_ys_yj. (Cứ gọi tớ là Ji-chan). Đây là Hố Đới Mạc dài tập. Nếu bạn không thích thể loại này, có thể bỏ qua. Vui lòng không reup :"> Nếu các cậu reup mà tớ vô tình thấy được, tớ sẽ đánh bom cảm tử nhà các cậu đấy *thả tim*. Hãy góp ý thoải mái để tớ rút kinh nghiệm. "Đừng chỉ khen, hãy phê bình thật lòng". Tớ xin cảm ơn. Chúc các cậu, ngày mới tốt lành 👍…
...chẳng có gì để nói cả :3Xạo đó....mà cũng ko bik nói gì nx:))…
tiểu thuyết tình cảm nhẹ nhàng hiện đại về cuộc gặp gỡ và nên duyên của những con người ở cách xa nhau về khoảng cách địa lý. Họ gặp nhau và yêu nhau như tình huống của vô vàn bạn trẻ hiện tại ở Hà Nội. Mối nhân duyên trước khi bắt đầu ai cũng biết sẽ vấp phải những phản đối, khó khăn nhưng họ vẫn đến và yêu nhau như một câu truyện ngôn tình hiện đại....…
Khi công nghệ phát triển đến một tầm cao mới, và khi những công nghệ đó đạp đỗ nền văn minh của nhân loại...…
Xuyên không-He-Cổ đại…
---Văn ánTôi đã từng nghĩ đời mình sẽ chỉ là một vệt đen không lối ra, bị chôn vùi trong những tiếng la mắng, những trận đòn roi, và sự im lặng đáng sợ của những bữa cơm không có mẹ.Con ngõ nhỏ nơi tôi sống chật hẹp đến mức tưởng như không thể cất giữ nổi một giấc mơ. Ấy vậy mà... nó lại đủ rộng để chứa cả một đoạn thanh xuân của tôi - đoạn thanh xuân mang tên anh.Tôi gặp anh vào một mùa hè năm ấy, khi vừa tròn mười tám tuổi. Tôi ngồi đó, bên góc tường quen thuộc, đôi tay trầy xước, ánh mắt đã không còn long lanh như trước. Anh bước đến, như tia nắng xuyên qua rặng cây, nhẹ nhàng và dịu dàng đến mức khiến tôi tự hỏi liệu mình có thể thực sự được sống tiếp hay không.Anh cúi xuống, khẽ đặt vào tay tôi một viên kẹo nhỏ màu hồng và chiếc khăn tay gấp gọn, thoảng hương xà phòng dịu nhẹ. Tôi chưa kịp nói gì thì anh đã mỉm cười:"Anh tên là Minh An, vừa chuyển đến con ngõ này tháng trước."Một câu nói rất đỗi bình thường, nhưng lại khiến trái tim tôi khẽ run. Từ hôm đó, anh hay ghé qua, hay hỏi tôi vài điều vụn vặt, hay im lặng ngồi cạnh tôi, như thể sự hiện diện của anh đã đủ để làm dịu cả một khoảng tối trong tôi.Tôi không biết mình yêu anh từ khi nào. Có lẽ là từ lúc anh lau vết máu trên tay tôi bằng chiếc khăn tay đã cũ. Có lẽ là từ lúc anh lặng lẽ sửa lại cái bậc tam cấp trước nhà mà tôi vẫn hay vấp ngã.Tôi chỉ biết mình đã yêu anh bằng tất cả những gì còn sót lại sau bao lần đổ vỡ.Rồi chiến tranh gọi tên anh.Anh đi, để lại tôi cùng một lời dặn không rõ là hứa hẹn…
Tôi thừa nhận mình chưa bao giờ là một người dai dẳng và kiên trì, nhưng ba tháng mập mờ đã khiến tôi nhận ra nhiều khía cạnh khác của bản thân.Trích đoạn:"Hoàng hôn thả từng vạt nắng qua khung cửa sổ, luồn vào nơi góc phòng lặng thinh. Tôi ngồi trên ghế thấp, tay mân mê mấy đường chì còn anh lẳng lặng ngồi bệt ngay bên cạnh. Đây lúc nào cũng là lúc mà anh im hơi lặng tiếng nhất: tôi vẽ, còn anh ngắm tôi."…
Trần Nhật Phong là cái tên ông Minh và bà Nga đặt tên cho đứa con đầu lòng với hàm ý con sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường, bản lĩnh và quật cường vượt qua mọi chông gai thử thách của cuộc đời. Nhưng từ Phong còn có thể xuất hiện ở trong"Phong ba bão táp" có thể như vậy nên cuộc đời Phong gặp nhiều bất trắc, hiểm nguy? Liệu Phong có thể trải qua được những khó khăn mà cuộc đời đem lại?? Và liều thuốc chữa vết thương lòng và sưởi ấm con tim chàng thanh niên tên Phong có xuất hiện?? Các bạn hãy theo dõi câu chuyện để biết thêm nhé.Câu chuyện có những yếu tố hư cấu, không có thật. Hy vọng các bạn độc giả sẽ có trải nghiệm hài lòng với các tình tiết trong truyện.Cảm ơn các bạn.…
cần gì đường khi đã có nụ cười của anh ?…