Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
John Watson, ba mươi hai tuổi, đã lãng phí cả cuộc đời với những buổi hẹn hò thất bại với phụ nữ. Cho đến khi có người thẳng thắn nói với gã rằng gã là gay. ----- Tác giả: xMaaaayx Dịch bởi: Gin Số chương: 38Couple: Shelock x John Ngày đăng: 29/01/2025 - 11/02/2025!! TRUYỆN GIẢI TRÍ & PHI LỢI NHUẬN, ĐỪNG LÔI TÁC GIẢ VÔ…
Câu hỏi muôn thuở, chuyện đầu tiên bạn làm mỗi khi mở mắt thức dậy là gì?"Cái mẹ gì dẩy?"Neko Lê sượng mặt lướt điện thoại, cảm tưởng như cách mở mắt nhìn đời của mình có gì đó không đúng. Còn gì ngạc nhiên và bất ngờ hơn khi sáng sớm ngủ dậy, người đồn ang U40 đang độc thân vui tính lại bị cả mạng xã hội đồn là "convobe" của thằng cha nào đấy."Neko, mình phim giả tình thật đi.""Có đóng phim gì mà đòi phim giả hả cha nội?""Vậy tình thật vẫn được đúng không?"Warning: Truyện hoàn toàn hư cấu, delulu trong trí tưởng tượng của mình. HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT.…
Một cái soa bình đưa tới huyết ánTạm dịch: Một cái đánh giá kém dẫn tới huyết án (vụ án đẫm máu)Tác giả: Canh cá trộn cơmThể loại: Ngôn tình, đoản vănSố chương: 4 chươngVăn ánLý Vị Án tự nhận là một chủ tiệm nhỏ chăm chỉ siêng năng, lại vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị đánh giá kém. Còn qua cái đánh giá kém này mà bị biến thái nhắm tới. Cô trêu ai chọc ai hả giời!Tags: Hoan hỉ oan gia đô thị tình duyên điềm vănKeys: Nhân vật chính: Lý Vị Án Phó Trực | Phối hợp diễn: Vũ Tề | Khác: Thầm mến điềm sủng…
Truyện này được dịch lại từ truyện cùng tên của tác giả |dopaminedepriveddoormat|, chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không đem truyện đi nơi khác. Xin cảm ơn! Tóm tắt: Simon Riley là một ma cà rồng có nỗi ám ảnh sâu sắc với John MacTavish. Những ham muốn lệch lạc cùng khả năng kiềm chế gần như 0 của gã đã dẫn đến các viễn cảnh vừa khốc liệt vừa cháy bỏng.…
Trường Sơn, sau 5 năm làm việc miệt mài dưới trướng giám đốc Sơn Thạch, đã kiệt sức vì những ngày tháng bị "tư bản bào mòn". Quyết tâm từ bỏ guồng quay hối hả, cậu viết đơn xin nghỉ việc để về quê theo đuổi ước mơ nuôi cá, trồng rau và tìm lại sự bình yên trong cuộc sống.Nhưng khi đứng trước Sơn Thạch để nộp đơn, điều kỳ lạ đã xảy ra: Trường Sơn bất ngờ nghe được tiếng lòng của vị giám đốc lạnh lùng. Những suy nghĩ từ lo lắng, nuối tiếc đến tình cảm ẩn giấu dành cho cậu bất chợt hiện lên rõ ràng. Trước sự thật không ngờ này, Trường Sơn rơi vào tình huống khó xử, buộc phải đối mặt với cảm xúc của cả hai và quyết định xem liệu mình sẽ rời đi hay ở lại để khám phá ý nghĩa thật sự đằng sau tiếng lòng ấy.…
"Nhóc người yêu cũ lúc trước đi du học của tôi bỗng dưng trở về đúng lúc tôi đang mập mờ với hồng hài nhi khác??"Ruy băng đỏ - giống sợi chỉ đỏ nhưng "dai dẳng" và "khó đứt" hơn₊˚⊹ᰔNote ; Lần đầu viết textfic + maybe có văn xuôi ngôn từ chechow , maybe tục Hoàn toàn từ trí tưởng tượng!!Cúp lé : Onran , Guke , Fakenut , Ruhends và mtso nhân vật cô đơn lẻ loi khácThénk yu ♡☆…
Bản dịch của tui đảm bảo không làm bồ thất vọng!Đây là phần 2 của bộ AMNSE, tức là từ chương 126-260. Ai chưa xem phần 1 thì có thể gõ lên wattpad tìm acc ZoeT0213 để xem nha.…
