Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Câu hỏi tại sao được đặt ra nhưng dường như Mã không dám hỏi.Câu hỏi tại sao được nói ra nhưng người lại không trả lời.Câu hỏi tại sao ấy không lời đáp nên đáp án bị Mã tự suy diễn. Đến bao giờ những thắc mắc của Mã sẽ được giải hay nó sẽ bị chôn vùi theo năm tháng mà Mã chôn giấu đi?…
Tác giả: Thái Hậu Quy LaiChuyển Ngữ: Đậu PhộngThể Loại: Thanh Xuân Vườn Trường, SEĐộ Dài: 53 chươngBìa: @MK-ClaireVăn Án:Hà Nhiễm, cô thiếu nữ mười tám tuổi, mỗi tối đều mơ thấy một người đàn ông nghèo túng.Những khi đó, anh luôn thì thầm bên tai cô vô cùng thân mật mà cũng đầy khao khát.Giọng nói ấy thúc giục cô điên cuồng tìm kiếm và đứng trước cửa nhà anh.Đời người ngắn ngủi, cớ sao lại không tận hưởng lạc thú trước mắt.________________Nhà thơ Tagore có câu nói thế này: Hãy để cuộc đời đẹp như hoa mùa hạ, và cái chết đẹp như lá mùa thu (Sinh nhược hạ hoa bàn huyến lạn, tử nhược thu diệp bàn tĩnh mỹ).Ý đầu chỉ hoa nở ngày hè đua nhau phô bày hết mọi nét rực rỡ đẹp đẽ, toàn bộ cây cối bung tràn sức sống, hoà cùng khoảnh khắc hoa nở, tất cả chạm đến điểm hoàn mỹ như ước muốn của bản thân. Ở đây ý rằng đời người làm gì thì hãy làm hết sức, làm tận hứng, chớ kềm chế tình cảm bản thân làm gì, có khát vọng thì phải phấn đấu.Ý sau chỉ về sinh ly tử biệt. Trải qua mùa hoa hạ nở rộ rực rỡ, mặc sức thả hương theo gió mây, giờ đây cũng phải đối mặt với cái chết, lòng bình yên, tâm an ổn, cứ vậy mà bước đến cõi vĩnh hằng. Cũng như chiếc lá rụng, nhẹ nhàng, yên ắng, không ồn ào mà về với đất mẹ.[Nguồn: https://sontratinhvien.wordpress.com]…
Author: Mộng Hồi, Hoa LinhThể loại: sủng ngọt, thanh xuân vườn trườngNam sinh ma đêm khuya đi nhờ xe của cô lại chính là học sinh mới chuyển đến?! Aaaa, cậu ta còn ngồi sau lưng cô nữa kìa!!!Từ từ, tại sao nam sinh ma kia lại có bộ dáng đẹp mắt thế kia? Đinh Vãn Tâm, mày phải thật bình tĩnh!Nam sinh thấy bộ dáng rõ ràng muốn nhưng lại cố tỏ ra bình tĩnh của cô thì cười khẽĐinh Vãn Tâm cảm giác như mũi tên tình yêu đâm thẳng vào trái tim mình. Tiết tháo, mày đừng bỏ tao lại chớ!!!…
Tên truyện: 学神同桌总想撩我 - Bạn cùng bàn là học thần luôn muốn trêu chọc tôiTác giả: 织墨 - Chức Mặc Editor: 梦幻的小鱼 - Cá con mộng mơLink ủng hộ tác giả:https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=7018939Bản edit phi lợi nhuận, chưa được sự động ý của tác giả, vui lòng không reup! Chỉ được đăng tại Wattpad và Facebook: 梦幻的小鱼 - Cá con mộng mơTình trạng raw: Đã hoànTrình trạng edit: Đang lếtĐộ dài: 61 chươngNgày đào hố: 22.12.24Ngày lấp hố: ???-------Thời Tuy ở Nhất Trung nổi tiếng là kẻ ngang ngược, bá đạo, không ai dám chọc vào. Còn Lục Hoài Tri lại là một học bá chính hiệu, đồng phục gọn gàng, thành tích xuất sắc. Hai người như nước sông không phạm nước giếng.Thế nhưng một ngày nọ, Thời Tuy bước vào lớp với đầy khí thế bạo lực, ánh mắt không ngừng liếc về phía hàng ghế đầu, không biết đang tìm ai.Các bạn ngồi hàng đầu không ai dám quay lại, bàn tán mà lòng vẫn thấp thỏm: "Nghe nói tối qua cậu ta lại hẹn đánh nhau, sau đó có một người qua đường tò mò nhìn thêm một chút, liền bị kéo vào con hẻm nhỏ."Mọi người đều đoán người đó bị đánh rất thê thảm. Lục Hoài Tri ngồi hàng đầu nhìn dấu răng trên tay mình.Thật ra, cũng không thê thảm lắm.Chỉ là sau khi đánh nhau, ai đó vì kiệt sức mà xấu hổ giận dữ, liền cắn một cái thôi.…
