Mối Tình Đầu Của Tôi
Bộ truyện này chỉ có 1 chap!!!Nguyễn Ngọc Thiên An X Nguyễn Duy KhangCâu chuyện lấy cảm hứng từ chuyện yêu đương tuổi học trò của chính tác giả.…
Bộ truyện này chỉ có 1 chap!!!Nguyễn Ngọc Thiên An X Nguyễn Duy KhangCâu chuyện lấy cảm hứng từ chuyện yêu đương tuổi học trò của chính tác giả.…
Người mà em yêu em còn chia tay đượcTheo anh thuốc lá đã là gì?…
Cùng con trai chết tại mùa xuân tháng ba lý. chính là mắt nhất mở, nàng lại trở lại tùy mẫu lần đầu nhập kinh lúc. Thiên thượng tuyết mịn bay tán loạn, lộ thượng bạch tuyết trắng ngần. Tuổi nhỏ nàng mập mạp mũm mĩm tượng cái bánh màn thầu, bị kiếp trước buồn bực mà chung mẫu thân hòa sớm chết yểu huynh trưởng, một trái một phải hộ tại trung gian. thân xuống xe ngựa lắc lắc lư lư, tái bọn hắn hướng nàng ngày xưa ác mộng chạy đi... nhưng mà này một lần, nhân sinh có thể hay không biến được bất đồng? ...…
Tôi cắn nhẹ môi, ánh mắt không kìm được mà trốn tránh. Gia Huy bất ngờ áp sát, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ còn chưa đến một gang tay. Mùi hương bạc hà thoang thoảng trên người nó quấn lấy từng nhịp thở của tôi, khiến trái tim tôi khẽ run lên một nhịp.Có lẽ do không khí đêm nay quá yên tĩnh, hoặc cũng có thể do những cảm xúc bị chôn giấu quá lâu cuối cùng cũng trỗi dậy, Gia Huy bỗng nhiên nghiêng đầu, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai tôi:" Anh yêu em"Tôi ngẩn người, toàn thân như bị một dòng điện nhỏ len lỏi qua từng tế bào. Đôi mắt nó sâu thẳm, mang theo một cảm xúc tôi chưa từng thấy. Chết tiệt thật, sao tôi lại thấy Gia Huy... không đáng ghét chút nào thế này?Không được! Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng trái tim vẫn không nghe lời, đập loạn nhịp theo từng ánh nhìn của nó. Tôi rối bời nghĩ: Rốt cuộc là do tôi ghét nó không đủ, hay là... tôi đã sai ngay từ đầu?…
Lúc mở mắt ra, Choi Hyeonjoon phát hiện mình cùng với mối tình đầu đang làm thủ tục ly hôn.…
Menu Charmolipi ngày 03/07, bánh sừng bò.…
"Cảm ơn cậu vì đã vào trong cuộc đời của mình"P/s: Góp ý cho mình tại phần bình luận và xin vui lòng nhấn sao cho mình với ạ…
Những năm học đại học, Yoshi không đến nhà Jihoon để ở nữa, mà mặt dày tìm đến trực diện chỗ của Hyunsuk mà ăn dầm nằm dề. Thế mà lần nào xuất hiện, Hyunsuk cũng cố gắng muốn trở thành ông tơ bên cạnh Yoshi, không mang theo em này, thì cũng đưa hình em khác ra xem. Em gái tóc đen có nụ cười đẹp, em trai tóc đỏ thì lại rất dễ thương. Mà quan trọng nhất, em nào cũng là Omega chính hiệu.Nghe Yoshi lầm bầm bảo không thích Omega, Hyunsuk vỗ vỗ má hắn mấy cái, kề miệng vào tai hắn mà thì thầm "Vậy để khi nào anh kiếm một Beta xinh xắn cho em. Chịu không?"Yoshi ứm ừm một tràn dài, lắc đầu nguầy nguậy, "Cho em anh đi."-Ông Tơ, bà Nguyệt: ông mai, bà mối.Một Ngoại truyện từ bộ "Hồi Ức Đại Bàng"Warning: không phải là HE, cameo nhiều.Cover photo: 📸 by fallginMột funfact nhỏ: ảnh bìa của Hồi ức Đại bàng, Trò chơi ông Tơ và truyện của Jeongdo tương lai được dùng trên cùng một tấm ảnh. Trong đó, Jikyu là trung tâm, Yoshisuk bên trái, còn Jeongdo là bên phải.…
𝗬𝗼𝘂 𝗵𝗮𝘃𝗲 𝗮 𝗹𝗲𝘁𝘁𝗲𝗿 𝗳𝗿𝗼𝗺 @𝗵𝗹𝗻𝗹𝟬𝟭𝟯…
Là câu chuyện đơn phương cậu...Là muốn gửi ba chữ đó với cậu...…
- Không có gì cả, đây chỉ là một tập nói về tình cảm tuổi thiếu niên mà tôi vô tình nghĩ ra:)…