"Một băng đảng khác đã xuất hiện."" Chắc lại là một lũ gà mờ."" Không đâu, chúng là quái vật."" Ghê gớm đến mức đó sao?"" Đúng."" Tên chúng là gì?"" Betonamu..."" Việt Nam?"........" Chúng mày gọi tao?"…
Tôi vô tình phát hiện ra bạn cùng bàn kiêm kẻ thù không đội trời chung của tôi - Bạch Hồng Cường dưới hình dạng của một con mèo.Việc đầu tiên tôi nghĩ đến, là ngay lập tức đưa nó đi thiến.***Đào thêm một cái hố nữa, chờ ngày lấp.…
Tình yêu đối khi nhiều sự hiểu lầm mà, họ không tìm cách hoá giải chỉ tìm cách im lặng vậy làm sao có thể giải quyết được, Chủ Tịch của một công ty giải trí lớn và cô nghệ sĩ được cho là làm chuyện dơ bẩn thì sánh được với nhau sao? Sau bao năm tư tưởng ngày càng lớn mâu thuẫn ngày càng nhiều…
Tác giả: Imjohnlocked87, RRipleyDịch: OrphicBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác hoặc chuyển ver.Vì không giỏi tiếng Anh lắm nên khi dịch sẽ có sai sót và không đúng 100% mong mọi người góp ý và bỏ qua.…
Tạ Lan, lớn lên ở nước ngoài, sở hữu ngoại hình rất đẹp trai nhưng mỏ hơi hỗn. Sau khi về nước, cậu ở nhờ nhà bạn thân của mẹ và theo học vào ban 4 khoa tự nhiên Anh Trung.Nhược điểm là tiếng Trung.Với trình độ viết bài luận văn nửa nạc tiếng Trung nửa mỡ tiếng Anh, cậu đều phải bắt đắc dĩ ở trong văn phòng giải thích: "Không phải em không biết làm, mà là em đọc không hiểu đề."Tạ Lan suy nghĩ trong chốc lát, cậu điều chỉnh lại cấu trúc ngữ pháp: "Nếu như em có thể đọc hiểu được đề, em sẽ làm được."Thầy chủ nhiệm cánh tay khẽ run: "Em lặp lại lần nữa coi???"Tạ Lan: "..."Dì cười an ủi cậu: "Không sao đâu, để Đậu Thịnh giúp đỡ con, rất nhanh sẽ thích ứng được cuộc sống sinh hoạt trong nước."Tạ Lan im lặng trong giây lát: "Dì đang nói đến... Đậu Thịnh người mà có triệu fan hâm mộ bảo đi đón em họ, hôm con về nước ạ?"Đậu Thịnh, học thần của lớp cũng là một người nổi tiếng trên một nền tảng nào đó. Anh thu hút người bằng khuôn mặt đẹp trai và giữ chân họ bằng 'nét riêng' của mình.Sau khi Đậu Thịnh bắt đầu chăm sóc cậu, Tạ Lan rất nhanh chóng đã hoà nhập vào cái được gọi là "cuộc sống của một học sinh cấp ba kiểu Trung Quốc" mà Đậu Thịnh nói.Cụ thể bao gồm: Nửa đêm đi ăn thịt nướng, thức trắng đêm đi quán net, ủng hộ các video trên nền tảng Bilibili của 【@Đậu Soái Nhất Thế Giới】Đậu Thịnh chăm sóc cậu vô cùng chu đáo, thậm chí còn thay cậu viết bản kiểm điểm khi bị bắt quả tang nửa đêm không về.Tạ Lan đứng dưới Quốc kỳ Tổ Quốc, cau mày cầm bản kiểm đi…
❖Trước studio mưa xối xả, dù mới ra từ phòng tập, Trường Sơn buông hết mọi thứ có thể che được trong tay, nhắm mắt và tận hưởng sự mát lạnh của không khí. Lòng trống rỗng, những giọt mưa nặng hạt thi nhau rơi xuống làm rát cả da thịt, anh đã quyết định từ bỏ một mối tình mà từ lâu đã không còn đáng để trao đi. Và ngày ấy cậu bước đến, từ tốn đưa chiếc dù mình đang dùng cho anh. Trường Sơn chợt nhận ra rằng, mọi thứ không hề tệ như bản thân tưởng. Anh cảm thấy lại yêu những cơn mưa như xưa, yêu lấy những cảm xúc mình có được vào lúc này. Trường Sơn không còn thấy hối hận về chuyện cũ nữa. Có một thứ trái tim anh mới vừa lưu lại chẳng thể xóa được, lưu luyến...❖…