- "Mày có crush không?"- "Cush là sao?"- "Nghĩa là thích ai đó hay phải lòng ai đó"- "Có chứ!"- "Ai thế?"- "Cái thằng nhóc tóc xoăn gầy còm"Là thằng bé học cùng lớp với tôi năm lớp 6 mà tôi từng ghét cay ghét đắng.Năm lớp 6, trường lớp bỡ ngỡ, bạn bè nửa quen nửa không, ngồi trong lớp mà mặt ngơ ngác. Tôi nhớ năm đó bọn con trai trong lớp đứa nào đứa này lùn tịt, có thằng còn lùn hơn tôi hẳn một cái đầu. Tôi nhìn chúng như lũ lùn còi cọc.…
Thanh xuân đẹp vì nó là hoài niệmHoài niệm đẹp vì nó là quá khứThanh xuân dẫu đẹp cũng chỉ là quá khứ~~~~~~~Tất cả chúng ta đều có một người để cất giấu trong tim mình. Và khi nghĩ về "người đó" con tim ta thường nhói đau nhưng lại không dám xoá đi hình bóng ấy. Từ một phía thì không phải là tình yêu sao, đâu phải cứ chảy máu mới là đau, đâu phải ai cũng khóc khi buồn...Lời tác giả: Viết vui thôi không phải ngược đâu nên cứ đào đi :)…
Cố Noãn yêu thầm Văn Cẩn Du từ nhỏ, cho đến một ngày bắt gặp cô gái đưa hắn bức thư tình, cô cuống cuồng và bắt đầu chủ động theo đuổi Văn Cẩn Du.Một ngày nọ, qua điện thoại, khi Cố Noãn cố gắng lấy hết can đảm thổ lộ tâm ý của mình với Văn Cẩn Du nhưng đối phương chỉ im lặng hồi lâu rồi đáp lại "cố gắng học tập".Cố Noãn quyết định không bao giờ muốn cẩu nam nhân ấy nữa. Cô đi thật xa! Đi theo đuổi mộng tưởng của mình!Nhiều năm sau, Quý Noãn lấy thân phận là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng trở về nước, ký hợp đồng với công ty châu báu lớn nhất. Không chỉ thế, báo chí liên tục đưa tin rằng giám đốc của công ty châu báu ngưỡng mộ cô, đang theo đuổi cô.Trong bữa tiệc ký hợp đồng, Cố Noãn mặc bộ lễ phục lộng lẫy, khoác tay với giám đốc, nói cười như đôi bích nhân.Văn Cẩn Du đứng từ xa nhìn, trong lòng ẩn nhẫn sự khó chịu.Cố Noãn...vốn là của hắn.*****Để tiện công việc, Cố Noãn thuê một căn chung cư gần công ty. Rất nhanh, Văn Cẩn Du đã trở thành hàng xóm của nàng.Một ngày nọ, khi cô trang điểm hoàn hảo đi ra cửa đúng lúc gặp Văn Cẩn Dư vừa đi xã giao về." Đi hẹn hò?" hắn đánh giá cô và hỏi." Đúng vậy" Cố Noãn hào phóng thừa nhận rồi bước đi qua hắn.Văn Cẩn Du rũ mắt nhìn bó hồng trong ngực vì cô mà chuẩn bị, xoay người, giơ tay giữ lại cửa thang máy, " không tính toán cho anh cơ hội?"Cố Noãn lui về phía sau hai bước, khoanh tay trước ngực, cười dựa vào thang máy, khí huyết dâng trào mà nhìn hắn nói "chỉ sợ anh cần phải xếp hàng".Văn Cẩn Du tin thật, cố chấp nhìn cô, hỏi "…
Cô gái bé nhỏ năm ấy chân ướt chân ráo bước vào cấp ba với mối tình dang dở thưở tấm bé . Cô luôn vui vẻ lạc quan như một bông hướng dương nhỏ luôn hướng về phía mặt trời là anh . Mãi mãi sẽ luôn như vậy…