"Này tớ bị lạc rồi, cậu có thể dẫn tớ về nhà được không?""Này Yết Yết, gia đình tớ sẽ chuyển đi nơi khác""Xin chào, tôi là Thiên Bình, rất mong các bạn giúp đỡ""Này, tôi bị lạc rồi, cậu có thể dẫn tôi về nhà được không?""Bây giờ thì cậu nhớ ra tớ là ai chưa?""Tớ yêu cậu!"…
Thanh xuân là khoảng khắc duy nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Nó thoáng qua như một cơn gió nhẹ và khi ta nhận ra thì cảm giác dịu mát đó đã hết từ bao giờ. Khoảng thời gian ngắn ngủi đẹp đẽ đó để lại cho ta nhiều thứ cảm xúc phức tạp, vui có, buồn có, đặc biệt là sự nuối tiếc khi chứng kiến mọi thứ kết thúc.Cậu cũng vậy, cậu đến nhanh như một cơn mưa mùa hạ làm lòng tôi vui sướng và hồ hởi, để rồi rời đi, để lại trong tôi bao thương nhớ.Cậu... là Mặt Trời của tôi.Cậu là cả thanh xuân của Ayako này!…
những mẫu chuyện nhỏ nhà maolan, chữa lành tâm hồn (hoặc không)…
Cánh cửa lí giải cảm giác được chiếc chìa khóa mang tên nieniesapphire mở ra vào lúc 06:00 - 17/06 Fanfiction thuộc về project Je ne sais quoi dành cho Chovy và Doran.…
câu chuyện này là câu chuyện có thật và không phải là của một ai khác ,mà nó chính là câu chuyện của chính bản thân mình…
Thể loại: Hiện đại, sủng, ấm áp, nam chính khiếm thính và khiếm thanhĐộ dài: 65 chươngNhân vật chính: Thẩm Dịch - Tô ĐườngNguồn: hienluoihoi.com và nguyennphuongg.wordpress.com▼▼▼Tình yêu của hai người họ bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ.Tô Đường không hề biết, lần gặp bất ngờ trong mắt cô ấy, lại chính là lần gặp mong chờ đã lâu trong lòng Thẩm Dịch.Sống trong một thế giới không có sự tồn tại của âm thanh. Thẩm Dịch yên tĩnh như ánh mặt trời, anh kiên cường mà dịu dàng, như một bộ rễ vững chắc mà tao nhã, yên lặng làm bạn bên cạnh Tô Đường, cùng chia sẻ với cô ánh mặt trời, vì cô mà chống đỡ mưa gió. Mãi cho đến một ngày nào đó Tô Đường chợt phát hiện, bản thân đã chìm sâu trong sự dịu dàng chẳng chút tiếng động ấy của Thẩm Dịch từ bao giờ. . . Đúng thời gian gặp được đúng người, cho dù vận mệnh đã từng dựng một bức tường cách âm ngăn giữa tình yêu của bọn họ nhưng hai con người ấy vẫn có thể đồng thời bước về phía nhau một cách thật tự nhiên.Rất nhiều năm sau, Thẩm Dịch nằm bên gối thủ thỉ với Tô Đường, lần đầu tiên nhìn thấy cô, anh cảm thấy trước mắt như tỏa sáng, ngày đó cô mặc một bộ váy vàng, hai má đỏ bừng, giống như vừa bước ra từ một bộ anime của Nhật Bản.Tô Đường: "Đó là bộ anime nào?"Thẩm Dịch mỉm cười, dịu dàng dùng ngôn ngữ tay nói tên tiếng Trung của bộ phim hoạt hình đó.- « Pokemon »Tô Đường: "... Ly hôn!"Thẩm Dịch vội vàng thêm một câu- "Điện giật toàn thân"Tô Đường: "... Không ly hôn nữa."…
Nó cứ muốn giữ mãi nỗi buồn đấy, mãi ngồi trong con hẻm cụt ấy, chờ đợi "thiên sứ" là anh đến giải thoát cho nó. Nó không muốn nó là ánh sáng nữa, nó muốn anh đến và thắp lên ánh sáng cho cuộc đời nó.…
tất cả nội dung trong câu chuyện đều là hư cấu…
Vũ Thiên từ nhỏ đến lớn trong mắt đều không kiêng nể ai, vậy nhưng vừa gặp cô gái nhỏ Lăng Tiểu Hy đáng yêu, trong sáng thì liền không kìm được mà nuông chiều, bao che, dỗ dành cô. Bao bọc đến nỗi như chỉ sợ con gái nhà người ta chạy mất.------------Thanh xuân có màu sắc như thế nào ? Đó là câu hỏi mà cô gái ngốc nghếch Tiểu Hy đã luôn hỏi Vũ Thiên.Khi còn bé anh chỉ đưa cho cô một cái bánh ngọt và nói: '' Nó là màu của đồ ngọt ! ''Khi học ở học viện H, anh đã ôm cô vào lòng và nói " Đó là màu sắc của vạn vật ! ''Còn bây giờ, khi cô đang cuộn mình trong lòng anh, Vũ Thiên hôn cô rồi nhẹ nhàng : '' Thanh xuân của anh mang màu sắc của em! ''…