Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Tui thấy tui với ông hợp nhau lắm á, ước được làm bạn dài dàii ha!""Không, tui không muốn chỉ là một người bạn.."Chắc hẳn ai cũng từng 1 lần trong đời thích bạn của mình, thậm chí là bạn thân. Bản thân chúng ta cũng biết rõ rằng, đó là thứ tình cảm không nên có nhưng chúng ta vẫn cố chấp.Đến khi chúng ta nhận ra rằng chúng ta đã sa, thì trong tim đã mang một vết thương lớn.…
Hiểu Anh là một cô bé hoạt bát, năng động, có tính hay quên. Cô luôn khát khao một bầu trời rộng lớn, có thể che chở bảo vệ cô. Nhưng mọi thứ, vốn không dễ dàng.Cậu à, trời mưa rồi, cậu đến che ô cho tớ được không?Cậu à, tớ lại yếu lòng rồi, cậu đến ôm tớ được không?Cậu à, tớ nhớ cậu rồi.Tớ khóc.…
- Nhạc Nhạc , xin lỗi.- Lời xin lỗi ấy đã quá muộn rồi ... - Đ-đã 5 năm rồi đấy .Đúng rồi , lời xin lỗi ấy đã quá muộn rồi . Lỗi lầm của mình gây ra cho cậu ấy không biết bao nhiêu mà giờ chỉ có một lời xin lỗi . Nếu mình xin lỗi thì chắc gì cậu ấy đã tha thứ chứ ...Mình là một người tồi , tự mình hại mình thôi . Cp chính : Phong Trỉnh × Nhạc Nhạc Cp phụ : Cẩn Thiên × Dinh Mộc Tác giả : Nickname Đăng chap vào t2 và t7 nha :33Chúc m.n đọc vui vẻ 👉♥️👈…
Tổng hợp những mối tình ngọt chết người~Những bao cẩu lương siu toa khổng lồ đang được rải rắc~#1"Em thích anh?" Chàng trai nghiêng đầu hỏi"Em không thích anh!" Cô gái lắc đầu"Nhưng anh thích em!" Chàng trai hôn chụt lên môi cô gái, cười cười#2"Meow~" Một đôi tình nhân mèo quấn quít nhau meo meo"Anh đoán xem con mèo đực nó nói gì vậy?" Cô gái cười hỏi chàng trai"Anh thích em!" Chàng trai ngẫm nghĩ rồi trả lời"Ừ! Em cũng thích anh!" Cô gái nụ cười càng thêm sáng lạn-Mun-…
Lúc nhỏ, đã không biết bao lần tôi đòi mẹ sinh ra cho tôi thêm một người anh trai. Nghe kì lạ nhỉ, tôi là con một trong gia đình giờ làm sao lấy đâu ra một người anh trai được. Lúc đó tôi cũng chưa nhận thức được cái việc đòi hỏi của mình hơi sai sai. Nhưng bằng một cách thần kì nào đó, mong muốn của tôi đã thành hiện thực. Một ngày nọ, tôi gặp Khánh An, người "anh trai" mà tôi hằng mong ngóng. Kể từ ngày hôm ấy, một trái tim nhỏ đã bị đánh cắp để rồi sau nhiều năm, thứ tình cảm ấy vẫn luôn đau đáu trong tim...."Vợ ơi, ôm anh đi""Anh trai xin tự trọng, lời hứa trẻ con lúc đó không tính""Nhưng em vẫn còn giữ tín vật định tình của anh mà...'"Lâu rồi không còn nhớ nữa""Vậy bây giờ anh cầu hôn lại có được tính không?""..."…
Điều đáng tiếc nhất trong tình yêu, không phải là không thể nắm tay nhau đi tới đích hạnh phúc cuối cùng, mà chính là mỗi chúng ta đã tự bỏ phí tất cả những gì đã cùng nhau cố gắng...Bởi vậy, trong đời, có một vài người đã đến và đi, để ta biết yêu thôi chưa đủ....Edit/Beta: Kurokuroma2210Debut: 18/10/2019Phiền không mang đi nơi khác :}…
''Người ta có thể thay đổi vì bạn là thậtNhưng cũng có thể vì người khác mà thay đổi, cũng là thật. Trên đời này không có cái gì gọi là duy nhất. Chỉ có thể trách mình không phải là người cuối cùng trong đời họ mà thôi. "…