Hai người bọn họ vốn là người của hai thế giới.Cô là viên ngọc sáng ngời dịu dàng e lệ trong tòa tháp cao. Còn anh là mãnh thú liều mình ngày đêm không màng sống chết nơi võ đài quyền anh ngầm dưới lòng đất.Cô gái mười bảy tuổi bị kẻ buôn người bắt cóc đến sàn đấu dưới lòng đất, trở thành vật báu bị giam cầm trong lòng bàn tay của Hoắc Mãng.Hoắc Mãng mang cô gái nhỏ về Đông Nam Á.Đường biên giới dài 4060 cây số, núi non trùng điệp.Anh dạy dỗ cô trưởng thành suốt ngày đêm bằng tất cả nhiệt thành cùng hoocmon nam tính của mình.Anh thích nhất cảm giác khi bàn tay thô ráp của mình xoa nắn hai luồng mềm mại đầy đặn của cô: "Cô vợ nhỏ, sướиɠ không? Ông đây sẽ làm em sướиɠ hơn nữa." Cô cắn môi, nước mắt đong đầy trên mi, nắm lấy bàn tay đang tung hoành trước ngực, thỏ thẻ, nức nở:"Đừng bóp nữa mà, được không? Đau lắm...""Xin anh đó, tôi muốn về nhà, anh cho tôi về nhà đi?""Em đã bị bán cho anh rồi, từ giờ nơi đây chính là nhà của em."…
Mỗi thời điểm của mỗi người đều có một đối tượng khác nhau để yêu. Khi còn bé thì lại muốn một người đẹp, nhắn tin với mình mỗi ngày, la cà mọi nơi với mình nhưng khi lớn lên thì lại từ bỏ những hình tượng đó và muốn chạm đến một người trưởng thành, cho mình sự chắc chắn trong tình yêu, một nơi "bình yên" nhất của mình khi về đến nhà. Vậy rốt cuộc sau khoảng thời gian chật vật giữa những tiêu chuẩn của bản thân, đâu mới là người phù hợp nhất với mình? Tụi mình thật sự, đã ổn đến mức nào?…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
Thế nào là thất tình?Thất tình là trạng thái một chiều trong quan hệ luyến ái không được bên kia đáp lại tình cảm của mình dành cho đối tượng một cách tha thiết, việc từ chối đáp lại tình cảm này được thực hiện công khai hoặc ngầm hiểu là như vậy, điều đó trực tiếp gây ra những trạng thái cảm xúc qua nhiều cung bậc khác nhau, từ sự buồn chán, đau khổ, cô đơn, hoang mang cho đến tổn thương.Hay chỉ đơn giản là ngay từ khi bắt đầu thích anh thì cảm giác thất tình chẳng lẫn vào bất kì loại cảm xúc nào khác. Mỗi ngày mỗi ngày đều rõ ràng như thế. Nhưng em thích anh, em sẽ gom nỗi buồn này đong đầy một cái lọ thủy tinh rỗng để ngoài ban công, khi nắng lên xuyên qua cái tình cảm nhỏ bé đó, em có thể lạc quan mà nói rằng: "Khoảnh nhìn thấy anh là khoảnh khắc đẹp nhất."- Em có nên trồng một bông hoa không?…
Tác giả: Vũ Thần HoànNguồn: https://wikidth.org/Bản gốc: 20 chươngVĂN ÁNBạn sẽ cảm thấy thế nào khi bản thân luôn phải xếp sau người khác?Châu Thư Dật chỉ có ba chữ.... rất, muốn, chết!Từ khi Cao Sĩ Đức chập chững bước vào cuộc đời cậu từ năm lớp 5, vị trí thứ nhất liền rời xa cậu, Châu Thư Dật từ 「Mãi mãi là số 1」nay đã trở thành 「Vạn năm số 2」... May mắn thay, sau khi lên Đại học là mỗi người mỗi ngả, bọn họ cuối cùng cũng có thể tạm biệt, tạm biệt, không ngày gặp lại rồi!Châu Thư Dật hân hoan chào đón cuộc sống Đại học và tham gia vào câu lạc bộ bơi mà mình yêu thích, không chỉ về nhất mà còn rất được hâm mộ, nhưng cậu lại không ngờ rằng mình đã nhìn thấy Cao Sĩ Đức trong trận đấu PK, khiến Châu Thư Dật không những không giành được chức vô địch một cách ngầu lòi mà còn bị rơi xuống nước rồi suýt chết đuối vì bị chuột rút.Cậu không biết được vì sao thế giới rộng lớn như vậy, mà tại sao Cao Sĩ Đức lại luôn đi theo mình, là vì muốn giễu cợt cậu hay là ──"Nếu như chỉ cần luôn thắng được cậu thì cậu mới luôn nhìn đến tôi, vậy thì tôi chỉ có thể cố gắng trở thành số một, để mãi mãi đặt tên mình bên cạnh tên của cậu."Bản edit phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả.…
Mộ Dung Thiếu Khanh, tuổi còn trẻ đã bệnh chết sớm, chưa bao giờ đề cập cũng như cảm nhận đến tình yêu nam nữ. Sau khi chết được Nguyệt lão phân phó trở thành Nguyệt sử, xuyên qua ba nghìn thế giới, sửa chữa những mối nhân duyên rối loạn do các nữ phụ xuyên thư trọng sinh gây ra. Tình sâu như biển, từ nay về sau tiết tháo thành người qua đường. Cô cũng chính thức bước vô con đường công lược đầy kích thích của mình, cuộc sống hạnh ( tính) phúc.------------------------------------------------------------------------------Bổn văn chậm nhiệt, có cốt truyện, thịt chiếm 50%, 1v1 có CP, ngọt sủng.------------------------------------------------------------------------------1. Vườn trường nữ chủ ngây thơ bảo thủ ( giáo viên) với nam chủ quỷ sức lưu manh ( học sinh ) ( hoàn thành )2. Đô thị nữ chủ thư ký cấm dục lãnh dục với nam chủ tổng tài phong lưu phúc hắc ( hoàn thành )3. Tiểu thư võ lâm thế gia với cao thủ ẩn sĩ lãnh khốc trung khuyển ( hoàn thành )4. Hoa khôi thanh lệ thoát tục với giáo chủ ma giáo tà mị ( hoàn thành )5. Vương gia tàn tật âm trầm với thần y đơn thuần thiện lương ( hoàn thành )6. Ngụy huynh muội: muội muội bị mù tự bế với ca ca bá đạo khát máu ( hoàn thành )7. Giới giải trí: nam xuyên nữ diễn viên với nam chủ ảnh đế ( hoàn thành )8. Thiên kim dân quốc với lão đại xã hội đen ( hoàn thành )9. Đồ đệ nam chủ si hán hắc hóa với sư phụ nữ chủ trì độn cao lãnh ( hoàn thành )Thứ tự của các thế gới có thể thay đổi.…
Chúng tớ cùng nhau đi qua những phong ba để lớn lên. Cậu ấy thì tổn thương, tớ thì trưởng thành...Tớ đến hôm nay không cố hy vọng chỉ cố tình cảm. Tớ không còn chờ đợi,chỉ biết khi nào mình muốn quay về. Có những album trong ngăn bàn cũ chỉ cần lật ra nó lại tỏa sáng như ban đầu…
Cậu - Là ánh sáng soi lối con tim tôi, một sự tồn tại đặc biệt không thể thay thế.Và nơi con tim tôi đã rung động vì cậu, vì từng ánh mắt, vì từng cử chỉ và vì từng hành động cậu làm cho tôi...Dù biết đây là thứ tình cảm đơn phương của tôi, cậu đã yêu người khác, tôi vẫn không thể nào ngừng yêu cậu được, với tư cách là một người đứng ngoài cuộc tình ấy, chỉ mong cậu thật sự hạnh phúc, dù người đó không phải là tôi."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu cậu..."====Em - Mối tình đầu đơn phương khiến con tim tôi loạn nhịp, là duy nhất.Người ta vẫn thường hay nói, chuyện tình yêu không ai hiểu nổi, tôi cũng vậy. Chẳng biết từ lúc nào mà tôi đã vô thức yêu từng ánh mắt, từng nụ cười và nhớ mùi hương thoảng qua trên tóc em. Nhưng tôi lại không dám tiến tới nên chỉ đành nói là đã có người trong lòng. Tôi biết, em chỉ đơn thuần xem tôi là một người bạn, và tôi biết từng cử chỉ của em đó sẽ chẳng bao giờ dành cho tôi, nhưng cũng chỉ mong em thật hạnh phúc bên người em chọn..."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu em..."====Cả hai con người ấy đều ôm tình cảm trong lòng, chôn chặt nó mà không nói ra. Có hình bóng nhau trong tim, nhưng lại không biết được điều ấy...Cuộc tình này...Rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu đây?===…
Dựa Trên Câu Chuyện Có Thật Qua Lời Kể Của 1 Bạn Nữ....... '' 4 Năm 1 người 1 tình yêu của tuổi học trò . Ký ức thanh xuân của mỗi người dường như vẫn còn đọng lại đâu đó trong mỗi người chúng ta với những năm tháng rực rỡ cùng người mình thích trải qua khoảng thời gian đẹp nhất'' Thanh Xuân Đẹp Nhất Khi Tôi Có Bạn .* Mỗi chap mình sẽ ra vào thứ 5…