Minh Khuê - một cô gái vì vài lí do trong quá khứ mà không thích sống ở thành phố nhưng lại bị bố mẹ bắt lên thành phố học. Cô phải xa bạn bè, xa nơi làng quê ấm áp nhưng liệu có buồn như cô nghĩ?Cô bắt đầu làm quen được với những người bạn mới, thích nghi dần với cuộc sống nhộn nhịp nơi thành thị. Và...cô gặp được "cậu ấy"?Liệu cuộc gặp gỡ này có đưa hai người đến với nhau, hay họ chỉ đi ngang qua nhau tạo thành một mối tình trong trắng của tuổi học trò?-----"Cậu hỏi cô: 'Tại sao lúc nào cậu cũng cười được vậy?' ...Cô mỉm cười, nhìn bông hoa nhỏ trong tay, nhẹ nhàng đáp lại: 'Đến bây giờ cậu vẫn chưa hiểu sao?'Chuông có gió sẽ kêuTớ bên cậu sẽ cười..."…
Mây ở trên cao, hỏi Gió đã đi khắp mọi phương trời:-Tháng Tư có gì ?-Có Nắng-Nắng tháng Tư như thế nào ?-Thật ấm áp...~-Tháng Tư có gì ?-Có Hoa.-Hoa tháng Tư như thế nào ?-Cả một vùng tràn ngập sắc hương, thật đẹp.~Mây trầm lặng, Gió hỏi:-Từ trên cao, cậu thấy tháng Tư có gì ?-Có một cô gái, đứng ngẩn ngơ ở sân bay, mắt nhìn đăm đắm lên bầu trời này...-Cô gái ấy nhìn theo ai ?-Có một chàng trai vừa đi đến một nơi nào đó rất xa, vạn dặm cũng không ngoảnh đầu lại...-Cô gái ấy nói gì?-Cô gái ấy thở dài, hợp ly ly hợp, sao lại là tháng Tư nữa chứ...~~ Ân, ngươi biết cô ấy ?-Tháng Tư ba năm trước...…
Tô Hòa sống 17 năm trên đời, cô cứ nghĩ bản thân là người hạnh phúc nhất.Cô không tài giỏi, tính tình có chút không tốt nhưng cô có gia đình, ba mẹ yêu thương cô. Cô có người bạn thân thiết đáng tin cậy.Nhưng cô nào biết sau mặt biển phẳng lặng ấy là một đợt sóng lớn. Biến cố ập đến gia đình cô. Gia đình cô tan vỡ, cô nghĩ mình đã mất đi tất cả.Cả thế giới quay lưng lại với cô. Người từng nuông chiều cô lại bỏ rơi cô, không tin tưởng cô. Cô cảm thấy thế giới của cô như sụp đổ.Cô học cách trưởng thành, cô khiến bản thân mạnh mẽ hơn. Từ một cô bé ngây thơ hồn nhiên, cô trở thành một người thành thục trong mọi việc.Cô luôn nghĩ bản thân sẽ như vậy một mình, nhưng anh từ đâu xuất hiện bảo vệ cô, phá tan lớp vỏ bọc cô cố gắng xây dựng, trao cho cô hơi ấm mà cô tưởng chừng sẽ không bao giờ có được nữa.Cuộc đời như là ống kính vạn hoa, luôn có sự bất ngờ không cách nào dự đoán trước.…
~ Bỗng một ngày, bao kỉ niệm chợt ùa về, từng chi tiết, cử chỉ, ánh mắt hiện rõ từng chút một trong tìm thức. Bỗng dưng có một ngày như thế? ~ 7:00 p.m vẫn như thế, màn đêm tĩnh mịch buông xuống, mặt trời lẳng lặng trốn tránh sự phồn hoa, tráng lệ này, trả chỗ cho Mặt Trăng lên cao. Ngoài kia, phố xá lại lên đèn, dòng người đông đúc chen chân nhau. Người thì lẻ bóng đơn côi, người thì có đôi có cặp. Họ yêu nhau như thể hôm nay là ngày cuối cùng; nhưng biết đâu được thật sự mai này đây, chẳng thể cùng chung lối. Thế nên, đôi khi tôi tự hỏi, tình yêu là gì mà có thể biến một người mạnh mẽ trở nên yếu đuối, khiến một cô gái mong manh dễ vỡ trở thành một người vô tâm đến đáng sợ. ~…
"Hai người quen biết nhau như thế nào?"Mỗi khi bạn bè hỏi tôi câu hỏi đó, tôi chỉ cười. Tôi cũng chẳng biết chúng mình quen nhau như thế nào nữa. Hai người xa lạ, bỗng dưng nhắn tin cho nhau, hỏi thăm nhau, cười với nhau, tâm sự với nhau, thân tình, gần gũi. Tôi và cậu dường như khác biệt. Tôi luôn cười đùa vui vẻ, còn cậu lại sống khép mình. Nhưng mà này chàng trai giỏi lý, chắc cậu biết rằng hai điện tích trái dấu thì hút nhau. Bằng một cách diệu kỳ không sao giải thích, hai chúng mình từ hai người xa lạ trở thành thân quen. Chúng mình lắng nghe những bí mật thầm kín mà trước giờ chẳng nói cùng ai. Chúng mình tâm sự về chính chúng mình mà không ngại ai chê cười. Khi ở bên nhau, chúng mình được là chính mình.Và cậu có biết không, tôi rất hạnh phúc khi trở thành một phần trong cuộc sống của cậu, cũng rất hạnh phúc khi có cậu là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu cậu! Đó là một trong những điều tôi không thể nói ra. Thôi thì viết những dòng này...(Chắc cậu không đọc được đâu, nhưng nếu đọc được thì hãy nhớ rằng tôi luôn dõi theo cậu!)…
Cậu - Là ánh sáng soi lối con tim tôi, một sự tồn tại đặc biệt không thể thay thế.Và nơi con tim tôi đã rung động vì cậu, vì từng ánh mắt, vì từng cử chỉ và vì từng hành động cậu làm cho tôi...Dù biết đây là thứ tình cảm đơn phương của tôi, cậu đã yêu người khác, tôi vẫn không thể nào ngừng yêu cậu được, với tư cách là một người đứng ngoài cuộc tình ấy, chỉ mong cậu thật sự hạnh phúc, dù người đó không phải là tôi."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu cậu..."====Em - Mối tình đầu đơn phương khiến con tim tôi loạn nhịp, là duy nhất.Người ta vẫn thường hay nói, chuyện tình yêu không ai hiểu nổi, tôi cũng vậy. Chẳng biết từ lúc nào mà tôi đã vô thức yêu từng ánh mắt, từng nụ cười và nhớ mùi hương thoảng qua trên tóc em. Nhưng tôi lại không dám tiến tới nên chỉ đành nói là đã có người trong lòng. Tôi biết, em chỉ đơn thuần xem tôi là một người bạn, và tôi biết từng cử chỉ của em đó sẽ chẳng bao giờ dành cho tôi, nhưng cũng chỉ mong em thật hạnh phúc bên người em chọn..."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu em..."====Cả hai con người ấy đều ôm tình cảm trong lòng, chôn chặt nó mà không nói ra. Có hình bóng nhau trong tim, nhưng lại không biết được điều ấy...Cuộc tình này...Rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu đây?===…
Khi những vũng nắng đọng trước nhà thôi gay gắt, chiếc xe đạp để quên ngoài hiên sau rạng đông được phủ một lớp nước mỏng và hương ổi từ cái cây trước nhà chẳng mấy khi mọc quả thoang thoảng, tớ lại thấy yêu đời. Đi qua mùa hạ vàng rực trôi miên man, giữa tháng tám, nắng thu lại dìu dịu như bánh mẹ tớ làm. Và mỗi sớm tinh mơ không khí tựa có màng lọc. Thò tay ra ngoài cửa sổ, tớ bỗng thấy giật mình. Mùa thu trong veo hình như cũng chạm vào được...…
Chủ yếu up lên để lưu lại những trích dẫn hay được mình sưa tầm từ rất nhiều nguồn, trong đó có một phần mình sưu tầm từ các page quotes trên ins vì mình cảm thấy hay và muốn lưu lại nên đôi khi các bạn đọc thấy giống của ai thì thông cảm cho mình nhé, mình sẽ ghi nguồn đầy đủ ^^…